Bố Tôi Quá Mạnh
-
Chapter 61
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Buổi sáng thứ bảy yên bình
“Bố lại phải đi công tác sao?”
Seol Yoon-hee đang chuẩn bị bữa sáng thì dừng tay rồi miệng càu nhàu
Dojun gật đầu, nhấp một ngụm cà phê nóng.
Seol nhìn chằm chằm vào bốn chiếc vé xem phim nằm gọn trong túi tạp dề
Cũng lâu rồi mình chưa được ra ngoài đi chơi đâu đó dịp cuối tuần…
Cô bé cũng chưa nói với Dojun về chuyện này
Mấy ngày trước, Yoon-hee nhận được khoản tiền 500,000 won từ Học Viện nhờ các ưu đãi giáo dục của trường
Cô bé định là sẽ đưa cả gia đình ra ngoài ăn tối, sau đó đi xem phim
“ Tại vì bố còn vài việc cần giải quyết ấy mà. Hình như con định nói gì với bố phải không?”
Seol Yoon-hee lắc đầu lia lịa
Mình không thể phàn nàn chỉ vì bố làm việc quá chăm chỉ được
Dù nghĩ vậy mà sao vẫn không vui vẻ nổi nhỉ..
Bỗng dưng Yong-yong ở đâu chạy tới, ôm chân Dojun, nói với giọng ỉu xìu đầy thất vọng
“ Nhưng mà…. chị bảo hôm nay nhà mình ăn tối ở ngoài mà…. Còn bộ phim thì sao?” Yong-yong rưng rưng nước mắt
Tối hôm trước
Nhân lúc Dojun chưa đi làm về, Seol giơ mấy tấm vé ra trước mặt Yong-yong và Carciel và thông báo với mấy đứa nhỏ rằng cả gia đình sẽ đi chơi tối thứ bảy, và không quên dặn hai đứa rằng phải giữ bí mật chuyện này để làm Dojun bất ngờ.
Yong-yong mong mỏi chờ tới thứ bảy suốt mấy hôm liền
Sau khi nghe thằng bé nói vậy, cả Seol Yoon-hee và Dojun đều quay mặt đi
“ Ừm… hình như trong nhà có mỗi bố chưa biết về việc này thì phải?”
“ Chuyện đó… ừm.. thật ra thì con mới nhận được học bổng, ừm thì..Con nghĩ sẽ rất vui nếu cả gia đình chúng ta đi chơi cuối tuần…Con cũng định nói với bố, nhưng mà…ừm..”
Seol Yoon-hee bối rối xoa hai tay, cố gắng trả lời một cách thận trọng nhất có thể, liên tục đảo mắt xung quanh
Dojun thở dài, cảm thấy có lỗi với con gái
Chắc phải mua một quyển cẩm nang làm bố mới được
Sao mình không chịu để ý những thứ nhỏ nhặt bao giờ nhỉ?
“ Ừm…” Dojun rơi vào luồng suy nghĩ, tay liên tục xoa cằm
Cuộc sống hiện đại ngày càng phát triển, thời gian cha mẹ dành cho con cái lại ngày một vơi dần
Và để nuôi nấng những cảm xúc và kí ức tốt đẹp cho con, cha mẹ nên thấu hiểu những sở thích và đồng hành cùng với con trong những hoạt động con cái mình yêu thích
Nó làm Dojun nhớ tới một câu trích dẫn mà cậu từng đọc được trong cuốn sách nào đó
“ Nhưng mà không sao đâu, chúng ta có thể đi chơi cuối tuần sau mà. Với lại con cũng không muốn cản trở công việc của bố…” Seol Yoon-hee gượng cười
Dojun càng cảm thấy tội lỗi hơn vì con bé phải cố tỏ ra là không sao
Sau một hồi, Dojun nhấc máy lên gọi điện cho ai đó
“ Này, nếu mà tôi về nhà lúc 5 giờ chiều thì có kịp đi ăn tối rồi sau đó đi xem phim không nhỉ"
“ Kịp chứ, nhưng mà tôi sẽ trả cậu thêm tiền nếu….’’
“ Không được kì kèo, con gái tôi mới đạt học bổng và con bé muốn ăn tối ở ngoài, nên tôi bắt buộc phải về đúng giờ"
Dojun nở nụ cười, nhìn về phía Yoon-hee
Mặt Yong-yong sáng bừng rạng rỡ, hai cái tai vểnh lên, chiếc đuôi nhỏ vẫy qua vẫy lại liên hồi
***
Bụp
Ánh đèn sáng chói soi rọi từng góc kẽ của quảng trường
Khi ánh sáng vụt tắt, hình ảnh một người đàn ông trong áo hoodie cùng một cô gái mặc chiếc váy dài xuất hiện
“ Đã 10 giờ rồi sao?”
Dojun đứng trong nhà, kéo tay áo nhìn đồng hồ
“Mình phải quét sạch giai đoạn 3 của khu thực hành ít nhất là lúc 3 giờ và phải về nhà trước 5 giờ. Không, kể cả chưa xong việc cũng phải rời trung tâm lúc 3 giờ”
Pong!
“ Anh đến rồi đấy à"
“ Vâng, có gì xảy ra trong lúc tôi vắng mặt không?”
“ Có chứ, nhờ công cậu cả đấy”
Đó là lời chào hỏi từ một đối thủ mà tôi đã gặp rất lâu về trước
Làm cách nào mà một bầu không khí bình yên đến lạ thường lại có thể xuất hiện giữa trung tâm, nơi luôn ngập máu và những tiếng thét gào?
Quả là một khung cảnh tuyệt đẹp để chiêm ngưỡng khi cuộc đời còn dài, Tushitala thầm nghĩ
“ Chúng ta vào thôi"
Bước vào Khu thực hành, giai đoạn 3
***
[Đã vào giai đoạn 3 của khu thực hành]
[Cấp độ kháng ma lực kiến nghị : 1.5; cao hơn một chút so với lượng kháng ma lực được kiến nghị hằng ngày. Được ban phúc từ trái tim, tất cả năng lực đều được tăng một cách đáng kể]
Dojun mở mắt
Xung quanh là bốn bức tường đá, tổng diện tích rơi vào khoảng 330 mét vuông
Dojun và Carciel đứng trên một vật thể lơ lửng giữa không trung, cẩn thận đo từng mét vuông
Dòng dung nham nóng hổi đang chảy dưới chân họ
Vụt
Nếu nhìn ra xa, có thể thấy đằng trước có một bậc duy nhất cách xa tận 2 mét. Và ở cuối bậc đó là con quái vật đang đứng canh cầu thang dẫn lên trên
[ Vũ Trang( Không màu) ]
Phân loại : Phụ kiện/ Trợ thủ
Cấp: 5
Độ thuần thục: 0
Mô tả: Kích hoạt kỹ năng tương ứng
[Theo Tushitala]
[Nhẫn thuật. Một tạo tác quan trọng. Nó là một trong những kỹ năng bạn có thể nhận được và được xem là thứ quan trọng nhất để giúp bạn sống sót trong vùng trung tâm,” Áo giáp" không thể dùng trong vùng trung tâm nếu bạn không sở hữu “ Vũ trang"]
“ Tôi vẫn sử dụng kỹ năng bình thường kể cả khi không có cái này mà!?”
“ Đây không phải là khu trung tâm. Nói chính xác thì đây chỉ là khu tập huấn thôi. Đây là nơi các nhà mạo hiểm chọn để luyện tập trước khi thực sự tiến vào vùng trung tâm. Theo lý thuyết thì cậu cần sở hữu [ Vũ Trang] để có thể sử dụng kĩ năng ở vùng trung tâm. Theo đó thì thứ quan trọng nhất là “độ thuần thục"
Tushitala tiếp tục.
“ Nếu như độ thuần thục là 1, tức là cậu sở hữu một kĩ năng. Và cậu phải suy nghĩ kĩ khi chọn kĩ năng , vì một khi kĩ năng đã được thêm vào thì không thể thay đổi được đâu đấy"
Dojun gật đầu thay cho câu “đã hiểu"
Trong khu tập huấn, cậu thích dùng tất cả mọi kĩ năng cậu sở hữu
Nếu cậu rời khu tập huấn và đi thẳng tới tâm giới một cách đường đường chính chính, thì không thể dùng kỹ năng nếu như không sở hữu [Vũ trang]
“ Nhưng số lượng độ thuần thục ghi là 0, tức là tôi không được phép dùng kỹ năng nào sao?”
“ Ờ thì đúng là thế đấy, cậu phải tự tăng con số đó lên thôi"
Xì, tưởng gì…
Tushitala nhìn con quái vật đang canh giữ cầu thang tiến lên tầng 2
“ Đơn giản thôi, chỉ cần tiêu diệt những tên lính canh ở mỗi tầng. Có tổng cộng 7 tầng, nếu cậu có thể giết sạch cả 7 tên thì cậu sẽ sở hữu đúng 7 kĩ năng và [ Vũ trang] của cậu sẽ đổi sang màu tím. Và tất nhiên cậu có thể từ bỏ giữa chừng, hoặc cậu cứ tóm cổ tên lính canh thứ nhất rồi tiếp tục di chuyển sang khu tập huấn tiếp theo mà không lên các tầng tiếp theo cũng được"
Hầu hết các nhà mạo hiểm bỏ cuộc khi chạm ngưỡng màu đỏ hoặc cam
Đồng nghĩa với việc hầu hết bọn họ sở hữu 2 mức độ thuần thục
Tushitala nhìn Dojun
“ Cậu phải sở hữu ít nhất là màu xanh dương thì mới có cơ hội đối đầu với những kẻ “siêu việt toạ"
Bởi lẽ
Tất cả những siêu việt toạ đều có ít nhất 5 kỹ năng
Sự khác biệt giữa mỗi tầng kĩ năng là rất lớn, như là khoảng cách giữa địa cầu với bầu trời vậy
“ Tôi có câu hỏi"
“ Cứ tự nhiên"
“ Tôi có nhất thiết phải giết bọn lính canh để tăng số lượng bao tải không"
“... Chắc thế? Tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà sao tự dưng cậu hỏi cái này?”
Dojun càu nhàu, lại vén tay áo nhìn đồng hồ
“ Hôm nay tôi không có nhiều thời gian cho lắm"
Dojun nhanh chóng nhảy lên chỗ để chân trên tường, sau đó bám chặt mười ngón tay vào bức tường đá
Cậu nắm chặt tay phải, giáng một cú đấm mạnh vào tường
“ Này! Anh không được!...”
Rầm!
Một cái lỗ to tướng hiện ra từ cú đấm
Tushitala há hốc mồm ngạc nhiên
Mình đã chứng kiến vô số kẻ thèm khát sự mạo hiểm bước vào đây
Nhưng đây là lần đầu tiên mình chứng kiến việc này
[ Mức độ kháng ma lực đã được tăng lên thành 5]
Nếu như bước về phía lan can và nhìn xuống, bên dưới là cái vực sâu tới mức không thể nhìn thấy đáy
Thậm chí còn thấy mây đang trôi bồng bềnh trước mắt
[ Cảnh báo! Độ khó cao so với mức độ tập huấn]
[ Mức độ kháng ma lực là 85, thấp hơn rất nhiều so với mức độ kháng ma lực hiện có. Mọi chỉ số đều sụt giảm đáng kể do chịu ảnh hưởng từ phần lõi]
Dojun-người đang tỏ ra vô cùng phấn khích, cảm nhận thấy dường như có một nguồn năng lượng vô cùng lớn ở trên đỉnh tháp. Đó không phải là tên lính canh của tầng 7, mà là một thứ gì đó khổng lồ hơn nhiều
Quác quác quác..
Dojun triệu hồi chiêu thức Danjeon
Trước đó cậu đã được thông báo là tất cả chỉ số đều giảm mạnh do sự thiếu hụt kháng ma lực gây ra.
Cậu chẳng mảy may quan tâm
Bùm!
Mặt đất dưới chân Dojun vỡ vụn,tan biến vào khoảng đen vô tận. Trong nháy mắt, Dojun xuất hiện trong một hình hài khác, nhưng rồi cũng nhanh chóng trở lại hình dạng bình thường
Trong quá khứ, có một thứ đã doạ chết khiếp vô số binh lính trên chiến trường
Đó là sự tái sinh của Cheonma Gunlimbo - Tà thần tối thượng
***
Trên đỉnh tháp
Mắt Dojun nặng trĩu
Trước mặt anh là một con Imoogi đang đi qua đi lại
Một thứ chất lỏng nhớp nháp tuôn ra từ cơ thể nó, thứ chất lỏng ấy nhanh chóng chảy ra khắp mặt đất rồi từ từ bốc hơi
“ Chất độc sao?”
Chính xác hơn là sương mù độc
Dojun không hề nao núng, bước nhanh tới chỗ con Imoogi
Chỉ vài giây sau, màn sương mỏng bao phủ lấy Dojun, nhưng dường như không gây ra thương tích gì
KYAAA
Làn da con quái vật chuyển thành bảy màu ánh kim là đỏ, cam, vàng, lục, lam và xanh nước biển, nó ngoác mồm hăm doạ Dojun
GRAAAAAOOO
Tiếng gầm rú như xé toạc bầu trời làm hai mảnh, thậm chí khiến toà tháp rung lắc mạnh như sẵn sàng sập đổ bất cứ lúc nào
Carciel mất thăng bằng, nhảy vọt xuống đất
“ Chuyện quái gì đang xảy ra trên đấy thế!?”
Bỗng trong nháy mắt, dòng dung nham nóng bỗng biến mất
Con quái vật cũng bốc hơi trong tíc tắc
Thay vào đó, ánh sáng bắt đầu rọi lên từ phía dưới mặt đất, cánh cửa dẫn tới khu tập huấn tiếp theo bật mở
“ Chúc bạn may mắn “
“ Dojun! “ Tushitala tròn xoe mắt ngạc nhiên
“ …Hả? Sao nó không có màu?” Cô nghiêng đầu thắc mắc khi thấy kĩ năng [Vũ Trang] vừa được trang bị vào tay Dojun không hề có màu sắc gì cả
Tuỳ thuộc vào mức độ của thành tựu đạt được mà chiếc nhẫn sẽ chuyển màu, nhưng kì lạ là nó vẫn đang ở màu nguyên bản như ban đầu
Dojun yên lặng, mở phần cài đặt bao gồm các lựa chọn của [ Vũ trang]
[ Mục Lục Cường Hoá Vũ Trang ]
Phân Loại: Phụ Kiện/ Trợ thủ
Cấp : Báu vật của trái tim
Độ thuần thục : 7
Mô tả : Kích hoạt kĩ năng tương ứng, khi xác nhận kĩ năng bạn muốn sử dụng, kĩ năng đó sẽ được cường hóa. Tuy nhiên, kĩ năng không thể bị xoá bỏ hay biến mất bằng bất cứ hình thức nào, suy nghĩ kĩ càng trước khi quyết định
Tushitala lại há hốc mồm ngạc nhiên
Anh ấy có đủ 7 cấp thuần thục, kinh khủng nhất là lại còn mở khoá được kĩ năng “cường hoá"!!! Mình còn chưa thấy kĩ năng này xuất hiện trong [ Vũ Trang ] bao giờ???
[ Bạn đứng đầu trong giai đoạn 3 của chế độ thực hành]
[ Bạn có muốn lưu thành tựu trong Trung Tâm không?]
Một tin nhắn nữa lại được gửi đến. Dojun lắc tay, cau mày khó chịu
Mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ trên tay
****
4 giờ 30 phút
Dojun nằm dài trên ghế sofa, tủm tỉm cười nhìn theo Yong-yong đang phấn khích chạy xung quanh phòng khách
Được đi chơi vui đến thế cơ à
“ À mà con bé đang làm gì ấy nhỉ"
Dojun chợt nghĩ tới Yoon-hee, con bé đã không ra khỏi phòng cả tiếng đồng hồ rồi. Cậu không chờ nổi nữa, liền đẩy cửa phòng bước vào
Quần áo chất thành đống trên giường ngủ
Seol Yoon-hee đang thử hết bộ này đến bộ khác trước gương
“ Hihi..mặc gì cho xinh bây giờ ta..ơ! Bố!”
Hai má Yoon-hee đỏ bừng vì ngượng
Chết rồi, hở hang thế này…
Dojun yên lặng, bình tĩnh đóng cửa lại
“......Mình làm chốt cửa cho phòng này rồi mà nhỉ"
Mình nên cho con bé một phòng riêng.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook