Tuyệt Thế Quân Lâm
-
Chapter 88
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chapter 88.
Phắt phắt phắt!
Tư Liên lo lắng kêu lên.
"Cẩn thận!"
Khác với lời tự tin ban đầu, dưới sự tấn công của Phong Phá Quyền Lý Hách, Xích Lợi Can hoàn toàn rơi vào thế bí.
"Aaaaa!"
Đúng là một cảnh tượng không thể xem mà không rơi nước mắt. Cả khi Xích Lợi Can la hét và lăn lộn để tránh đòn, khán giả xung quanh đã cười đến chảy nước mắt.
Sau khi lăn lộn trên mặt đất vài lần, Xích Lợi Can mới bật dậy.
Lý Hách vì nghĩ đối thủ không xứng tầm, nên tạm dừng tấn công và khuyên bảo.
"Thiên Long Đại Chiến này không phải là nơi cho những người trẻ như ngươi tham gia đâu. Ngươi nên tránh xa trước khi bị thương."
"Phải thử mới biết được chứ."
"Ha ha, đúng là một kẻ không biết trời cao đất dày."
"Hừ! Chỉ là ta chưa được khởi động mà thôi."
Phắt phắt phắt!
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Tình hình sau đó vẫn không thay đổi. Xích Lợi Can vẫn bị dồn vào thế yếu.
Cuộc tấn công vẫn tiếp tục không ngừng. Xích Lợi Can liều mạng lăn trên mặt đất để tránh các đòn tấn công.
Nhưng thời gian trôi qua, Lý Hách càng cảm thấy bất ngờ. Những khán giả xung quanh vẫn cười và nghĩ rằng Lý Hách đang nhượng bộ Xích Lợi Can. Nhưng thực ra không phải vậy.
Ban đầu, Lý Hách chỉ tấn công nhẹ nhàng, nhưng bây giờ, hắn đã bắt đầu dùng hết sức mình để tấn công Xích Lợi Can. Dù vậy, Xích Lợi Can vẫn có thể tránh được suýt sao tất cả các đòn.
‘Bộ pháp cùng khả năng phản xạ của hắn thật tuyệt vời.’
Lý Hách nghĩ thầm. Một điều may mắn là Xích Lợi Can vẫn không tung được đòn tấn công Lý Hách.
Tư Liên đứng xem từ bên ngoài, cảm thấy khó hiểu.
Xích Lợi Can lại yếu như vậy sao? Không thể nào lại có chuyện đó được.
Vậy tại sao Xích Lợi Can lại liên tục bị dồn vào thế yếu như vậy? Chỉ mới một chút trước, cái đầu của Xích Lợi Can đã suýt bị đánh bay rồi.
"Cẩn thận! Cẩn thận!"
Lời cảnh báo của Tư Liên không ngừng vang lên. Nếu có thể, nàng thật sự muốn lao vào và cùng hợp công với Xích Lợi Can.
‘Đây chính là Thiên Long Đại Chiến sao?’
Vậy tại sao Xích Lợi Can lại giao kiếm và đao lại cho Tư Liên và bước lên trên đó chứ?
Phắt phắt phắt!
Hai người cùng bay ra xa. Cả hai đều lăn lộn trên mặt đất.
Những cú đấm của họ giao nhau, và mỗi người đều đánh trúng vào ngực đối phương.
Xích Lợi Can và Lý Hách đồng thời bật dậy.
"Tên khốn kiếp!"
Lý Hách hét lớn và lao vào, nhưng ngay lúc đó...
"Khụ!"
Bỗng Lý Hách ôm ngực và thổ huyết.
Khảo quan bước ra kiểm tra tình trạng của Lý Hách, sau đó tuyên bố Xích Lợi Can chiến thắng.
"Chuyện gì thế?!"
“Có chuyện gì vậy?”
Tiếng chế giễu vang lên.
Khán giả không nghĩ rằng Lý Hách đã bị Xích Lợi Can đánh gục. Họ tưởng hắn bị do rơi vào tẩu hỏa nhập ma mà bị thương. Có lẽ việc bị một tên nhãi ranh đánh trúng đã làm tổn thương lòng tự trọng của hắn.
Phản ứng từ khán giả rất đa dạng. Mặc dù có nhiều người chế giễu, nhưng cũng có không ít người vỗ tay khen ngợi.
"Chúc mừng chúc mừng!!"
"Đánh hay lắm!"
Phản ứng chung là vậy.
Xích Lợi Can đi đến gần Tư Liên và cười khúc khích.
"Ha ha, giả vờ yếu cũng thật là khó."
Rõ ràng là hắn xấu hổ nên phải tìm lý do để bào chữa.
"Nếu cảm thấy khó qua hay là bỏ đi."
Tư Liên nghiêm túc khuyên can, nhưng Xích Lợi Can hỏi lại.
"Ngươi nghĩ ta tham gia Thiên Long Đại Chiến vì lý do gì?"
"Để lăn lộn trên đất sao?"
"Ta chỉ diễn thôi mà!"
"Vậy là để khoe khoang à?"
"Cũng đúng, nhưng còn có lý do quan trọng hơn."
"Lý do gì?"
"Ngày đầu tiên của vòng sơ khảo kết thúc thì chính là lúc mọi thứ bắt đầu."
"Ý ngươi là sao?"
Nàng nghĩ nàng không cần phải nghe câu trả lời làm gì. Bởi đợi rồi sẽ biết mà thôi.
***
Xích Lợi Can lướt qua đám đông tìm kiếm ai đó.
"Ở đằng kia."
Người mà Xích Lợi Can tìm là một nam nhân mặc y phục kim sắc, đặc biệt trên ngực trái của hắn có một hình vẽ con lợn vàng nhỏ.
Có môn phái nào lấy hình con lợn vàng làm biểu tượng không?
Tư Liên không thể nhớ ra nổi. Dù cố gắng nghĩ lại thì nàng chưa từng nghe về một môn phái như vậy.
Hắn đến gần nam nhân và nói.
"Tối qua ta mơ thấy những con lợn đang chiến đấu."
Nam nhân liếc nhìn Xích Lợi Can.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
"Con lợn nào thắng?"
Xích Lợi Can ngay lập tức trả lời.
"Con lợn tỏa ra kim quang thắng."
"Đi theo ta."
Nam nhân dẫn Xích Lợi Can và Tư Liên đến một nơi nào đó.
Nhìn qua có thể thấy, ban nãy họ đã dùng ám ngữ.
Nam nhân kia dẫn họ qua đám đông và đến một căn lều tạm bợ gần sân luyện võ. Đây là một quán trà, xung quanh toàn là rác, khiến những khách quan đến đây đều phải lắc đầu và quay đi.
Vừa bước vào trong lều, Tư Liên nhận thấy ngay rằng những người ngồi uống trà đều là những cao thủ.
Trái tim Tư Liên bắt đầu đập nhanh hơn. Một thế giới võ lâm mà nàng không biết lại sắp mở ra trước mắt nàng.
Nam nhân dẫn họ đến một vị lão nhân ngồi ở góc lều. Lão nhân có vóc dáng thấp bé, vẻ ngoài bình thường, trên ngực ông ta cũng có hình con lợn vàng.
‘Chắc hẳn ông lão này rất có danh tiếng!’
Tư Liên cảm thấy hồi hộp. Xích Lợi Can không chút do dự ngồi xuống trước mặt lão nhân, và Tư Liên cũng ngồi theo.
Lão nhân cười lộ ra hàm răng vàng.
"Nam thanh nữ tú, quả rất hợp."
Xích Lợi Can trả lời với vẻ khôi hài.
"Ha ha, lão già cũng tinh mắt đấy."
Xích Lợi Can nói đùa, nụ cười của lão nhân lại càng cong lên.
"Vậy các ngươi đã biết quy tắc rồi chứ?"
"Đương nhiên."
"Được rồi, các ngươi sẽ cược bao nhiêu và cược vào ai?"
"Xích Lợi Can."
"Để ta xem nào, Xích Lợi Can..."
Lão nhân lấy một cuốn sổ từ trong áo và bắt đầu lật tìm.
Xích Lợi Can? Cược vào Xích Lợi Can?
Đôi mắt nghi ngờ của Tư Liên mở to hơn.
Lão nhân đang lật giở cuốn sổ bỗng tìm thấy một cái gì đó.
"Đúng rồi. Đây rồi. Xích Lợi Can. Hắn đã thắng trong trận đấu sơ khảo nhờ may mắn. Phong Phá Quyền Lý Hách đã bị loại do tẩu hỏa nhập ma."
"Xác suất Xích Lợi Can vô địch là bao nhiêu?"
"Bao nhiêu? Ngươi phải hỏi cược vào hắn thì được bao nhiêu tiền chứ? Ha ha ha."
Lão nhân lắc đầu.
"Tỷ lệ thế nào rồi?"
"Còn phải nói, hắn lần đầu tiên tham gia lại mới chỉ có hai mươi tuổi. Tỷ lệ được đặt cược chắc chắn sẽ rất thấp. Nếu hắn vô địch, người cược vào hắn sẽ nhận lại gấp chín mươi chín lần số tiền đã đặt cược."
‘Ôi trời!’
Lúc này, Tư Liên mới nhận ra đây là nơi cá cược.
Lão nhân cười nói.
"Người thuê ngươi cũng khá mạo hiểm đấy."
Lão nhân nghĩ rằng Xích Lợi Can chỉ là người trung gian. Nếu không thì một thiếu niên chưa đầy hai mươi tuổi làm sao có thể tự tin như vậy trước mặt ông ta được.
Xích Lợi Can cười một cách gian xảo và rút một tấm ngân phiếu từ trong ngực và đặt lên bàn.
Lão nhân nhận tấm ngân phiếu và bất ngờ thốt lên.
"Mười vạn lượng?"
Việc Xích Lợi Can chi tiêu nhiều tiền không còn làm Tư Liên lạ nữa, nhưng thái độ của lão nhân lại khiến nàng cảm thấy kỳ lạ.
Lão nhân lại tiếp tục lật sổ và tính toán cái gì đó.
"Đặt cược mười vạn lượng thì tỷ lệ cược sẽ giảm đi rất nhiều. Bây giờ số tiền mà ngươi nhận được khi Xích Lợi Can vô địch chỉ còn gấp năm mươi chín lần số tiền đặt cược thôi. Dĩ nhiên, nếu tấm ngân phiếu này là thật thì mới có thể như vậy. Đợi một chút, để ta đi kiểm tra."
Lão nhân lấy tấm ngân phiếu và đi đâu đó.
Tư Liên thấp giọng hỏi.
"Chúng ta cứ để ông ta đi như vậy sao?"
"Ừ."
"Nhỡ ông ta mang tiền bỏ trốn thì sao?"
"Lão già này sẽ không trốn đi với mười vạn lượng đâu. Ông ta là Trang Chủ của Quỷ Kim Trang."
"Quỷ Kim Trang?"
"Lần đầu tiên ngươi nghe đến Quỷ Kim Trang à?"
Quỷ Kim Trang là một tổ chức rất kín đáo nhưng lại nổi tiếng trong võ lâm. Mọi người trong giới võ lâm đều biết đến họ.
Quỷ Kim Trang là một sòng bạc, nhưng họ chỉ tổ chức các cuộc cá cược trong các trận đấu võ.
Họ đã có mặt trong giới võ lâm từ khi nào không ai hay biết, nhưng họ đã xây dựng được uy tín trong suốt hơn trăm năm. Dù số tiền được nhận có lên đến cả gấp trăm lần số tiền cược, họ vẫn luôn thanh toán đầy đủ.
Những người họ đối đầu không phải là thường dân. Mà là quan chức trong triều đình, những người giàu có, hoặc các phú giả trong giới võ lâm.
Số tiền cược tối thiểu là ba nghìn lượng. Những người đặt cược hơn mười vạn lượng cũng không phải là hiếm. Chính vì vậy, thái độ điềm tĩnh của lão nhân lúc nãy cũng không có gì lạ.
Cuộc cá cược của Quỷ Kim Trang thực sự là trò giải trí đầy kịch tính dành cho giới phú hào trong võ lâm.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Đôi khi, có kẻ giả mạo Quỷ Kim Trang để lừa đảo những người giàu có, và Quỷ Kim Trang không bao giờ tha thứ cho những kẻ đó. Tất cả những ai liên quan đến vụ lừa đảo đó đều bị chặt tay chặt chân, chết một cách thảm khốc. Số lượng cao thủ bảo vệ Quỷ Kim Trang được giữ kín, và chính sự bí ẩn đó lại càng làm tăng thêm lòng tin của người khác về Quỷ Kim Trang.
"Vậy là ngươi định đặt cược vào mình đấy à?"
"Ừ. Nếu chỉ kiếm được có năm nghìn lượng thì ta cũng không vất vả như vậy làm gì."
"Gấp năm mươi chín lần mười vạn lượng thì là bao nhiêu nhỉ? Ôi trời! Năm trăm chín mươi vạn lượng!"
Tư Liên nuốt một ngụm nước bọt.
"Rốt cuộc ngươi định làm gì với số tiền khổng lồ đó?"
"Ta không biết, nhưng số tiền đó chắc cũng không dùng được lâu đâu."
"Ngươi nói sao?"
"Thử nghĩ xem. Ví dụ như ta thuê một nghìn cao thủ thành thục kiếm khí. Ta phải cho họ ăn, ngủ, mặc, còn phải trả lương tháng cho họ nữa. Nếu mỗi người có lương tháng là năm mươi lượng, thì một nghìn người là năm vạn lượng. Mỗi tháng cần năm vạn lượng. Một năm sẽ là sáu mươi vạn lượng, đó là chỉ riêng tiền lương thôi, chưa kể chi phí ăn uống và chỗ ở."
Quào! Nếu tính như vậy thì đúng là một số tiền khổng lồ.
"Chưa hết đâu. Tiền duy trì các cơ quan, các trận pháp, tiền mua vũ khí và y phục, nếu muốn vận hành một đội tình báo thì lại tốn thêm gấp mấy lần nữa. Ngoài ra, chi phí cho các hoạt động giao thương và việc lôi kéo các môn phái khác về phía mình cũng sẽ rất lớn. Tất nhiên, trước hết ta phải đầu tư rất nhiều tiền, nhưng đến khi có lợi nhuận, mọi thứ sẽ ổn thôi."
Thật tuyệt vời. Đúng là khi thấy những điều này, nàng mới nhận ra rằng người này sống trong một thế giới hoàn toàn khác với nàng.
"Thật ra ta muốn đặt cược nhiều hơn, nhưng làm vậy tỷ lệ cược sẽ giảm đi. Họ sẽ nghi ngờ và điều tra chúng ta. Vậy nên mười vạn lượng là đủ rồi."
Vào lúc đó, lão nhân trở lại.
"Đã xác nhận xong rồi."
Lão nhân đưa cho họ một tấm thẻ nhỏ.
Tấm thẻ được làm từ ngọc, trên đó ghi rằng Xích Lợi Can đã đặt cược mười vạn lượng, và đó là dấu hiệu đặc trưng của Quỷ Kim Trang, không thể làm giả.
"Vậy ta xin phép."
Xích Lợi Can và Tư Liên rời khỏi đó. Tư Liên vẫn ngẩn ngơ, lẩm bẩm.
"Năm trăm chín mươi vạn lượng."
"Ta thấy sự tham lam trong mắt ngươi rồi đấy."
Xích Lợi Can trêu chọc, nhưng Tư Liên chỉ lặp lại câu "năm trăm chín mươi vạn lượng" mà thôi.
Vậy là hai người rời đi.
Ngay khi họ đi khỏi, một nhóm khách khác lại đến căn lều. Lần này là ba người.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook