Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Cám ơn đã xem trại truyen66.com

Đầu sọ này cũng không có gì lạ, là một sinh viên y khoa năm ba, đã thấy không biết bao đầu sọ. Điều làm Nguyên Chấn Hiệp giật mình là, trên đầu sọ này, có một vết hằn sâu dden. Vừa nhìn là một vết đen, nhìn kỹ lại thì không phải vết hằn, mà là một vật gì đó nhô cao. Bộ phận nhô lên rất nhỏ, chưa đến nửa li. Nguyên Chấn Hiệp đưa tay sờ vào, thì thứ này rất sắc bén, suýt nữa cắt ngón tay anh ta, như một dao lam rất mỏng, một lá sắt mỏng chém vào xương đầu, chém sâu vào trong xương đầu, bên ngoài dĩ nhiên không nhìn ra.

Nguyên Chấn Hiệp vốn trả lời ngay được là: Nguyên nhân cái chết, là một lá sắt mỏng chém vào não, làm não bị tổn thương nặng đến chết. Nhưng với kiến thức y học của mình, làm anh ta không thể trả lời thế dược, vì anh ta lại có phát hiện khác.

Nguyên Chấn Hiệp nhìn thấy, bên cạnh phần lá thép nhô ra này, xương đầu đã có sự biến dạng. Nói cụ thể hơn là khi lá sắt khảm vào, phần nhô cao khoảng năm li này, phần xương gần đó phát triển, tạo thành chỗ lồi lên bốn li, rộng khoảng bảy li. Xương biến dạng này làm phần nhô lên của lá sắt chỉ còn ló ra nửa li. Tình hình này làm Nguyên Chấn Hiệp nhìn há hốc mồm!

Nguyên Chấn Hiệp là sinh viên y khoa năm ba, vừa nhìn là biết, người này, giữa xương đầu, sau khi bị lá sắt chém vào, ít nhất còn sống được hơn ba năm. Vì xương đầu phát triển khá chậm, và tạo lên vết nhô này cần ít nhất là ba năm.

Nhưng, sao lại như thế được? Nguyên Chấn Hiệp không biết lá sắt cắm vào đầu sâu bao nhiêu, nhưng dù thế nào thì đã chém vào, phải tổn hại tổ chức não, người này đúng ra sau khi bị thương sẽ phải chết ngay!

Nguyên Chấn Hiệp ngây người hồi lâu, mới nói: “Giáo sư, ông sao biết người này sau khi trúng đao, vẫn còn sống thêm?”

Hải Lão nét mặt giận dữ nói: “Tôi đã nói với cậu, đây là di hài của Kham Bát tướng quân. Tôi đã xác thực khảo trứng, ông ta chết năm 90 tuổi, và không phải chết vì trúng đao…”

Nguyên Chấn Hiệp: “Đó là chuyện đã rất xa xưa…”

Giáo sư Hải Lão không đợi anh ta nói xong, giọng nói quả quyết: “Điều này, không cần phải bàn luận. Cậu xem, vết đao gãy còn giữ lại trong xương đầu ông ta, gần chỗ đao gãy, có xương mọc ra, điều này không phải chứng minh, ông ta sau khi trúng đao, còn sống rất lâu sao?”

“Đúng vậy, ông ta cũng sống rất lâu…” Nguyên Chấn Hiệp sờ đầu lâu: “Nhưng, ông nói đó là một bộ phận của đao vỡ?”

Hải Lão mở to mắt nói: “Dĩ nhiên rồi!”

Nguyên Chấn Hiệp nghĩ một lát nói: “Tôi không hiểu về lịch sử nhiều lắm, Kham Bát Tướng Quân là người của thời đại nào thế?”

Hải Lão nói: “Thế kỷ thứ nhất Công nguyên!”

Nguyên Chấn Hiệp nói: “Thì đấy, vào lúc đó, tuy đã là thời kỳ đồ sắt, nhưng tôi không tin kỹ thuật đúc của Nhật Bản, đã tạo được lá sắt mỏng sắc thế này.”

Giáo sư Hải Lão ngây người ra, rõ ràng là ông ta chưa từng nghĩ đến vấn đề này, ông ta chớp mắt không ngớt, không trả lời được. Nguyên Chấn Hiệp lại nói: “Nếu không phải là mũi đao gãy, cần phải làm rõ nó là gì, cách duy nhất là lấy tướng quân ra nghiên cứu chi tiết!”

Anh ta vừa nói, vừa tiện tay cầm kéo, muốn đến đập vỡ đầu sọ. Hải Lão cứ như là Nguyên Chấn Hiệp cầm kéo cắt đầu mình, la lớn cướp lại đầu sọ.

Giáo sư Hải Lão ôm chặt đầu sọ, rõ ràng là rất giận dữ, thét lớn: “Cậu muốn làm gì đó? Đây là báu vật vô giá, cậu muốn phá hoại nó?”

Nguyên Chấn Hiệp thấy tức cười, nói: “Chẳng qua chỉ là đầu người chết thôi mà…”

Hải Lão nói lớn: “Nói bậy! Đây là di hài của Kham Bát Tướng Quân!”

Nguyên Chấn Hiệp xem ra không cách nào lấy lại đầu sọ từ tay giáo sư, đành bỏ kéo xuống nói: “Vậy, ít ra cũng phải chụp X Quang, xem thử lá sắt cắm sâu thế nào vào đầu.”

Giáo sư Hải Lão hừ một tiếng nói: “Còn cần cậu phải dạy? Tôi đã chụp rất nhiều rồi!”

Cám ơn đã xem trại truyen66.com

Nguyên Chấn Hiệp căng thẳng, X quang phần đầu, làm anh ta nhớ đến tiến sĩ Khinh Kiến và Kars. Dĩ nhiên, đó chỉ là một liên tưởng rất mơ hồ, anh ta không có bất cứ căn cứ gì để liên hệ người như Kars, Khinh Kiến và Kham Bát Tướng Quân lại. Nhưng đều là X quang phần đầu, làm anh ta không tự chủ thấy căng thẳng.

Anh ta nói: “Ông… đã xem qua những tấm ảnh đó?”

Hải Lão bực bội nói: “Dĩ nhiên có xem qua rồi! Chụp thì phải xem chứ!”

Trong đầu Nguyên Chấn Hiệp, thoáng qua hai người Ngũ Lang và Hoàng Ứng Câu, kết quả sau khi xem X Quang, nhưng giáo sư Hải Lão rõ ràng không bị ảnh hưởng. Anh ta nuốt nước bọt, giọng nói kiềm nén nỗi sợ, nói: “Tôi xem được không?”

Hải Lão mở cặp, lấy ra chồng giấy, rút ra hai tấm X quang. Nguyên Chấn Hiệp dời đèn trên bàn lại, chiếu xuống tấm X Quang, chăm chú xem.

Ảnh X quang thường sử dụng trong y học, chụp được phần xương và các tổ chức khác, ẩn đi phần thịt và cơ bắp. Hai tấm ảnh này, chụp rất rõ. Nguyên Chấn Hiệp vừa nhìn vào đã chớp mắt, có lẽ là vì cơ mặt căng lên, không tự chủ kéo khóe mắt cử động. Vì tình cảnh mà anh ta thấy, đúng là quá đặc biệt.

Anh ta nhìn rõ, lá sắt chèm sâu vào đầu đến mười phân, vị trí đó là của đại não. Nhìn kỹ lại thì phần lá sắt cắm sâu, vừa ngay giữa bán cầu đại não trái phải.

Nguyên Chấn Hiệp hít một hơi dài, lá sắt chém vào như thế, chắc chắn phải chết ngay, chuyện này ai cũng khẳng định được. Nhưng vị tướng quân này, rõ ràng sau khi bị thương chí mạng, vẫn còn sống!

Đầu óc anh ta rất hỗn loạn, nhưng, anh ta đã có quyết định. Khi anh ta không nhìn những tấm ảnh nữa, anh ta nghe thấy xương cổ của mình chuyển động nghe răn rắc.

Giáo sư Hải Lão lại hỏi: “Bác sĩ tương lai, ý kiến của anh thế nào?”

Nguyên Chấn Hiệp cười khổ: “Xem ra vị tướng quân cổ đại này, có một luồng sức mạnh siêu nhân, bị thương thế này mà vẫn còn sống được!”

Anh ta dừng một lát, giọng cầu xin rất háo hức nói: “Giáo sư, có thể đập vỡ xương đầu, lấy lá thép đó ra nghiên cứu kỹ hơn?”

Giáo sư Hải Lão mặt biến sắc, giọng đanh thép: “Không được!”

Nguyên Chấn Hiệp thở dài, Hải Lão không chịu, anh ta chỉ còn cách làm theo kế hoạch của mình. Anh ta nói: “Đã là vậy, tôi cũng không thể đưa ra ý kiến thứ hai. Trên đời còn nhiều chuyện bí ẩn, cho dù có thêm một chuyện cũng không có gì lạ nữa.”

Giáo sư Hải Lão nhìn Nguyên Chấn Hiệp, ánh mắt mong cầu. Nguyên Chấn Hiệp ra vẻ như không bận tâm, nhún vai cáo từ.

Nguyên Chấn Hiệp không thực hiện kế hoạch của mình ngay, mà đợi ba ngày. Ba ngày này, tinh thần không vững, vừa nhắm mắt lại là nhìn thấy đầu sọ và tấm X Quang.

Ngày thứ tư, anh ta xin trường nghỉ học. Vì anh ta liên tục xin nghỉ, nên trưởng giáo vụ sắc mặt rất khó xem, Nguyên Chấn Hiệp ôm đầu lủi thủi rời khòng giáo vụ.

Anh ta rời trường, đến gần nơi ở của giáo sư Hải Lão, tìm một nơi tránh, chú ý quan sát phía trước. Đợi hơn hai tiếng, mới thấy giáo sư Hải Lão mang theo rất nhiều sách, ra khỏi nơi ở. Đợi ông ta đi xa, Nguyên Chấn Hiệp mới lẻn vòa nhà giáo sư.

Kế hoạch của anh ta, chính là đi trộm đầu sọ. Kế hoạch này tiến hành chẳng có khó khăn gì. Nơi ở của Hải Lão, gần như không có khóa. Nguyên Chấn Hiệp sau khi lẻn vào, không tốn nhiều sức, đã tìm ra vật cần tìm, sau đó mang về ký túc xá.

Phòng của anh ta, sau khi Ngũ Lang chết một cách bí ẩn, anh ta chỉ ở một mình. Anh ta đóng cửa lại, lấy búa ra, đập mạnh vào đầu lâu mà giáo sư Hải Lão xem là báu vật vô giá. Vài cú đập thì đầu lâu đã nát tan từng mảnh.

Cám ơn đã xem trại truyen66.com

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương