Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Sau khi phun ra luồng khí màu đỏ sậm này, con mắt màu vàng lại trở nên trong suốt: "Thật là lợi hại! Thật ác độc! Đây là vũ khí được tạo ra từ oan hồn của nhân loại sao?”

“Bụp!” Có thể Hoắc Vũ Hạo rơi vào vách núi đá. Lúc này, bởi vì toàn thân hắn được bao trùm bởi một lớp long lân màu đen nên hắn dường như hoàn toàn hòa nhập với thân núi.

Hắn không chút do dự, lần nữa mở Tinh Thần Cán Nhiễu một lần nữa, đồng thời quay đầu nhìn về phía Đường Vũ Đồng.

Lập tức, Hoắc Vũ Hạo giật mình nhận ra, xung quanh cơ thể Đường Vũ Đồng xuất hiện một luồng kim quang mạnh mẽ. Tầng kim quang này đang đẩy mạnh thân thể nàng, dùng tốc độ kinh người bay về phía vách núi, tốc độ cực nhanh, giống như lưu tinh cản nguyệt vậy. Điều kỳ lạ hơn nữa là tầng kim quang bảo vệ cơ thể nàng này lại có thể đánh bật tất cả các hồn đạo xạ tuyến và hồn đạo đạn pháo, cũng không khiến nó nổ tung.

Đây là sức mạnh gì vậy? Thật sự rất mạnh!

Cách đó vài trăm mét, hồn sư trước mặt toàn lực bùng phát, chớp mắt đã tới.

Đường Vũ Đồng cũng bay tới vách núi.

Hoắc Vũ Hạo lập tức sử dụng tinh thần dò xét cộng hưởng để liên lạc với nàng. Hai người không dừng lại chút nào, quay lại lao về phía điểm mù nơi Tử Thần Chi Quang không thể tấn công trực tiếp. Khoảnh khắc khi bọn họ leo lên đỉnh núi, các hồn đại khí trên ngọn núi chính đều bị tắt, không tạo bất cứ uy hiếp gì với bọn họ. Nhưng mấy trăm tên hồn đạo sư cũng đã lao về phía ngọn núi chính, khoảng cách càng ngày càng gần.

"Ngươi không chết?" Nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo, Đường Vũ Đồng kích động ôm lấy bả vai hắn. Mặc dù sức mạnh hắc ám tỏa ra từ lân phiến đen xì như mực kia khiến nàng không thoải mái, nhưng giờ phút này nàng không quan tâm đến nó nữa.

Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói: "Sao ngươi lại nguyền rủa ta chết?"

Đường Vũ Đồng thở hổn hển: "Ai nguyền rủa ngươi? Làm sao ngươi làm được? Vừa rồi lực lượng kia..."

“Đừng nói nữa, trước tiên nhanh chóng thực hiện kế hoạch đi.” Hoắc Vũ Hạo nắm lấy tay nàng phóng xuống phía dưới. Lúc này, lân phiến màu đen trên người hắn dần rút đi nhưng hắn không còn quan tâm đến quần áo nữa, kéo Đường Vũ Đồng phóng lên chỗ trũng trên đỉnh núi. Cùng lúc đó, một tiếng tụng kinh trầm bắt đầu vang lên từ miệng hắn.

Sóng tinh thần mạnh mẽ lặng lẽ di chuyển, phóng thích xung quanh cơ thể hắn.

Đường Vũ Đồng bị hắn kéo đi, cảm giác lúc này hoàn toàn khác lúc trước. Tay Hoắc Vũ Hạo rất ấm, hơn nữa rất mạnh. Ở một nơi nguy hiểm nhưng nàng lại cảm thấy yên bình.

Cảnh tượng vừa rồi đã khắc sâu vào trong tâm trí nàng. Cho dù nàng không biết Hoắc Vũ Hạo làm sao bảo vệ chính mình, nhưng nàng vẫn là rất cảm động. Áo giáp trên người Hoắc Vũ Hạo đã mất, mặc dù bề ngoài nhìn như không có gì nhưng lúc đó nàng cảm nhận được, trong nháy mắt Hoắc Vũ Hạo dường như đã mất hơi thở hoàn toàn.

Hắn cứu nàng mà không do dự chút nào!

Hình ảnh Hoắc Vũ Hạo bị ánh sáng màu đỏ sậm kia đánh trúng cứ hiện lên trong đầu nàng.

Lúc này, hồn đạo sư công kích của Nhật Nguyệt Đế Quốc đã đến. Một vùng rộng lớn chứa hồn đạo xạ tuyến và hồn đạo đạn pháo dày đặc bao trùm xuống. Hồn đạo khí dò xét chấn động cũng tiến hành tìm kiếm mọi hướng,

Đối với Nhật Nguyệt Đế Quốc, hiện tại hai người Hoắc Vũ Hạo đều là cá trong chậu.

Hồn sư này lẻn vào mấy lần đã khiến bọn họ tổn thất quá nhiều, ngay cả Vương DỊch Hành cũng bị hắn hấp dẫn rồi giết chết. Đối với Đế quốc Nhật Nguyệt mà nói, đây quả thực là điều rất nhục nhã. Trong tình huống hiện tại, bọn họ không thể để người này trốn thoát lần nữa.

Hoắc Vũ Hạo đứng trên khe núi, phóng lá chắn của Sinh Mệnh Phản Xạ ra để bảo vệ mình và Đường Vũ Đồng. Những câu thần chú trong miệng hắn ngày càng dồn dập.

Để triệu hồi Vong Linh Bán Vị Diện, trước tiên hắn cần phải ổn định lại mới được. Đường Vũ Đồng chủ động che chắn trước mặt hắn. Từng luồng ánh sáng màu tím hình rồng liên tục phóng thích ra bên ngoài, chống lại những đòn tấn công từ bên ngoài trước lá chắn của Sinh Mệnh Phản Xạ.

Đây là hồn kỹ thứ năm của nàng - Long Thần Gào Thét!

Tuy rằng không mạnh bằng hồn kỹ thứ sáu - Long Thần Vũ Thiên Thương, nhưng vẫn tốt hơn là có thể sử dụng liên tục.

Cuối cùng, chú thuật của Hoắc Vũ Hạo cũng hoàn thành. Một cánh cổng ánh sáng lặng lẽ xuất hiện bên cạnh hắn. Ngay lúc Hoắc Vũ Hạo đang định gọi Vong Linh Bán Vị Diện với đám bằng hữu, Đường Vũ Đồng đột nhiên hét lên: “Chờ một chút!”

“Làm sao vậy?" Hoắc Vũ Hạo nghi ngờ hỏi.

Đường Vũ Đồng không nhìn hắn, ánh mắt tiếp tục nhìn ra bên ngoài. Khuôn mặt và cái cổ xinh đẹp của nàng chuyển sang màu đỏ nhạt.

“Mặc quần áo vào đi.” Giọng nói của Đường Vũ Đồng rất nhỏ, nhưng Hoắc Vũ Hạo lại nghe rất rõ.

"Ừm..." Cúi đầu nhìn xuống, Hoắc Vũ Hạo nhận ta tất cả vảy đen trên người mình đều đã biến mất. Lúc này, hắn thật sự không mặc gì...

Lần này khi hắn đi, ngoại trừ chiến giáp đan binh, hắn còn cởi bỏ chiếc kính che ngực mà Kinh Hồng Trần - đường chủ của Minh Đức Điện lấy cho, để lại trong doanh trại, cho nên bây giờ hắn không có quần áo để thay.

“Ta không mang…” Hoắc Vũ Hạo yếu ớt nói.

“Ngươi…” Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Vũ Đồng càng đỏ hơn, nàng xoay tay lại ném chiếc váy dài cho Hoắc Vũ Hạo: “Mặc vào trước đã.”

“Được!” Chuyện quá cấp bách, Hoắc Vũ Hạo không quan tâm đến những chuyện khác, lập tức quấn chiếc váy dài quanh eo mình sau đó gọi bằng hữu.

Từng thân ảnh nhanh chóng chui ra từ cánh cửa ánh sáng. Từ Tam thạch quất ngựa dẫn đầu, phóng ta lá chắn Huyền Vũ!Kim quang tỏa sáng rực rỡ, lá chắn rộng lớn tạo thành lực lượng phòng thủ bảo vệ Đường Vũ Đồng và Hoắc Vũ Hạo trong đó.

Nhìn thấy Đường Vũ Đồng, Từ Tam Thạch sửng sốt một chút, sau đó nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo đang mặc váy.

“Vũ Hạo, ta lo lắng cho ngươi là vô ích rồi! Hai người là đang hẹn hò hay đang làm nhiệm vụ vậy? Hahaha!"

Nhìn thấy bộ dạng chật vật của Hoắc Vũ Hạo, Từ Tam Thạch không nhịn được nữa. Nhưng sắc mặt của hắn lập tức tái nhợt.

Các hồn sư của Nhật Nguyệt Đế Quốc đã vây quanh họ và phát động một cuộc tấn công mạnh mẽ vào họ.

Nhưng đúng lúc này còn có rất nhiều thân ảnh lao ra khỏi cánh cửa ánh sáng.

Một quang ảnh khổng lồ hình chiếc ô đột nhiên mở ra, bảo vệ mọi thứ trong bán kính hàng chục mét vuông. Tất cả hồn đạo xạ tuyến, đạn pháo rơi xuống đều bị chặn lại. Áp lực của Từ Tam Thạch đột nhiên giảm bớt.

Dù Tuyền Cơ! Tuyền Cơ Đấu La bắt đầu hành động.

Không sai, đệ nhất hồn sư, đoàn trưởng Huyền Cơ Đấu La của Tinh La Đế Quốc cũng tham gia vào hành động lần này.

“Tam sư huynh, cho ta một bộ quần áo.” Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của những người xung quanh, xấu hổ nhìn về phía Từ Tam Thạch cầu xin sự giúp đỡ.

Từ Tam Thạch cười lớn nhưng hắn biết lúc này không phải lúc trêu chọc Hoắc Vũ Hạo, lập tức ném một bộ đồ ddeens, đồng thời dùng lá chắn Huyền Vũ che cho hắn.

Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng thay quần áo. Lúc này, những người khác của học viện Sử Lai Khắc và Phong Hào Đấu La cũng đã dịch chuyển ra khỏi cổng ánh sáng.

"Đây là ngọn núi chính sao?" Tuyền Cơ Đấu La vừa chống cự sự tấn công bên ngoài vừa hỏi Hoắc Vũ Hạo.

"Đúng vậy." Hoắc Vũ Hạo nói: "Mọi người cẩn thận, hồn đạo khí tử thần ở ngay trên đỉnh núi, chính là hồn đạo khí hình nón màu đỏ kia. Nếu ta đoán không lầm, hồn đạo khí tử thần có liên quan đến giáo Thánh Linh. Tử Thần Chi Quang mà nó bộc phát ra có sức mạnh của Tà Hồn Sư, giống như đè nén oán linh và một số sức mạnh đặc biệt tạo thành, rất đáng sợ. Lúc hành động, cố gắng tránh được góc tấn công của Tử Thần Chi Quang càng nhiều càng tốt, không được để nó đánh trúng.”

“Đã hiểu, cuối cùng cũng có thể chiến đấu với đám khốn nạn này." Một tên Phong Hào Đấu La cao lớn vạm vỡ tức giận gầm lên. Hắn ta giơ tay phải lên, một quả cầu ánh sáng màu vàng sáng lên trong tay hắn.

Lưỡng hoàng, lưỡng tử, ngủ hắc, cửu hồn hoàn bay lên. Một Cự Chùy xuất hiện trong tay của vị Phong Hào Đấu La này.

Toàn bộ cơ thể của chiếc chùy khổng lồ này có màu vàng óng ánh, vừa xuất hiện nó đã tỏa ra hào quang nặng nề.

Danh hiệu của hắn ta được đặt theo Võ Hồn của hắn - Cự Chùy Đấu La.

Hai tay của Cự Chùy Đấu La vung mạnh, Cự Chùy trong tay hắn ta đột nhiên đập mạnh vào vách núi.

Điều đáng ngạc nhiên là khi đập một chùy vào, nó không hề có tiếng nổ vang nào, ngược lại trên vách núi còn có một tia sáng màu vàng tản ra.

Trong lúc mơ hồ, Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ đang tràn vào trong núi.

Đương nhiên, không chỉ có Cự Chùy Đấu La cùng Tuyền Cơ Đấu La ra tay.

Một số vị Phong Hào Đấu La khác cũng hoạt động như hổ ra khỏi núi.

Từng ánh sáng màu tím hóa thành mũi tên xuất thế ngang trời. Sau khi ánh sáng màu tím xuất hiện, nó lóe lên và biến mất trên không trung, không có bất kỳ quá trình phi hành nào.

Ngay sau đó, có tiếng kêu thảm thiết ở phía xa.

Các hồn sư của Nhật Nguyệt Đế Quốc không hề biết rằng có hơn mười vị Phong Hào Đấu La đột nhiên xuất hiện ở đây! Bị mất cảnh giác, điều duy nhất họ có thể làm để phòng ngựa là kích hoạt vòng bảo hộ Thức Hồn Đạo.

Thế nhưng,vòng bảo hộ Thức Hồn Đạo có thể chặn được đòn tấn công của một vị Phong Hào Đấu La am hiểu về sức mạnh không gian không?

Mười mấy tên hồn đạo sư bị ánh sáng tím trực tiếp xuyên thủng, thân thể phân hủy, phân tán ra tứ phía.

Những vị Phong Hào Đấu La của Tinh La Đế Quốc đều chán nản. Mấy ngày nay, bọn họ đã phải sống một cuộc sống vô cùng khốn khổ. Về hiệu quả chiến đấu cá nhân, bọn họ dám khiêu chiến với một vị cường giả nào của Nhật nguyệt Đế Quốc. Thế nhưng, dưới sự áp chế của hồn đạo khí và trinh sát phong tỏa, mỗi ngày bọn họ chỉ có thể chờ đợi, cho dù muốn chiến đấu cũng không được.

Đặc biệt là lần trước, cái chết của hai ngàn hồn đạo sư cấp cao vẫn là một kích thích cực lớn đối với bọn họ. Bọn họ có hận thù chồng chất với Nhật nguyệt Đế Quốc. Lần này, cuối cùng bọn họ cũng có thể tiến vào trận địa của kẻ địch, làm sao có thể nhịn được? Thậm chí ngay cả khi bị hồn đạo khí tử thần uy hiếp bọn họ cũng không quan tâm, họ chỉ muốn giết kẻ địch một cách điên cuồng.

Đột nhiên bên trong ngọn núi xuất hiện chấn động dữ dội. Ngay sau đó, toàn bộ đỉnh núi rung chuyển. Một tiếng gầm dữ dội bùng nổ bên trong ngọn núi, trên đỉnh núi lập tức sụp đổ.

Đúng là Cự Chùy Đấu La mạnh mẽ!

Hai mắt Hoắc Vũ Hạo sáng lên - Sức chiến đấu của mấy vị Phong Hào Đấu La đến từ Tinh La Đế Quốc này thật sự rất mạnh!

“Tiền bối Cự Chuy, ngày có thể cách núi đánh trâu không?”

Cự Chùy Đấu La gật đầu nói: "Đương nhiên có thể! Chỉ là kỹ năng ngắm bắn của ta có chút không chính xác."

“Ta ngắm rất chuẩn!” Hoắc Vũ Hạo cười lớn, lập tức dùng tinh thần dò xét liên hệ với Cự Chùy Đấu La, trực tiếp đưa ra một số vị trí quan trọng trên đỉnh núi.

Mặc dù bọn họ cách xa vị trí của hồn đạo khí tử thần nhưng cũng đủ để đối phó với một số hồn đạo khí phòng ngự trên núi.

"Thật là lợi hại!" Cự Chùy Đấu La dùng ngón tay cái ra hiệu cho Hoắc Vũ Hạo, lần nữa vung Cự Chùy trong tay lên.

Một số vị Phong Hào Đấu La khác đã nhanh chóng tách ra khỏi chân núi.

Lúc này, vị Phong Hào Đấu La am hiểu về sức mạnh không gian đang thể hiện sức mạnh của mình.

Sau khi tung ra nhiều đòn tấn công liên tiếp, vị lão giả sáu mươi tuổi tập trung một ít sức lực, sau đó Hồn Hoàn màu đen thứ tám sáng lên.

Ông ta chắp tay trước ngực rồi từ từ đẩy ra ngoài. Một vòng xoáy nhỏ màu tím có đường kính khoảng mười centimet lặng lẽ bay ra.

Tên của vị Phong Hào Đấu La này là Toái Tinh - Toái Tinh Đấu La.

Hắn là một trong hai vị Phong Hào Đấu La siêu cấp, hồn lực cấp chín mươi lăm. Võ hồn của ông ta rất kỳ quái, tên là Toái Tinh Quang.

Năm đó, võ hồn của ông ta thức tỉnh vào năm sáu tuổi, trên người ông ta xuất hiện một tia sáng màu tím. Bất kỳ vật gì gặp phải ánh sáng này đều bị nó nghiền nát. Cái tên Toái Tinh Quang này là chính ông ta tự đặt cho mình.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương