Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
-
Chapter 18
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 18: “Thẳng thắn”
Phu nhân Poualiss... Lumian sửng sốt và có ảo tưởng như bị người ta tìm đến nhà để bịt miệng.
Nghĩ đến việc chị gái của mình ở ngay trên lầu và còn sở hữu sức mạnh phi thường, cậu đã bình tĩnh lại rất nhiều. Chậm rãi thở ra, Lumian bước tới và mở cửa.
Có hai người phụ nữ đứng ngoài cửa, người đi trước mặc một bộ váy dài màu đen tinh xảo, trên vai khoác một chiếc khăn choàng cùng màu, hai tay đeo găng tay dài bằng voan, trên đầu đội một chiếc mũ nồi nhỏ hơi lệch. Cô ta mặc một màu đen tuyền, đeo một chiếc vòng cổ kim cương dát vàng trước ngực.
Người phụ nữ đó lông mày hơi thưa, đôi mắt nâu sáng tựa như biết cười, mái tóc dài màu nâu được búi cao, các nét trên khuôn mặt không được xem là nổi bật, nhưng khi kết hợp lại với nhau lại toát lên vẻ đẹp trong trẻo, duyên dáng, cộng thêm khí chất thanh cao và dáng đứng tuyệt đẹp, khiến màn đêm đo đỏ trước cửa nhà Lumian dường như vì bà ta mà trong lành hơn rất nhiều, lờ mờ tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng.
Đó là phu nhân Poualiss, vợ của Beost, người quản lý làng Kordu kiêm thẩm phán địa phương.
Tất nhiên, trong suy nghĩ của Lumian còn có thêm những cụm bổ sung như “tình nhân của linh mục”, “bị nghi là phù thủy”, “nghi phạm của lá thư cầu cứu”, “cái xác trắng trong giáo đường, có điều những từ đó không hợp để nói ra, nếu không phu nhân Poualiss nhất định sẽ thay đổi sắc mặt ngay.
Đến lúc đó, chọc giận người ta thành công rồi, tai họa cũng có thể kéo đến theo.
“Phu nhân Poualiss, có chuyện gì vậy?” Lumian cố ý nhìn sắc trời bên ngoài, ám chỉ đối phương đến thăm vào lúc này là không thích hợp.
Đôi môi đỏ mọng của phu nhân Poualiss nhẹ nhàng nhếch lên:
“Tôi đến đây để thảo luận vài việc với chị gái Aurora của cậu.”
Chỉ nhìn từ ngoại hình, cô ta hoàn toàn không giống một phụ nữ hơn 30 tuổi và đã có hai con, cùng lắm chỉ chừng 27, 28 tuổi thôi.
Lumian cân nhắc một lúc rồi mới nhường đường.
Cậu nói với phu nhân Poualiss vừa bước vào:
“Aurora ở trên gác, đang viết bài cho một tờ báo.”
Poualiss gật đầu và nói với người hầu nữ bên cạnh:
“Cathy, đợi tôi ở dưới lầu.”
“Vâng, thưa phu nhân.” Cathy, người đang mặc bộ đồ hầu gái màu đen trắng, bước vài bước về phía lò sưởi.
Lumian dẫn phu nhân Poualiss qua nhà bếp và lên cầu thang.
Ngay góc cua, phu nhân Poualiss dừng lại.
“Sao thế?” Lumian quay lại, giả vờ không hiểu gì.
Phu nhân Poualiss cười và hỏi:
“Có phải cậu cố ý mang ba người lạ mặt đó đến nhà thờ không?”
Đến chất vấn mình rồi... Lumian chẳng những không hoảng sợ, ngược lại còn bình tĩnh hơn nhiều.
Kinh nghiệm từ nhiều lần đùa dai khiến người khác giận trước kia nói cho cậu biết, những lúc thế này không được trực tiếp trả lời câu hỏi của đối phương, cũng không nên biện hộ cho bản thân, lựa chọn tốt nhất chính là buộc tội đối phương đã phạm phải lỗi lầm nào đó!
Đương nhiên, còn phải tùy tình huống, quay đầu bỏ chạy là phương án dự phòng.
Lumian nhanh chóng tỏ vẻ giận dữ, nhìn phu nhân Poualiss và nói:
“Hai người dám vụng trộm ở giáo đường của chúa sao?”
Sau đó, cậu dang rộng vòng tay và làm động tác “ôm lấy mặt trời”:
“Chúa của con, cha của con, xin hãy tha thứ cho sự báng bổ của đôi nam nữ tội lỗi này.”
Phu nhân Poualiss yên lặng nhìn cậu, đôi môi vẽ nên một vòng cung đẹp lạ thường:
“Tôi nghĩ chúa sẽ tha thứ cho chúng tôi thôi.”
“Trước đây tôi có đọc một cuốn sách, nó viết thế này: Một người phụ nữ ngủ với người mình thật sự yêu có thể gột rửa mọi tội lỗi, bởi vì tình yêu khiến khoái cảm trở nên trong trắng, như thể xuất phát từ trái tim thuần khiết nhất.”
“Ở bên Guillaume Besne khiến tôi rất vui và hạnh phúc, vì vậy ‘Vĩnh Hằng Liệt Dương' sẽ không tức giận vì việc đó, nó không phải là tội lỗi.”
Bà đọc thể loại sách gì vậy, thưa bà... Lumian không khỏi thầm mắng trong lòng.
Phu nhân Poualiss tiếp tục nói:
“Tuy nhiên, việc ấy quả đúng là bất kính với thánh Sith.”
Mỗi khu vực của Intis đều có từ một đến vài thiên thần hoặc thánh bảo trợ, bọn họ bắt nguồn từ các điển tịch của giáo hội “Vĩnh Hằng Liệt Dương”, giáo hội “Thần Hơi Nước Và Máy Móc”, hoặc là những người có đóng góp đặc biệt, tiếng tăm lẫy lừng trong lịch sử của Intis và được hai giáo hội lớn công nhận.
Trong khu vực Darliege, vị thánh bảo trợ của giáo hội “Vĩnh Hằng Liệt Dương” là thánh Sith, có nghĩa là mỗi một giáo đường “Vĩnh Hằng Liệt Dương” ở đây đều có thể được gọi là giáo đường Thánh Sith. Tuy nhiên, để phân biệt thì chỉ giáo đường to lớn và quan trọng nhất mới được gọi như vậy và những giáo đường còn lại sẽ được thay thế bằng những cái tên khác.
Vì vậy, việc phu nhân Poualiss và linh mục ngoại tình trong giáo đường tương đương với việc quản gia của Thánh Sith lén lút đưa người về, chiếm phòng ngủ của chủ nhân rồi làm chuyện trái đạo đức, đó là việc làm vô cùng bất kính với thánh bảo trợ.
“Đúng thế.” Lumian nặng nề gật đầu, “Lẽ nào linh mục không biết xấu hổ sao?”
Phu nhân Poualiss phá lên cười.
Cười xong, cô ta nói với Lumian:
“Khi đó, tôi cũng đã khuyên can anh ấy, tôi nói: 'Ái chà, sao chúng ta có thể làm việc như vậy trong nhà thờ Thánh Sith chứ?'”
“Cậu đoán xem linh mục nói gì?”
“Anh ấy nói: 'Ồ, Thánh Sith phải chịu cực một chút vậy.”
Trong phút chốc, Lumian - người không có kinh nghiệm trong vấn đề, chẳng biết phải đáp lại những lời ấy như thế nào.
“Ông ta đang phỉ báng thánh!” Cuối cùng, cậu thốt ra một câu như vậy.
Phu nhân Poualiss lộ vẻ hồi tưởng:
“Anh ấy là kiểu người như thế đấy, táo bạo và thẳng thắn, tựa như một tên cướp dùng lời chửi thề để mở cửa trái tim bạn, hoàn toàn khác với những quý ông ở Darliege.”
“Có lẽ đó là lý do tại sao tôi ngủ với anh ấy.”
“Đó chỉ là biểu hiện thường tình của một số người đàn ông khi hứng tình mà thôi. Đừng nói là Thánh Sith, cho dù chúa ở ngay đó, ông ta cũng sẽ bắt ngài phải đợi một lúc.” Mặc dù không có kinh nghiệm nhưng Lumian đã từng đọc tiểu thuyết Aurora viết, hơn nữa còn chẳng phải một cuốn, “Hành động đó là do đầu óc ông ta bị nửa thân dưới điều khiển, không, lúc đó đầu óc ông ta đã trống rỗng và được lấp đầy bởi một chất lỏng khác rồi.”
Phu nhân Poualiss cười rất nhạt:
“Tôi biết là lý do đó, nhưng trong tình huống ấy, anh ấy thực sự rất quyến rũ.”
“Ha ha, cậu đúng là một thiếu niên non nớt, không biết rằng cùng một lời nói, ở những hoàn cảnh khác nhau, trong bầu không khí khác nhau sẽ mang đến cho người ta cảm nhận khác nhau.”
“Tôi nhớ lần đầu tiên mình quan hệ với linh mục, anh ấy đứng đó, nhìn tvào mắt tôi và nói thẳng với tôi rằng: 'Poualiss, anh muốn biết sâu về cơ thể và tâm hồn em’. Nếu đổi thành thời điểm khác, tôi sẽ nghĩ rằng anh ấy là một tên yêu râu xanh thô lỗ, đê tiện với lời nói tục tĩu, phải nhanh nhanh gọi người đến ngăn cản anh ấy lại. Nhưng vào lúc đó, cơ thể tôi lại mềm nhũn, bởi vì bầu không khí rất phù hợp.”
Nói rồi, nụ cười của phu nhân Poualiss trở nên yêu kiều:
“Chuyện này giống như, nếu tôi phải lòng một người đàn ông, tôi sẽ nói với anh ấy, 'Tối nay hãy đến nhà em nhé, được không?'”
“Nếu anh ấy thực sự đến, tôi sẽ trực tiếp kéo anh ấy vào phòng ngủ và nói với anh ấy: 'Em muốn ngủ với anh, em yêu anh’.”
“Lumian, là một người đàn ông, cậu sẽ trả lời như thế nào vào lúc ấy?”
Lumian cũng thường kể những câu chuyện cười tục tĩu với những người đàn ông trong làng, mặc dù lúc này hơi khó chịu nhưng cậu vẫn có thể nhịn được. Cậu cố gắng nhớ lại những câu chuyện do chị gái mình viết và những cuốn tiểu thuyết các nhà văn đương đại khác đã viết và đáp sau khi đã cân nhắc:
“Tôi sẽ nói, ‘Hỡi nàng, nàng là mặt trời của tôi’.”
“Rất tài năng...” Phu nhân Poualiss khen ngợi một câu.
Vừa nói, cô ta vừa rướn người về phía trước, hốc mắt ươn ướt.
Đột nhiên, một luồng hơi thở ấm áp phả vào tai Lumian, một giọng nói mềm mại có chút từ tính vang lên:
“Tôi muốn ngủ với cậu...”
Giờ phút này, cõi lòng Lumian không khỏi run lên, toàn thân tê dại, giống như chạm vào đuôi đèn bị bỏng.
Cậu đột ngột bước lên bậc thềm, nói với phu nhân Poualiss:
“Chắc là Aurora đang chờ bà.”
“Ừm.” Phu nhân Poualiss lại đứng thẳng lên, trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt không còn lóng lánh nữa.
Giống như thể vừa nãy chẳng có gì xảy ra cả.
Người phụ nữ này... Lumian đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi.
Cậu vội vàng quay lại, bước vài bước đã lên đến tầng hai, theo sau là phu nhân Poualiss vẫn giữ dáng đi bình thường không nhanh không chậm.
Aurora nghe thấy tiếng chuông cửa nên đã đợi sẵn bên ngoài phòng ngủ.
“Chậm vậy?” Cô nhìn Lumian.
Lumian giải thích đầy ẩn ý:
“Trò chuyện về việc trong giáo đường.”
Aurora ngay lập tức hiểu ra và nhìn em trai với ánh mắt “tự cầu may với Vĩnh Hằng Liệt Dương' đi”.
Cô quay sang phu nhân Poualiss vừa mới lên tầng hai, cười hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
“Chúng ta hãy nói về một số công việc chuẩn bị cho Mùa Chay, một số buổi lễ có thể cần đến sự giúp đỡ của cô.” Phu nhân Poualiss cười nói.
“Mấy ngày nay tôi rất bận...” Aurora tìm cớ từ chối.
Phu nhân Poualiss chỉ vào cửa phòng làm việc:
“Nghe trước đã thì sao?”
“Được.” Aurora vẫn còn giữ chút lịch sự.
Thấy chị gái cùng phu nhân Poualiss bước vào phòng làm việc và đóng cánh cửa gỗ lại, Lumian lén gật đầu:
“Biểu hiện vẫn khá bình thường, không hề có cảm xúc chột dạ khi quay lại 'hiện trường vụ án'...”
Lúc này trong đầu cậu chợt lóe lên một ý nghĩ:
“Phu nhân Poualiss có khả năng cao là một nữ phù thủy, liệu mình có thể có được sức mạnh phi thường từ bà ấy không nhỉ?”
“Việc này thuận tiện và an toàn hơn theo đuổi sự thật về phù thủy, đối đầu với con cú và khám phá di tích trong giấc mơ nguy hiểm kia nhiều...”
“Hơn nữa, di tích trong mơ cũng phải thăm dò, cố gắng nhanh chóng khám phá bí mật, loại bỏ nguy hiểm tiềm ẩn, sau khi có sức mạnh phi thường rồi mới đi thì sẽ ít mạo hiểm hơn.”
Nghĩ đến đây, Lumian đột nhiên cảnh giác lắc đầu.
Sau đó, cậu bắt đầu tự kiểm điểm trong lòng:
“Sao có thể nghĩ như vậy được chứ?”
“Phu nhân Poualiss là bạn hay thù vẫn chưa rõ, làm sao có thể hấp tấp tìm kiếm sức mạnh phi thường thông qua bà ấy được?”
“Ừm, biểu hiện của bà ấy khi nãy không giống người tốt lắm, thậm chí còn khiến mình cảm thấy nguy hiểm…”
“Dạo này mình làm sao vậy? Tỏ ra nóng nảy liều lĩnh quá mức trong việc tìm kiếm sức mạnh phi thường, giống như không nhanh chóng có được là mình sẽ chết ấy...”
Đã gần hai năm kể từ khi Lumian phát hiện ra chị gái mình là một phù thủy, mặc dù trước đây cũng cố gắng để có được sức mạnh phi thường nhưng cậu chưa bao giờ nỗ lực nhiều như những ngày gần đây. Cho dù cơ hội tốt hay xấu, có nguy hiểm hay không, chỉ cần trông có vẻ có hy vọng cậu đều vội vã nắm lấy, giống như kẻ đói đã lâu nên không kén ăn vậy.
“Phù… Cũng may là kịp thời phát hiện vấn đề, nếu không có lẽ con đường phía trước sẽ càng đi càng lệch, càng đi càng nguy hiểm.” Lumian thở dài một hơi, mừng rỡ vì bản thân đã khôi phục trạng thái bình thường.
Tất nhiên, việc theo đuổi sức mạnh phi thường không thể dừng lại, song phải có chọn lọc. Dù sao, giấc mơ nguy hiểm đó cũng đã thực sự lộ mặt, còn dòng chảy ngầm trong làng thì ngày càng cuồn cuộn.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook