Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

10 phút sau, cửa phòng bật mở

Seol Yoon-hee diện áo khoác dài, lấp ló đằng sau là chiếc váy hoạ tiết hoa nhí. Hai má Yoon-hee đỏ ửng

Khi ánh mắt Yoon-hee và Dojun chạm nhau, cô bé ngượng ngùng cất tiếng hỏi

“ Bố thấy thế nào?” Seol Yoon-hee bồn chồn đưa tay vén tóc

Trong đầu Dojun chỉ nghĩ tới duy nhất một điều “ Có vậy thôi mà sao mất cả tiếng đồng hồ để chọn vậy??” Nhưng nhỡ mà nói ra thì kiểu gì Yoon-hee cũng giận

“ Chiếc váy này trông hợp với con lắm"

“ Bố nói thật chứ?”

“ Tất nhiên rồi, giờ chúng ta xuất phát được chưa?”

“ Vâng!!!”

Dojun đứng dậy khỏi ghế sofa, bước về phía cửa chính. Seol Yoon-hee theo sau, miệng tủm tỉm cười

Yong-yong chứng kiến cuộc đối thoại của cả hai, ngúng nguẩy lắc đầu rồi làu bàu

“ Haiz, hai con người này chẳng tinh tế gì cả”

***

Có một rạp chiếu phim Megabox nằm ở cạnh ga Isu, từ nhà đến đó hết khoảng 30 phút

Seol Yoon-hee nhìn lướt qua một lượt mấy tấm áp phích quảng cáo phim trên tường rồi quay ra hỏi Dojun

“ Bố ơi, bố có thích phim nào trong đây không?”

“ À…. con thì sao?”

“ Con xem phim nào cũng được hihi"
“ À thế thì… bố cũng vậy"

Dojun xoa xoa cằm, lướt mắt qua đống áp phích

Có đủ mọi thể loại phim ở đây, từ giật gân, lãng mạn đến hài hước, phiêu lưu…

Bình thường mình có xem phim bao giờ đâu, làm sao để biết cái nào hay mà chọn nhỉ…

Mà hình như đây là lần đầu tiên mình đi xem phim kể từ khi trở lại Trái Đất thì phải..

Bộp 

Yong-yong nhảy xuống bên cạnh họ sau khi kiểm tra ống thông gió

Thằng bé mừng rỡ nhìn Seol Yoon-hee, cười ngây thơ như một đứa trẻ con:

“ Em muốn xem phim này!”

“ Đâu? Cái nào cơ?”

Yong-yong chạy tới ngay bên dưới tiêu đề của tấm áp phích

Bộ phim đứng đầu top doanh thu phòng vé trong số những bộ phim đang được công chiếu và có tận hơn 10 triệu lượt xem

Tấm áp phích in hình hai người đàn ông mặc hai bộ vest sang trọng, miệng cười lớn.

“ A, nhiều người bảo phim này hay lắm. Bạn cùng lớp của chị hình như ai cũng đi xem ít nhất một lần rồi thì phải"

Seol Yoon-hee lầm bầm 

Vì đây là một bộ phim lấy bối cảnh về các Thợ Săn, nên chắc chắn là thu hút sinh viên của Học Viện rồi. Hơn thế nữa, các thợ săn thực sự rất nổi tiếng trong xã hội ở Hàn Quốc nói riêng và toàn thế giới nói chung, nên không thể phủ nhận rằng hội Thợ Săn đang là tâm điểm của sự chú ý của tất cả mọi người đến từ khắp mọi nơi trên thế giới.

“ Cả lớp con xem rồi á?” Dojun hỏi với vẻ mặt nghiêm trọng

Seol Yoon-hee bối rối với phản ứng của bố, gật đầu một cách cẩn trọng

Dojun nghe được ở đâu đó rằng bọn trẻ thời nay vô cùng thị hiếu và chạy theo xu hướng bằng được, nên thông thường những đứa trẻ đi chậm so với xu hướng sẽ bị cô lập. Nên anh quyết định hôm nay phải xem phim này cho bằng được

“ Con có nên đặt chỗ trước không nhỉ?”

“ Ừ, nhưng mà phải làm mấy thủ tục lằng nhằng nữa đúng không?”

“ Vâng, nhưng con đã mua vé trước rồi nên sẽ nhanh thôi"

“ Cần gì thì cứ bảo bố nhé"

“ Vâng!”

Seol Yoon-hee chạy tới quầy vé để đặt chỗ

Dojun tranh thủ nghỉ chân ở hàng ghế gần đó

***

Yong-yong ngồi cạnh Dojun, hai mắt cứ dán vào cặp đôi ngồi phía đối diện

Chính xác hơn là túi bỏng ngô họ đang cầm trên tay

Mùi hương ngọt ngào pha chút mặn mặn đánh thức khuýu giác của Yong-yong

“ Chủ nhân"

“Hả?"

Yong-yong giơ cái móng tay bé xíu chỉ vào túi bắp rang cặp đôi kia đang cầm

Gương mặt thằng bé sáng bừng, đôi mắt long lanh nhìn Dojun

Thằng bé không nói gì nhưng Dojun cũng thừa hiểu là nó muốn gì, anh cười rồi rời khỏi ghế

“ Thích cái này hả"

“ Huhu chủ nhân là tuyệt nhất đó"

Cái đuôi nhỏ của Yong-yong vẫy liên hồi

Sau một lúc, Dojun ngồi xuống ghế, một tay cầm bỏng ngô caramel, tay còn lại cầm một cốc coca lớn, bốc bỏng ngô bỏ lần lượt vào miệng Yong-yong và Carciel

“ Ngon ngất ngây con gà tây!”

“ Ngọt quá đii”

Yong-yong bất chợt quay ra, nhìn thấy Seol Yoon-hee đang quay lại với mấy tấm vé xem phim. Thằng bé bất giác ho sặc sụa như là bị mẹ bắt quả tang ăn vụng giữa đêm vậy

“ Em làm sao đấy? Uống nước đi này” Seol Yoon-hee ngồi xuống cạnh Dojun, nhanh chóng mở khoá cặp, lôi ra một bình nước , rót đầy một nắp bình rồi đưa cho Yong-yong

Cứ tưởng thằng bé sẽ giận vì Yoon-hee khiến nó ho sặc sụa, nhưng hoá ra nó lại tỏ ra ngại ngùng trước lòng tốt của Yoon-hee

Yong-yong nốc cạn cốc nước Yoon-hee đưa

“ Chúng ta sẽ đi ăn tối sau khi xem phim, nên đừng ăn linh tinh nhiều quá nha"

Yong-yong gật đầu lia lịa

‘ Có…có gì đó đang xảy ra..’

***

Mạch phim khá dễ hiểu

Hai thanh niên trẻ ôm giấc mơ trở thành thợ săn. Họ gặp nhau tại Học viện và trở thành bạn thân. Một ngày nọ hai người gặp một vết nứt lớn và quyết định tiến vào trong để điều tra nhằm thỏa mãn sự tò mò

Vết nứt thật ra thuộc loại rất lớn và nằm trong hàng cấp S. Hai người không thể thoát ra cho tới khi phá huỷ thành công vết nứt này, đó là một thử thách rất lớn cho hai người vì cần phối hợp với nhau cùng sinh tồn bên trong khe nứt này.

Cuối cùng, họ tìm thấy xác của một thợ săn cấp S, và bằng cách sử dụng những dụng cụ và vũ khí của người thợ săn ấy, hai người đã thảo phạt Chúa tể của quái vật và thành công chinh phục vết nứt. Sau khi trở lại, hai người được cả thế giới tung hô là những người hùng.

“ Đầu tiên con cứ tưởng đây là phim hài, nhưng hoá ra thật biết cách chạm tới trái tim người xem " Seol Yoon-hee nói,  đưa tay quệt nhẹ mấy giọt nước mắt

Đoạn cuối khi mà hai thanh niên vượt qua bao trở ngại để giữ an toàn cho bạn mình là phân đoạn hay nhất phim, Dojun gật đầu tỏ vẻ đồng cảm

“ Xem nữa! Chúng ta xem lại lần nữa đii!” Yong-yong hét toáng lên

Cậu bé có vẻ rất thích bộ phim này, từ đoạn cao trào của bộ phim trở đi, Yong-yong quên luôn cả ăn bỏng

“ Chị rất mừng mọi người đều thích bộ phim"

Dojun mỉm cười nhìn mấy đứa trẻ vui vẻ cười đùa

***

Khi họ bước ra khỏi rạp chiếu phim, mặt trời đã lặn, màn đêm dần buông xuống, ánh đèn hai bên đường chiếu sáng thay cho Mặt trời

Họ đi bộ một đoạn ngắn dưới đèn đường rồi dừng lại ở toà nhà lớn hai tầng với tấm biển “ Mời vào"

“ Mà học bổng của con được bao nhiêu tiền ấy nhỉ?”

“ Dạ? Sao tự dưng bố lại hỏi…”

Một bảng menu được dựng ở trước cửa nhà hàng, có vô số loại đồ ăn nhưng hầu hết giá cả đều giao động từ 40,000 won trở lên cho một người

Đó là con số khá lớn so với sức chi trả của một học sinh

“ À thì nếu mà không đủ tiền thì bố sẽ bù vào"

Họ đẩy cửa bước vào trong, đồ nội thất bên trong nhà hàng đều toát lên vẻ sang trọng

Họ đi lên tầng hai theo sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ bàn. Nhân viên dẫn họ tới một căn phòng với tấm biển ghi “ đã đặt trước" 

Ồ, không ngờ là Yoon-hee đã đặt bàn trước rồi cơ à

Nhân viên phục vụ lịch thiệp nói

“Quý khách vui lòng ấn chuông này để gọi phục vụ bàn ạ" 

Sau đó nhân viên nhanh chóng rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa 

Dojun đọc menu, và một lần nữa lại nhận ra rằng cái gì ở nhà hàng này cũng đắt

Tới bây giờ thì mình đã ăn bít tết hai lần, nhưng cả hai lần đều rẻ, chỉ rơi vào khoảng 15,000 won và lại còn được gọi thêm không giới hạn

Ực

Yong-yong nuốt nước bọt, mắt chăm chú nhìn menu

“ Hay là chúng ta chọn sáu món khác nhau đi"

Đứng trước lời gợi ý của Yoon-hee, Dojun nhìn Yong-yong rồi nói

“....à thì"

“ Lát nữa ăn hết rồi gọi thêm cũng được mà"

Yoon-hee gọi thịt thăn, thịt đuôi và thịt lưng, phần ăn dành cho 2 người 

Sau một lúc, phục vụ bàn nhanh chóng dọn đồ ra bàn và cho than vào bếp nướng

“ Chúc quý khách ngon miệng, nếu quý khách cần gì cứ gọi tôi"

Phục vụ bàn rời đi

Dojun cầm lấy cái kẹp và bắt đầu để mấy miếng thịt lưng lên vỉ nướng

Miếng thịt đỏ tươi bắt đầu chuyển sang màu nâu nhạt thật bắt mắt, nước thịt chảy ra cùng mùi thơm quyến rũ ngất ngây bắt đầu lan tỏa khắp căn phòng

Dojun lật miếng thịt, mắt Yong-yong đảo đều theo chuyển động của miếng thịt nướng

“ À quên, Yoon-hee này"

“ Dạ?”

“ Hình như lần trước con bảo bố là sẽ dọn vào ký túc xá ở đúng không? Chẳng phải đó là điều kiện để được nhận học bổng lần này sao?”

 Dojun đọc trong sách rằng trẻ vị thành niên cần có không gian riêng của chúng

Hôm nay khi Dojun nhìn thấy con bé thay quần áo trong phòng của mình, chợt nhớ về việc ký túc xá mà Yoon-hee nhắc đến lúc đang viết bản hợp đồng

Nếu mà con bé ở trong ký túc xá có lẽ sẽ thoải mái hơn

“ Ký túc xá ấy ạ…”

Seol Yoon-hee lảng tránh câu hỏi của Dojun

Nếu học sinh có kết quả tổng kết trên mức khá, học viện sẽ cung cấp phòng ký túc xá nằm ngay trong khuôn viên trường. Trong trường hợp của Yoon-hee, cô bé đạt được rất nhiều thành tích và có thể chuyển vào ký túc xá bất cứ lúc nào có nhu cầu

“ Nhưng nếu con dọn vào ký túc xá .. thì bố sẽ ra sao?”

Trong bản hợp đồng, thay vì cung cấp cho Seol Yoon-hee nơi ở, nó lại giống như một dạng hợp đồng lao động giúp việc gia đình.

Nhưng nếu dọn vào ký túc xá thì không cần phải ký hợp đồng gì cả, và Dojun cũng không còn là “bố" của con bé nữa

“ Con cũng không muốn ở ký túc xá lắm"

Bởi vì bố có vẻ không thích ký túc xá lắm dù mình có đủ khả năng dọn vào ký túc xá, hơn nữa cứ sống thế này sợ là làm phiền Dojun mất

“ Bố nghĩ thế nào về việc ấy?”

“ Hửm?”

“ Về chuyện ký túc xá ấy"

“ Con nghĩ sao?”

“ Thì.. giả sử con bảo đấy là một điều kiện bắt buộc, thì bố có muốn con vào đó không?...”

Seol Yoon-hee cắn chặt môi, nhìn Dojun với vẻ mặt vô cùng lo lắng

Dojun lật miếng thịt

“ Nếu con không muốn thì không cần thiết phải vào đó ở đâu”

“ Dạ?”

“ Con không thích ở nhà với bố sao?”

“ Bố rất vui khi có con…

Nhà luôn sạch sẽ không một hạt bụi

Và khi đi làm về, bữa tối luôn được dọn sẵn

Không cần phải đi đổ rác mỗi ngày hay là tốn thêm một khoản phí cho dịch vụ dọn dẹp

Và tất cả những điều này đều nhờ Seol Yoon-hee

Nếu con bé dọn vào ký túc xá thì chật vật với một núi việc mất

“ Cho hai nhóc này ăn mỗi ngày mệt lắm”

Dojun nhìn hai đứa nhóc, Yong-yong và Carsiel, cả hai đứa đều đang không rời mắt khỏi cái vỉ nướng

“ Yoon-hee?”

Dojun quơ tay qua lại trước mặt Yoon-hee. Con bé trông như đang mất hồn, bỗng bật dậy nói

“ Con vào nhà vệ sinh một chút"

“À… ok"

Con bé có vẻ lảng tránh chủ đề này, nhưng Dojun không nói thêm gì

 

Seol Yoon-hee mở cửa bước ra ngoài

Miếng thịt nướng chín thơm phức vừa được gắp ra khỏi lò và nằm trên chiếc đĩa bằng đá

Dojun gắp cho Yong-yong và Carciel mỗi đứa một miếng

“ H..hương vị này…”

Đôi mắt Yong-yong mở to ngạc nhiên

Carciel nhắm chặt mắt, cảm nhận miếng thịt đang tan trong miệng

Hai đứa nghĩ về món thịt hầm và súp gà cay yêu thích mà Yoon-hee từng làm

Món này

Ngon tới mức đủ để cạnh tranh với chúng luôn!

***

Yoon-hee nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên tấm gương ở lối ra bãi gửi xe

“ Bố rất vui vì có con..”

Hai má cô bé đỏ ửng khi nghĩ lại lời của Dojun

Mặc dù không khí tối nay khá mát mẻ, mặt con bé vẫn nóng ran

Và bắt đầu kể từ lần đầu tiên cô bé gặp Dojun

Số ngày hai người sống chung dưới một mái nhà trôi qua thật nhanh

Nghĩ lại thì cái hợp đồng thật ngớ ngẩn

Mình suýt phì cười khi đọc bản hợp đồng của bố

Lúc đầu mình đã định sẽ dọn vào ký túc xá ở sau khi bản hợp đồng 1 năm này kết thúc

Sau khi cảm ơn bố vì đã cho mình ở lại trong một năm trời..

Chưa đầy 3 tháng kể từ ngày Yoon-hee kí bản hợp đồng, mà cảm giác như là cả thế kỉ vừa trôi qua vậy

Mình còn không thể tưởng tượng nổi sống xa nhà sẽ ra sao..

Mình không muốn nghĩ tới chút nào...

“ Mình muốn sống tự lập một ngày nào đó, nhưng mà…”

Khi vẫn còn là học sinh ở Học Viện, mình vẫn muốn ở căn nhà này cho tới khi trở thành người trưởng thàn

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương