Con Trai Út Của Kiếm Thánh
-
Chapter 14: Tấn Công
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 14: Tấn Công
Khoảng thời gian Jin ở Lâu đài Storm là khoảng thời gian của những cơn mưa triền miên dai dẳng. Tuy nhiên, khi xuống đến chân núi, một khung cảnh trắng xóa dần hiện lên trước mắt cậu.
Là đợt tuyết đầu của Vương quốc Mitel. Hơn nữa, là một trận tuyết dày đặc. Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, tuyết đã dâng cao lên đến tận đầu gối.
Cũng vì cái thời tiết trắng xóa này, mà xe ngựa phải đi chậm lại rất nhiều. Hai kị sĩ Jerome và Holtz xuống xe, bắt đầu dùng kiếm dọn dẹp đống tuyết ngáng đường họ.
“Chúng ta nên trú tạm vào ngôi làng gần đây và đợi đến khi tuyết ngừng rơi, thưa thiếu gia. Dù có đi không ngừng nghỉ để đến được thủ đô chăng nữa, thì chưa chắc chúng ta sẽ kích hoạt được cổng dịch chuyển do lượng tuyết rơi dày đặc thế này.”
"Có vẻ là thế nhỉ. Vậy chắc chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác."
Mặc dù đây là lần đầu tiên Jin nhìn thấy tuyết sau một khoảng thời gian dài, tình cảnh nguy cấp hiện tại vẫn khiến cậu cảm thấy không vui vẻ gì.
Cỗ xe chậm rãi tiến lên, còn trận tuyết rơi dường như muốn nuốt chửng cả thế giới. Jin đang lật giở bản ghi chép của cậu— bản ghi về những tư liệu bí mật ở Lâu đài Storm — để giết khoảng thời gian nhàm chán này.
Nhưng vào giữa đêm…
Cờ rộc, cờ rộc--
Vút!
Híii-!
Đột nhiên, hai con ngựa kéo xe kinh hãi thét lên.
Thần chú ba sao ‘Băng Toái’ đã xuyên thủng hai bên sườn của con ngựa. Cỗ xe rung mạnh dường sắp lật rồi, giây tiếp, người đánh xe cũng bị sát hại bởi cùng câu thần chú y chang.
“Chúng ta bị tấn công! Xin hãy ở yên trong xe ngựa, thưa thiếu gia!”
"Là mai phục!"
Jerome và Holtz hét lớn. Gilly ngay lập tức lấy thân mình che chắn cho Jin và ngó ra quan sát tình hình bên ngoài.
Ánh mắt dịu dàng và tốt bụng thường ngày của Gilly dường như đã bị thay thế bởi đôi mắt rực lửa kèm sát khí dữ dội.
“Chúng ta sẽ ổn thôi, thưa thiếu gia. Bên cạnh cậu có tôi và tận hai Kị Sĩ Hộ Mệnh bảy sao. Không cần phải sợ hãi."
Một giọng nói cực kỳ bình tĩnh và trấn an. Jin từng thấy Gilly cư xử như vậy vài lần trong tiền kiếp. Cô ấy hành động như vậy mỗi khi người nhà Runcandel bị tấn công hay khi Jin gặp nguy hiểm.
“Có khoảng hai mươi tên sát thủ. Bao gồm cả pháp sư và kiếm sĩ, nhưng không thể loại trừ khả năng bên đó có cả cung thủ đi kèm. Cũng chưa xác định được trong số đó có kẻ thù cấp bảy sao hay cao hơn không.”
Gilly báo cáo về những quan sát chung của cô ấy về tình hình hiện tại.
Bảo mẫu nhà Runcandel đều là những chiến binh bảy sao trở lên, Gilly cũng vậy. Không lâu trước đây, Jin đã nhìn thấy vũ khí của Gilly - một chiếc móng vuốt - lộ từ trong ống tay áo của cô và tỏa ra thứ ánh sáng sắc bén.
“Một mớ hỗn độn. Tấn công ngay khi chúng ta rời khỏi Lâu đài Storm sao? Mấy tên khốn đó là ai?”
Mặc dù Gilly đang cố gắng trấn an Jin, nhưng cậu lại trông có vẻ điềm tĩnh hơn nhiều.
Sợ hãi vì cuộc mai phục bất ngờ?
Không đời nào. Cậu có tận ba chiến binh bảy sao ở bên cạnh bảo vệ. Và nếu như điều tồi tệ nhất xảy ra, cậu còn có thể sử dụng mặt dây chuyền quỷ Orgal.
Chỉ cần có mặt dây chuyền ở bên, cậu tự tin có thể vượt qua bất kỳ tình huống nào.
'Nếu chúng sẵn sàng tấn công một cỗ xe của gia tộc Runcandel, vậy thân thế của những kẻ này hẳn không tầm thường. Những kị sĩ không thể phát giác ra chúng, vậy chắc chắn trong này có một tên pháp sư thấp nhất là sáu sao.'
Jin bình tĩnh và lần lượt đánh giá tình hình bên ngoài.
'Sau vài câu chú đầu tiên thì cỗ xe không bị còn tấn công nữa, và mình có thể nghe thấy tiếng vũ khí từ phía xa. Nói cách khác, kẻ thù đang ẩn nấp ở đằng xa, và Jerome và Holtz đang đuổi theo chúng để… phản công?'
Khi vừa kết luận suy nghĩ thì Jin chợt nhận ra có điều gì đó bất ổn.
"Gilly."
"Vâng, thưa thiếu gia?"
“Jerome và Holtz. Hai người đó không phải là người được gia tộc phái đến. Một là như vậy, hoặc hai là họ là những kẻ phản bội.”
“Thiếu gia, cậu đang nói gì vậy…? Mọi người ở Lâu đài Storm đều biết mặt mũi họ, trong đó có cả tôi. Chắc chắn đó là Jerome và Holtz của gia tộc phái đến mà. "
Cả Jin cũng biết mặt họ chứ. Cậu đã gặp họ vài lần trong tiền kiếp của mình rồi.
Tuy nhiên, Jin cũng có lý do để xem họ là những kẻ mạo danh hoặc phản bội.
“Gilly. Kị Sĩ Hộ Mệnh của gia tộc sẽ không bao giờ bỏ những đứa trẻ mang dòng máu của Runcandel lại như thế, kể cả khi bảo mẫu có đang ở cùng.”
"Ah!"
“Một trong hai người đáng ra phải đứng lại ở gần xe ngựa. Nhưng cả Jerome và Holtz đều bỏ đi giao chiến với kẻ thù. Vậy thì chỉ còn lại hai khả năng, một là phản bội, hai là giả mạo."
Gilly xem xét tình hình bên ngoài khung cửa sổ. Đúng như Jin nói, Jerome và Holtz đã rời bỏ vị trí của mình ngay từ khi cuộc tấn công bắt đầu.
Két!
Khuôn mặt của Gilly trở nên giận dữ khi cô nghiến hai hàm răng lại. Hận thù đổ dồn về hai kẻ phản bội, cũng như bản thân cô ấy vì chỉ kịp nhận ra tình hình sau khi nghe Jin phân tích.
“… Tôi xin lỗi, thiếu gia. Tôi chắc chắn sẽ chịu hình phạt nghiêm khắc vì sự thiếu sót của mình ngay khi chúng ta quay về.”
“Kể từ bây giờ, Gilly McRolan sẽ bảo vệ thiếu gia Jin với tư cách là một thành viên của Gia tộc Runcandel. Xin hãy nhẫn nại và bình tĩnh kể cả nếu sự bảo vệ của tôi có phần quyết liệt và mạnh bạo.”
“Tuy việc quan trọng là chúng ta phải thoát khỏi nguy hiểm, chúng ta còn cần truy ra danh tính những tên sát thủ này nữa, vì có thể họ là đồng minh được phái đến đây để giải cứu chúng ta khỏi hai kẻ phản bội.”
“Vâng, thưa thiếu gia. Tôi hứa sẽ không đánh mất danh dự của gia tộc."
Toạc!
Gilly đột nhiên vung chéo móng vuốt của mình khi vẫn đang ngồi nguyên trên ghế. Cỗ xe thép bị xé làm đôi một cách gọn gàng và dễ dàng sụp đổ. Jin giờ có thể nhìn được cả bầu trời từ bên trong cỗ xe ngựa.
Rồi cô lập tức ôm tiểu thiếu gia của mình và nhảy ra khỏi cỗ xe, phi thẳng như một mũi tên bay theo làn gió. Vì những kẻ phản bội có thể đã gài cắm thứ gì đó lên cỗ xe, nên nó không còn là nơi phù hợp để ẩn thân nữa. Vậy nên, bảo mẫu phải nhanh chóng loại trừ tất cả những tình huống có khả năng xảy đến.
Trong màn đêm u tối cùng với trận tuyết rơi dày đặc, tầm nhìn của họ cũng chẳng khác gì lúc vẫn còn trong cỗ xe. Tất cả những gì họ có thể nhìn được là vài tia chớp và tia lửa cách đó khoảng 200 mét.
"Vì cả hai người họ đều đã rời đi để chiến đấu với những kẻ tấn công ngay khi trận chiến bắt đầu, có lẽ họ đã nghĩ rằng một người là không đủ để ngăn chặn kẻ thù."
Nếu đối thủ mà Jerome và Holtz chống lại là đồng minh của Jin, thì cậu ấy và bảo mẫu coi như đã được cứu rồi.
Nhưng Jin không thể loại trừ khả năng những kẻ tấn công thực ra cũng là kẻ thù nhưng với mục đích khác so với hai tên phản bội kia. Gilly ôm tiểu thiếu gia của mình tiến đến khu vực đang có giao tranh.
"Tìm Jin Runcandel!"
“Đội số 3! Chặn bên trái! "
Giọng của những kẻ đã tấn công cỗ xe. Nhìn kỹ hơn thì là Jerome và Holtz đang phải chiến đấu với hai mươi sát thủ hoặc còn nhiều hơn thế.
“Thiếu gia, tại sao cậu lại rời khỏi xe ngựa!”
“Nơi này vô cùng nguy hiểm. Xin hãy trở lại xe ngay!”
Jerome và Holtz hét lớn về phía Jin khi họ nhìn thấy cậu.
“Im miệng đi, lũ phản bội khốn kiếp. Ai là người đứng sau các ngươi? Còn dám có ý định bắt cóc thiếu gia…!”
Gilly giơ nanh vuốt tỏa đầy aura và trợn trừng mắt giận dữ. Khuôn mặt của hai tên phản bội trở nên méo mó trông thấy, trong khi đám người tấn công bao vây hai tên kị sĩ đó lại mỉm cười.
“Người phụ nữ kia là Gilly McRolan! Đã xác nhận được bên đó chính là Jin Runcandel!”
"Tất cả mọi người, hãy ưu tiên bảo vệ Jin Runcandel!"
Những kẻ tấn công đúng là đồng minh của Jin và bảo mẫu rồi.
Jin cũng cảm thấy nhẹ nhõm đi phần nào. Nếu là đồng minh của họ, cậu sẽ không phải phá hủy mặt dây chuyền quỷ Orgal để triệu hồi sự giúp đỡ nữa.
Trận chiến đột nhiên khựng lại một chút trước sự hiện diện của Jin. Trong mấy phút giây ngắn ngủi này, cậu đã nhận dạng được áo giáp và áo choàng của những tên “gọi là” đồng minh của cậu.
‘Một chiếc lá và một quả lựu đạn đen. Đó là tộc Yuta và Đoàn lính đánh thuê Hắc Đế. '
Yuta là một gia tộc pháp sư hùng mạnh đến từ Vương quốc Mitel, trong khi Hắc Đế là nhóm lính đánh thuê có thể được coi là mạnh nhất cho tới thời điểm bây giờ. Vì chỉ thấy mỗi một quả lựu đạn đen trên huy hiệu áo giáp, nên có vẻ như đây chưa phải là đội quân tinh nhuệ nhất của họ.
Dù sao thì, mỗi người lính cũng đều đã đạt được tới cảnh giới năm sao, còn các pháp sư Yuta có vẻ đều đã đạt được mức cảnh giới bậc thầy.
"Vậy là, chúng không phải là những kẻ phản bội mà là những tên giả mạo. Ngựa và người đánh xe đã bị giết bằng Băng Toái... là do ám sát không thành."
Sau khi thăm dò bên đồng minh cũng như tương quan lực lượng và sức mạnh của họ, Jin có vẻ đã đưa ra một kết luận đúng đắn.
Nếu Jerome và Holtz thực sự là kị sĩ bảy sao, họ lẽ ra đã có thể dễ dàng hạ gục hai mươi kị sĩ năm sao — đặc biệt trong hoàn cảnh bóng tối và tuyết rơi dày rất thuận lợi, khi tầm nhìn của mọi người đều bị hạn chế đi đáng kể.
Tuy nhiên, mặc dù trận giao tranh đã diễn ra khá lâu, nhưng phe tấn công không xảy ra bất kỳ thương vong nào. Như vậy nói cách khác, Jerome và Holtz không thể là những kị sĩ bảy sao thực sự của gia tộc Runcandel.
“Tôi là Murka, Đội phó Quân đoàn 3 của Lực lượng Lính đánh thuê Hắc Đế! Sau khi nhận được ủy thác từ phía Gia tộc Runcandel, chúng tôi đã hợp tác với Gia tộc Yuta của Vương quốc Mitel để giải cứu Jin Runcandel!”
“Phụt ha ha ha…”
Đột nhiên, tên giả mạo Jerome cười lớn.
Tiếng cười kỳ quặc này kéo dài rất lâu. Dự cảm không lành khiến cả pháp sư Yuta và lính đánh thuê của Hắc Đế đều giương sẵn vũ khí trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Gilly đứng ra che chắn trước mặt Jin và nói"
"Hai người là ai?"
Cô cũng đã nhận ra rằng hai tên này không phải hai kị sĩ Runcandel mà cô quen biết. Hơn nữa cũng như Jin, cô ấy cũng đã nhận thức được đây không phải là sức mạnh của những kị sĩ bảy sao cần có.
“Ha, đúng là một câu hỏi ngu ngốc, Gilly McRolan… Bọn ta chẳng việc gì phải đôi co với một con chó thấp hèn nhà Runcandel.”
Tên giả mạo Holtz cũng cười khúc khích và điều chỉnh lại tư thế của hắn. Có vẻ chúng không định khai ra bất cứ thông tin nào.
“… Tôi nên làm gì đây, thiếu gia?”
Jin trả lời không chút do dự:
"Giết một trong hai và chặt tay của tên còn lại rồi ném hắn đến chỗ ta."
"Mong muốn của cậu là mệnh lệnh của tôi."
"Cô có thể mạnh, Gilly McRolan, nhưng đừng tự cao như vậy."
“Murka bên lực lượng đánh thuê Hắc Đế phải không. Tôi sẽ để thiếu gia cho anh chăm sóc trong vòng ba mươi giây nhé. "
Gilly chẳng thèm để ý đến tên Jerome giả mạo kia và dặn dò Murka. Đội phó cùng với binh sĩ dưới trướng anh ta ngay lập tức chạy đến chỗ Jin, rồi tạo thành một hàng rào phòng thủ.
"Lâu rồi mới được tận mắt chứng kiến trận chiến của những kị sĩ bảy sao thế này."
Khi Jin đang tự nghĩ, phía Gilly đã lao nhanh về phía hai kẻ giả mạo. Cô phi nhanh trong làn tuyết trắng xóa và xé toạc bầu không khí giá lạnh, tạo nên từng đợt âm thanh bùng nổ.
Nhanh như một mũi tên vậy. Những người lính đánh thuê và pháp sư không thể tin rằng một người bình thường có thể đạt được tốc độ đó chỉ bằng cách chạy trên một lớp tuyết dày và mềm mại.
Xẹt-!
Chiếc móng vuốt ba ngạnh xé toạc cổ Jerome giả mạo.
Hắn thậm chí còn không thể phản ứng với tốc độ của Gilly. Chỉ khi đầu chạm tuyết hắn mới kịp nhận ra mình sắp chết.
Holtz giả mạo đứng cạnh Jerome thì đang lóng ngóng kiếm tìm bóng dáng của Gilly, người đang thoắt ẩn thoắt hiện quanh chúng.
Tuy nhiên, cả hắn cũng không thể theo kịp chuyển động của cô chỉ bằng đôi mắt chậm chạp ấy. Khi hắn đang cố phản công bằng cách múa kiếm loạn xạ thì…
Thịch.
Hắn nghe thấy cả tiếng thanh gươm của mình cùng cánh tay phải rơi xuống nền tuyết.
"Ồ."
Xoẹt!
Vút-!
Bằng một cách nào đó mà tên Holtz giả mạo lại tránh được vài đòn tấn công của Gilly.
Tuy nhiên, hắn cũng đã đến giới hạn. Thiếu cánh tay phải, hắn không thể điều khiển cơ thể một cách vững vàng. Chẳng lâu sau, móng vuốt của Gilly cũng đã cắt phăng cánh tay còn lại của hắn.
Bảy giây.
Chỉ bảy giây trôi qua kể từ khi Gilly bắt đầu tham chiến. Cô dùng hai mươi ba giây còn lại để cầm máu cho hai cái xác. Cô cắt phăng mái tóc dài của Jerome đã chết để kéo lê tên Holtz giờ đã bị cụt tay.
Những người trong đội lính đánh thuê và pháp sư không khỏi kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.
"M-Một người phụ nữ mạnh mẽ như vậy lại chỉ là một bảo mẫu ư?"
"Cô ấy ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với chúng ta...!"
Mặt khác, Jin đang nở một nụ cười mãn nguyện.
“Tôi đã hoàn thành mệnh lệnh của ngài, thưa thiếu gia.”
Gilly kéo Holtz giả mạo theo sau và tiến về phía Jin. Giờ muốn hét lên cũng chẳng thể bởi tuyết lạnh liên tục rớt vào miệng hắn.
Bịch!
Khi đến nơi, cô nắm lấy đầu của kẻ giả mạo và ghì xuống trước chân Jin.
“Có vẻ như người đang khinh suất không phải là Gilly, mà là hai ngươi nhỉ. Muốn ám sát được con trai út nhà Runcandel ư, lần sau hãy cử thêm ba hoặc bốn kị sĩ tám sao đi theo nhé."
Jin nói bằng một giọng lạnh lùng, còn Holtz giả mạo buông lời trăn trối:
“Khục, khụ khụ… Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Thời đại Runcandel, ức… sắp kết thúc rồi.”
“Đó là cũng điều ta mong đợi.”
Lời tuyên bố của Jin đã khiến những người lính đánh thuê và pháp sư trở nên sững sờ và bối rối.
"Bởi vì Thời đại của Runcandel sẽ kết thúc, và Thời đại của Jin Runcandel sắp bắt đầu."
"Vinh quang sẽ đến với Zipfel!"
“Ồ, vậy ra ngươi là một tín đồ của Zipfel. Vậy có lẽ không cần thiết phải lôi ngươi về để tra khảo nữa."
Rầm!
Jin bọc nắm đấm của mình trong aura và đập xuống gần đầu của tên giả mạo. Cậu đã học được cách sử dụng aura thông qua các buổi học võ thuật cùng Khan.
"Thả hắn ra."
"Người đâu, giết hắn!"
“Không, ý ta không phải vậy. Cố gắng lết về về căn cứ của ngươi trong tình trạng đó đi nhé, kẻ giả mạo. Thế thì đồng bọn của ngươi cũng sẽ học được một bài học đấy. Chà, thật lãng phí thời gian. Gilly, ném đống rác này đi đi.”
"Đã hiểu, thưa thiếu gia."
Gilly lôi đầu tên cụt tay và ném hắn ta ra bãi tuyết xa xôi.
Jin vừa nghĩ vừa nhìn Holtz giả mạo ho trong làn tuyết.
‘Chậc, mấy tên ngây thơ. Chúng nghĩ nhà Zipfel sẽ biết ơn chúng vì điều này à?"
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook