Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 89: Illiad (5) 

Rừng kiếm của dãy Hắc Chu Sơn thật khủng khiếp. 

Mỗi chiếc lá trên cây đều là những lưỡi dao sắc như dao lam, không có gì là không gây chết người, từ vỏ gai đến rễ. 

Và bây giờ, giữa khu rừng địa ngục này, hai người đàn ông đang chiến đấu để vì mạng sống của họ. 

Vikir và Ahheman. 

Họ đối mặt với nhau với thanh kiếm đeo ở hông và cung tên đeo sau lưng. 

Một đám đông khán giả xếp thành một vòng tròn rộng xung quanh họ. 

Dù bị che khuất bởi tán lá và dây leo rậm rạp nhưng các chiến binh Balak với đôi mắt và đôi tai tinh tường vẫn có thể quan sát được trận chiến cách xa hàng trăm mét. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Ahheman nghiến răng. 

“……ngươi mới chỉ vào rừng được hai năm thôi.” 

Vikir chỉ mới làm quen với môi trường rừng sâu này được hai năm.

Mặt khác, ông ta quen với địa hình ở đây, một lão già đã sống ở đây gần 70 năm. 

Một số thợ săn trẻ thậm chí còn không thân thuộc khu rừng này bằng ông. 

“Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì đã chọn rừng rậm để tổ chức Iliad thay vì đồng bằng.” 

Ahheman di chuyển nhanh chóng trong rừng. 

Ông ta chui vào một thân cây nho để ẩn nấp và lắp một mũi tên vào cây cung của mình. 

"Thật tuyệt vời. Cứ thế này chiến thắng sẽ thuộc về mình.”

Ông cúi xuống và bắt được thứ gì đó bên dưới rễ cây. 

Đó là một con rết lớn với thân màu đỏ và chân đen. 

Ông ta rút ra một mũi tên và cắm nó vào đầu con rết. 

Đầu của con rết vỡ vụn, chất độc từ não phủ lên đầu mũi tên.

Ahheman cũng đã trải những dây leo trên mặt đất trong, mờ và khó nhìn thấy, nhưng không thể gãy và đủ bén để cắt xuyên qua bất cứ thứ gì. 

Nếu đối thủ nhảy vào, chúng chắc chắn sẽ bị chém và nếu may mắn, thậm chí có thể bị cắt cụt mắt cá chân. 

Ông cũng rải cát khô và lá rụng xuống hố bùn, nơi đất mềm, dễ bị mắc kẹt, đồng thời thả vài tổ ong, nơi đàn ong hung dữ đang ngủ say, sẵn sàng đánh thức chúng bất cứ lúc nào. 

"Cứ chờ mà xem." 

Ahheman nắm chặt mũi tên tẩm độc trong tay, chờ đợi bóng dáng Vikir hiện ra từ tán lá rậm rạp. 

Ngay sau đó. 

“……Ông đang đợi ai vậy?” 

Giọng nói lạnh lùng chạm vào tai ông ta khiến ông như chết lặng. 

Một cơn rùng mình lan khắp cơ thể ông.

Ông quay đầu lại, giật mình tới mức muốn rớt tim ra ngoài và nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Vikir hiện ra sau lưng ông. 

“Làm sao, sao ngươi có thể!” 

Làm sao anh ta có thể đi xa đến mức này mà không gây ra tiếng động nào chứ? 

Nhưng Ahheman không thể tự mình đặt câu hỏi ra thành tiếng. 

Vikir giơ thanh kiếm trong tay lên. 

Vút. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Vikir cắt đứt tất cả dây leo cắt mắt cá mà Ahheman đã dựng lên. 

Ông ta bò lùi lại để thoát khỏi Vikir, giẫm phải một vũng bùn mà ông ta đã che, bùn ngập đến thắt lưng, ông cũng làm rơi vài tổ ong trong quá trình đó. 

Weeeeeeeee-. 

Những con ong bắp cày vỡ tổ trút giận lên Ahheman đang vùng vẫy trong hố bùn. 

Vikir lặng lẽ lùi lại, trong khi Ahheman khua tay trong bùn, cố gắng đuổi đàn ong đi.

Ahheman thoát chết trong gang tấc khi lặn xuống bùn một thời gian dài. 

Nhưng cơ thể ông đã sưng tấy vì bị ong đốt. 

Trong khi đó. 

Ahheman vừa bò ra khỏi bùn thì Vikir trèo lên thân cây và ngáp. 

“Cái quái gì vậy!” 

Ahheman kéo mũi tên để tấn công. 

Nọc độc của con rết đã bị rửa trôi khi ông rơi xuống bùn, nhưng độ sắc bén của đầu mũi tên cũng đủ đáng sợ. 

Bùm. 

Bùn trên dây cung bay tứ tung. 

Một mũi tên mạnh mẽ bắn thẳng đứng, nhắm vào Vikir. 

Nhưng. 

Bùm. 

Một nhát chém đỏ thẫm bay ra, cắt mũi tên của Ahheman làm đôi. 

Trước khi ông kịp phản ứng, Vikir biến mất như một bóng ma và đáp xuống lưng Ahheman.

Đôi mắt của Ahheman bị móc ra, chảy rất nhiều máu. 

Tốc độ của Vikir là một chuyện, nhưng…… nếu có thứ gì đó tuyệt vời hơn, thì đó là âm thanh. 

"Không có bất kỳ tiếng động nào ư!?” 

Vikir di chuyển rất nhanh nhưng lại không có một âm thanh nào. 

Rõ ràng là Vikir đang di chuyển với tốc độ chóng mặt trước mặt ông nhưng ông ta không thể nghe thấy gì. 

Bàn chân của anh hẳn phải tạo ra tiếng lạo xạo trên cỏ, văng của bùn, tiếng bẻ cành, giẫm lên đá và củi khô. 

Tất cả những âm thanh này đều không thể nghe được. 

Hoặc nếu có thì chúng mờ nhạt đến mức bị át đi bởi tiếng vo ve của châu chấu xung quanh. 

“Tên khốn, ngươi đang giở trò gì vậy, đồ khốn nạn!” 

Ahheman bắn hết mũi tên này đến mũi tên khác, nhưng chỉ bắn trúng một vài con đười ươi Aman trên cây.

Sau đó, thanh kiếm ma thuật của Vikir, Beelzebub, bắt đầu toát ra hào quang đen. 

Hào quang lỏng, dính như mật ong và nhuốm máu, là dấu hiệu không thể nhầm lẫn về trình độ cao cấp của một Kiếm sư.

Ahheman choáng váng trước khí chất mà ngay cả những chiến binh kỳ cựu dày dặn kinh nghiệm nhất của Balak cũng không thể dễ dàng thể hiện được. 

'Đứa trẻ này mạnh đấy!'

Đó là một sức chiến đấu hoàn toàn không phù hợp với độ tuổi của anh ấy. 

Ahheman giờ chỉ muốn nhanh chóng rút lui. 

Nhưng sáu chiếc nanh của chó săn không bao giờ buông tha con mồi. 

Động vật ăn thịt, Baskerville. 

Sáu chiếc răng nanh lao ra, xé nát toàn thân Ahheman. 

Hơn nữa, bất cứ nơi nào răng nanh của lưỡi kiếm sượt qua, một vết đốt sẽ cháy theo sau. 

Theo đó là một cơn đau rát nóng bỏng luôn ghé thăm nơi những chiếc nanh lướt qua. Ngọn lửa địa ngục, chỉ có thể nhìn thấy được bằng mắt của Vikir, đang đốt thẳng vào tâm hồn Ahheman. 

“Aaaahhh!”

Ahheman rùng mình trong nỗi đau khó hiểu. 

Cảm giác đau đớn khi da thịt bị một thanh kiếm cắt là điều bình thường, nhưng cơn đau từ lưỡi kiếm của Vikir lại mãnh liệt một cách kỳ lạ. 

Ông đã bị gươm, giáo và mũi tên tấn công vô số lần trong gần bảy mươi năm cuộc đời, nhưng ông chưa bao giờ cảm thấy đau đớn như vậy. 

Ông ta như bị một con dao rực lửa xẻ ra từng miếng thịt, thậm chí bây giờ ngọn lửa đang thiêu đốt da thịt ông ta, thiêu rụi cả nạc cả mỡ của ông ta. 

Tất nhiên, các chiến binh Balak đang xem dõi theo trận đấu không hề hay biết gì về điều này, và chỉ thấy ông ré lên với những vết chém nhỏ, thể hiện sự khinh thường của họ đối với Ahheman. 

“Ư!” 

Ahheman cuối cùng đã từ bỏ việc giả vờ. 

Danh dự, niềm tự hào, truyền thống, bây giờ tất cả những điều đó không còn quan trọng nữa.

Các chiến binh của Balak la ó khi Ahheman bỏ chạy trong ô nhục, vì đã thách thức chiến binh trẻ hơn trước. 

Woo-woo-woo! 

Những điệp khúc buộc tội và chế nhạo xuyên qua tán lá rậm rạp khiến dường như cả khu rừng đang lên án ông ta. 

Ông ta giận dữ lùi lại và quay lại bắn một mũi tên khác vào Vikir. 

Nhưng ông quên nghĩ đến một điều. 

Vikir cũng đã dành hai năm học bắn cung với Aiyen và đã trở thành một cung thủ khá điêu luyện. 

Ping-! 

Một mũi tên bay theo hình cung parabol. 

…Puck! 

Mũi tên đâm thẳng vào háng Ahheman. 

“Ư!” 

Đôi mắt của Ahmed mở to. 

Ông căng mắt đến mức da thịt quanh mắt bị rách và nước mắt chảy ra cùng máu.

Sau đó, ông ôm lấy háng, ngã xuống, lá cây trước mặt bay tứ tung. 

Xào xạc. 

Vikir bước ra , vẻ mặt vô cảm. 

“Ông thèm súp bộ phận sinh dục của Ngưu Hùng thì giờ ông có rồi đó.” 

Hai năm trước, ông đã yêu cầu tô súp bộ phận sinh dục của Ngưu Hùng - con mồi mà Vikir đã săn được. 

Nhớ lại, ông cắn môi đến bật máu. 

"Ngươi chơi ta!" 

“Tôi không cố ý, ông còn không đủ tốt để làm đồ chơi của tôi.” 

“Ugh…… Ugh!” 

Nói xong, Ahheman loạng choạng đứng dậy, đánh rơi thanh kiếm và cây cung trên tay. 

“……!” 

Vikir cảm thấy mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. 

Gió bắt đầu đổi chiều. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Mana bóng tối đang tụ tập xung quanh ông ta.

Chúng kêu răng rắc nham hiểm, hội tụ vào một điểm duy nhất. 

Lòng bàn tay của Ahheman! 

“……Tốt. Một pháp sư, hiểu rồi.” 

Vikir đã đoán trước được việc này. 

Ông ta vẽ một con số bằng lòng bàn tay nhuốm máu và niệm một câu thần chú kỳ lạ. 

Khoảnh khắc tiếp theo, một dòng năng lượng hắc ám quét qua khu vực đó, kéo dài từ tay ông ta. 

Rắc, rắc, rắc! 

Vikir giật mình lùi lại khi cảm thấy có vài người đang chạm vào mắt cá chân của mình. 

Trước sự ngạc nhiên của anh, một số nhân vật đã xuất hiện cản đường anh. 

Đó là những xác đười ươi với thịt thối rữa và xương lộ ra ngoài. 

Ahheman đã sử dụng phép thuật phù thủy để hồi sinh xác của những con đười ươi mà ông ta đã bắn bằng mũi tên trước đó. 

“Thuật thức thế này. …… Phải rồi. Ahhemman là người của bộ tộc Rococo đúng không?”

Vikir nhớ lại những gì Aiyen đã nói với anh trước khi bắt đầu Iliad. 

Ahheman thực chất là một ngoại nhân, nhưng hóa ra ông ta đến từ Rokoko, một bộ tộc pháp sư. 

Người bản xứ ở rừng sâu được biết đến như một tộc của phép thuật phù thủy, và phép thuật của họ bị Đế quốc coi là một dạng ma thuật đen, phương pháp kỳ quái nhằm hồi sinh người chết là một trong số đó. 

Đó cũng là đặc sản của người Rokoko - các pháp sư. 

Trong lúc vội vàng, Ahheman đã nuôi những thây ma và bộ xương đười ươi mới chết để hộ tống ông ta. 

“Heh heh…… heh heh heh heh, Iliad là một trận chiến truyền thống, nhưng không có luật nào nói là phải chiến đấu bằng kiếm và cung!” 

Nhưng trong bầu không khí thiên về thể chất của Balak, hành vi của Ahheman đã bị nhiều chiến binh phản đối.

Có vẻ như trong khi tất cả các chiến binh đều không mấy quan tâm đến phép thuật thì ông ấy đã chăm chỉ nghiên cứu và tự mình thành thạo chúng. 

"Đi! Hãy ngăn hắn ta lại! Câu cho ta đủ thời gian để hồi phục vết thương!” 

Ahheman kêu đười ươi chặn đường Vikir. 

Đười ươi cao gần bằng con người và có thể nặng tới 100kg, đủ để giúp chúng câu được chút thời gian như là mấy cái khiên thịt. 

Ahheman nghĩ vậy. 

Nhưng. 

“Hừm. Chúng không ngon như tôi nghĩ.” 

Vikir giậm chân, giọng vẫn không mấy ấn tượng. 

“……?” 

Ahheman mở miệng, muốn thứ gì đó. 

Puh-uỳnh! 

Có cái gì đó khiến ông phải ngậm miệng ngay lập tức. 

Một lực khủng khiếp khiến ông ta bị hất tung và ngã ngửa!

Cú va chạm làm rách da lưng, gãy cột sống và làm bật tung toàn bộ nội tạng. 

Không có gì đáng ngạc nhiên, xác đười ươi bên cạnh cũng biến thành một vũng máu và bị nghiền nát dưới đất ngay lập tức. 

Chỉ có Vikir đứng lùi lại, không tạo bất kỳ tiếng động nào, cũng không cử động. 

“????” 

Ahheman ngước lên, nước bọt chảy ra từ khóe miệng. 

Ngoài nỗi đau, ông ta không nói được lời nào. 

Tầm nhìn của ông ta thay đổi và một cái bóng khổng lồ hiện ra trước mắt ông. 

[Grrrr……] 

Sinh vật to lớn vểnh tai lên để xem liệu nó có thể nhìn thấy không. 

Một con Ngưu Hùng cái già đập bàn chân trước khổng lồ của mình vào Ahheman.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương