Thập Nhật Chung Yên
Chapter 41: Gà mẹ của tôi ơi!

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

"Rất tốt." Tề Hạ gật đầu, "Tôi phải sống sót ở đây. Nếu có ai ngăn cản tôi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."

Câu nói này khiến mọi người có mặt ở đây đều sợ hãi, ánh mắt của Tề Hạ giống như một kẻ sát nhân.

Có vẻ như hắn ta sẽ thực sự giết người.

Ngay cả Kiều Gia Kính vốn luôn nở nụ cười vui vẻ giờ cũng tỏ ra nghiêm túc.

Một câu hỏi không khỏi nảy sinh trong đầu anh ta——

Rốt cuộc Tề Hạ là người như thế nào?

Sau sự thay đổi này, mọi người ngoan ngoãn đứng dậy như những chú cừu, rồi đi đến phía sau tấm sắt.

Tề Hạ thấy vậy chậm rãi buông tay ra, người đàn ông trung niên và Tiểu Nhãn Kính giúp đỡ lẫn nhau nhưng trong lòng tràn đầy sự kinh ngạc.

Tề Hạ biết rằng mục tiêu của mình đã đạt được và hiện tại hắn là người lãnh đạo duy nhất của nhóm này.

“Anh làm thế nào để có thể đảm bảo mọi người đều sống sót?" một cô gái mũm mĩm hỏi.

“Một câu là đã có thể giải thích rõ ràng.” Tề Hạ chậm rãi trả lời: “Đáp án chính là “diều hâu bắt gà con”. "

"Diều hâu...bắt gà con?" Mọi người dường như có chút mơ hồ.

“Hiện tại có ba vai trò.” Tề Hạ duỗi tay, chỉ vào con gấu đen cách đó không xa, nói: “Diều hâu.”

Sau đó hắn chỉ vào hai nam năm nữ đang hoảng sợ nói: “Gà con."

Cuối cùng, hắn liếc nhìn Kiều Gia Kính, hét lớn: “Gà mẹ.”

"Ôi mẹ ơi..." Kiều Gia Kính vẻ mặt chán ghét nói: "Có thể đổi cho tôi cái tên khác được không?!"

Lúc này mọi người mới hiểu được đôi chút.

Tấm sắt trên mặt đất rất nặng, nếu muốn dùng nó để chống lại gấu đen, cách tốt nhất là lăn nó trên mặt đất. Tuy nhiên, tấm sắt có diện tích hạn chế và tính linh hoạt cũng rất kém. Một khi mọi người trong nhóm bị phân tán ra sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.

Cách tốt nhất là để một người di chuyển tấm sắt và những người còn lại trong nhóm sắp thành một hàng và đi theo phía sau người đó.

Trong khi mọi người đang suy nghĩ, con gấu đen đã đến gần hơn, vào lúc này, trong mắt nó dường như không có mục tiêu nào khác, chỉ có Kiều Gia Kính

"Tới rồi!" Tề Hạ thấp giọng nói với Kiều Gia Kính.

Kiều Gia Kính nghe xong lập tức duỗi chân ra sau, toàn thân tạo thành một góc, vai áp vào tấm sắt.

Giây tiếp theo, con gấu đen vung cánh tay to lớn của mình và đập mạnh vào tấm sắt.

"Đùng!"

Một tiếng động lớn vang lên, đòn tấn công của gấu đen bị chệch hướng, cả nó và Kiều Gia Kính đều lùi lại một bước.

May mắn thay, Kiều Gia Kính đã chuẩn bị sẵn tư thế phòng thủ, nếu không, đòn tấn công này tuy không làm vỡ tấm sắt nhưng cũng đủ để nghiền nát anh ta thành một miếng bánh thịt.

Thấy tình hình không ổn, mọi người nhanh chóng đứng xếp hàng gần nhau hơn.

Bốn người đàn ông đứng ở đầu hàng và năm người phụ nữ đứng ở phía sau.

Người đàn ông trung niên cũng ngoan ngoãn nắm lấy quần áo của Tề Hạ.

"Này, tên lừa đảo, có thể còn bao nhiêu lần tấn công như thế này nữa vậy…?”

Tề Hạ nhìn đồng hồ trên bức tường phía xa, nói: “Yên tâm đi, chỉ còn bảy phút nữa thôi."

"Bảy..." Kiều Gia Kính sửng sốt, “Toi đời rồi, như thế không phải mới là bắt đầu thôi sao?!"

“Sức chịu đựng của gấu đen không tốt,” Tề Hạ nói, “Tôi không tin nó sẽ tấn công không ngừng trong suốt khoảng thời gian còn lại, chỉ cần có thể sống sót qua giai đoạn đầu là được. Đừng lơ là cảnh giác.”

Chỉ nhìn thấy con gấu đen đang điều chỉnh hình dáng cơ thể và không ngừng di chuyển sang một bên.

Tề Hạ cũng kéo quần áo của Kiều Giai Kính, điều khiển phương hướng của hắn, khiến tấm sắt lăn trên mặt đất.

Động thái này khiến gấu đen bối rối.

Mặc dù nó có sức mạnh hủy diệt nhưng xét cho cùng nó không phải là một kẻ rình rập nhanh nhẹn. Nó không thể phát động cuộc tấn công từ bên cạnh ngay lập tức và chỉ có thể tiếp tục di chuyển cơ thể to lớn của mình.

Nhưng dù nó có di chuyển đến đâu thì tấm sắt vẫn luôn đối mặt với nó.

"Ù——"

Con gấu đen không ngừng tìm kiếm, nó đã vòng qua đám đông một vòng nhưng vẫn không tìm được điểm yếu để tấn công.

Thực ra có một cách rất dễ để bẻ khóa chiêu “Diều hâu bắt gà con”, đó là “Diều hâu” đột nhiên đổi hướng, ví dụ “Diều hâu” đang di chuyển sang phải thì đột nhiên chuyển sang trái, như vậy đội những người ở phía sau đội “Gà con” sẽ bị bắt do quán tính chuyển động.

Đây là chiến lược mà mọi người đã học được từ khi chơi trò lúc còn nhỏ, Tề Hạ không tin rằng con gấu đen trước mặt mình lại có thể nghĩ ra một chiêu thức thông minh như vậy trong thời gian ngắn.

"Rất tốt... rất tốt..." Tề Hạ tự lẩm bẩm, "Chúng ta cứ tiếp tục như thế này nhé..."

Lúc này, mọi người lần lượt từng người một kéo nhau, mặc dù tạo thành một đội hình rất dài, nhưng mọi người đều giữ khoảng cách tuyệt đối an toàn với gấu đen.

"Có lẽ phương pháp của anh thực sự có tác dụng..." Kiều Gia Kính thì thầm, "Chỉ là tôi hơi mệt thôi..."

“Hãy kiên nhẫn,” Tề Hạ nói, “Sáu phút hơn sẽ trôi qua nhanh thôi.”

"Nhưng dù sao tôi cũng chưa ăn gì suốt cả một ngày một đêm rồi. Tôi..."

“Tới rồi!!" Tề Hạ hét lên.

Kiều Gia Kính lập tức điều chỉnh trọng tâm, hạ thấp toàn bộ cơ thể và va chạm với con gấu đen một lần nữa.

"Đùng!!"

Sức mạnh lần này rõ ràng lớn hơn lần trước, Kiều Gia Kính gần như bị lật đổ cùng tấm sắt.

"Con gấu mù này thật là cố chấp!!” Người đàn ông trung niên căng thẳng hét lên: "Này! Chàng trai ở phía trước, anh nhất định phải cố gắng đó!"

“Mẹ kiếp, ngươi tới đây mà thử xem!" Kiều Gia Kính giận dữ chửi rủa. Anh cảm thấy toàn thân đều bị va chạm đến đau đớn vô cùng, xương cốt như muốn vỡ ra.

Gấu đen phát hiện ra nó dùng toàn lực vẫn không phá vỡ được phòng ngự, vẻ mặt rất tức giận.

Chỉ thấy nó dừng lại tại chỗ và bắt đầu từ từ rút lui.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Tiểu Nhãn Kính hỏi: "Nó bỏ cuộc à?”

Tề Hạ khẽ cau mày, cảm thấy không ổn.

Lùi lại?

“Không xong rồi!"

Hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức cúi người xuống, cùng Kiều Gia Kính ép sát vào tấm sắt, sau đó quay lại nói với người đàn ông trung niên: "Này! Anh tới điều khiển phương hướng!"

"Hả?"

Tuy có chút bối rối, nhưng người đàn ông trung niên biết tấm sắt trước mặt đại biểu cho mạng sống của mọi người, cho nên ông ta đương nhiên không dám lơ ​​là, chỉ có thể bắt chước hành vi vừa rồi của Tề Hạ, kéo quần áo của hai người và điều khiển hướng của tấm sắt.

Đúng như Tề Hạ dự đoán, Gấu Đen rút lui không phải vì bỏ cuộc mà vì nó đang chuẩn bị lấy đà rồi chạy lên để tăng cường thế tấn công.

“Nó chuẩn bị tung ra toàn lực chiến đấu.” Tề Hạ nhìn Kiều Gia Kính bên cạnh, nói: “Nếu lần này có thể ngăn chặn được nó, khả năng cao là chúng ta có thể sống sót.”

“Mấy lời của ngươi nói cũng như không vậy." Kiều Gia Kính bất đắc dĩ lắc đầu, "Vấn đề của chúng ta hiện tại là không biết có thể ngăn cản nó được hay không!"

Con gấu đen tiếp tục rút lui, chỉ thấy nó đã lùi vào sát bức tường.

Người đàn ông trung niên đang điều khiển phương hướng không khỏi nuốt nước bọt khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Một đòn tấn công của một con gấu đen tại chỗ đã đủ chí mạng. Nếu nó lao tới và dồn toàn bộ trọng lượng của mình lên đó, liệu chỉ với tấm sắt này có thể ngăn chặn được đòn tấn công của nó không?

“Lão béo!" Kiều Gia Kính hét lên: “Khi nó tấn công thì nhớ báo một tiếng nha!"

Nhưng người đàn ông trung niên lúc này lại làm như không nghe thấy gì, ánh mắt chuyển động nhanh như đang suy nghĩ điều gì đó.

Con gấu đen cọ hai chân trước xuống đất và đột nhiên bắt đầu tăng tốc.

Người đàn ông trung niên nhìn thấy vậy, không chần chừ nữa, bỏ mặc mọi người chạy về phía một khoảng đất trống phía sau.

"Này... ngươi!" Kiều Gia Kính còn chưa kịp chửi rủa, liền nghe thấy tiếng bước chân nặng nề, chỉ có thể vội vàng cúi người xuống.

Lúc này, Tiểu Nhãn Kính đứng dậy, kéo lấy quần áo của Tề Hạ, hét lớn: "Phương hướng không đúng! Qua phải một chút!!"

Tề Hạ cùng Kiều Gia Kính đồng cùng nhau trợn to hai mắt: “Không kịp điều chỉnh phương hướng nữa đâu! Cố lên!"

Vừa dứt lời, hai người có cảm giác như bị một chiếc xe tải đang chạy quá tốc độ tông phải. Cơ thể cùng tấm sắt bay lên không trung, văng xa ra cả nửa mét một cách không kiểm soát rồi nặng nề ngã xuống đất.

Cú va chạm này không chỉ khiến cả đội choáng váng mà còn làm đổ tấm sắt và rơi xuống người hai người bọn họ.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương