Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 924: Thay thế, nghênh đón Tử Thần! (1)

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Răng nanh hoàn toàn chuyển sang màu ố vàng, cho thấy lịch sử lâu đời của bó. Cái răng nanh bày là tín vật của Bạch Hổ công tước! Vậy mà hắn ta thật sự đưa cho mình.

Đây là lễ vật hắn ta đưa cho mình sao?

Mắt Hoắc Vũ Hạo không tự chủ mà ươn ướt, vội vàng quay đầu đi: “Cảm ơn!”

Bạch Hổ công tước mỉm cười nói: “Là ta nói cảm ơn mới đúng. Tất cả người dân của Tinh La Đế Quốc đều ghi nhớ cống hiến của ngươi cho Tinh La Đế Quốc. Chờ ngươi quay về, ta sẽ tự mình chúc mừng ngươi. Công chúa điện hạ đã đồng ý, chỉ cần ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này thì ngươi chính là Hầu tước truyền thừa của Đế Quốc.”

Hầu tước, cấp bậc thứ hai của tước vị. Ở Tinh La Đế Quốc, đã mấy trăm năm không có sắc phong Hầu tước truyền thừa, phải biết rằng lãnh thổ của Hầu tước ít nhất cũng phải là một thành phố lớn, đừng nói đến truyền thừa. Đó đúng thật là chư hầu một phương.

Hoắc Vũ Hạo yên lặng gật đầu, trên mặt nở nụ cười thản nhiên. Hắn nhìn ra phía xa, trong lòng hắn quan quẩn đủ loại cảm xúc kỳ diệu.

Đông Nhi, ngày đó thật đúng là nàng ở bên cạnh ta sao? Vì nàng, ta nhất định sẽ cố gắng để sống sót.

Không khí xung quanh càng ngày càng lạnh, bọn họ cũng đã bay lên cao hơn. Trong bầu trời tối tăm như mực, mọi thứ xung quanh càng trở nên yên tĩnh hơn. Cái lạnh cực độ không ngừng xuất hiện, ăn mòn thân thể bọn họ.

Hoắc Vũ Hạo lựa chọn cách giống như lần đầu tiên hắn tìm kiến mạch của núi Minh Đấu - lướt từ trên cao xuống. Như vậy mới có thể tiếp cận một cách nhanh nhất mà không dễ bị phát hiện, đồng thời cũng có thể giảm việc tiêu hao hồn lực của bản thân xuống thấp nhất.

Lúc này, Bạch Hổ công tước tự mình đến tiễn hắn. Mọi thứ trên mặt hắn ta dần dần bị bóng tối nuốt lấy, có thể thấy đây không chỉ là mây mù dày đặc. Khí trời rét lạnh cũng không thể ảnh hưởng đến Hoắc Vũ Hạo, giờ phút này trong lòng hắn rất yên tĩnh, yên tĩnh đến đáng sợ.

Hoắc Vũ Hạo không đeo răng nanh vào cổ của mình mà nắm nó trong tay. Cảm nhận được lệ khí phía trên, trong lòng của hắn có chút ấm áp.

Bốn nghìn… Năm nghìn mét… Năm nghìn năm trăm mét!

Bọn họ đã đạt đến độ cao mà lần đầu tiên họ đã từng đạt được. Nhiệt độ thấp khiến việc tiêu hao hồn lực của Bạch Hổ công tước không ngừng tăng lên. Sau khi hóa thân thành Bạch Hổ, hắn ta lại biến thành hình người một lần nữa.

“Vũ Hạo, làm ơn.” Hai cánh tay của hắn ta dùng sức quăng Hoắc Vũ Hạo ra ngoài.

Hoắc Vũ Hạo không nói gì, hắn chỉ giơ ngón tay phải về phía Bạch Hổ công tước để ra hiệu. Hôm nay, hắn đã mặc xong chiến giáp binh sĩ của mình rồi. Ba đôi cánh sau lưng mở ra, hồn lực đột nhiên phun ra ôm lấy thân thể hắn bay ra xa.

Bạch Hổ công tước không rời đi ngay lập tức mà lơ lửng ở giữa không trung liếc mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo dần dần rời xa. Không biết tại sao, lần này lúc Hoắc Vũ Hạo rời đi trong lòng hắn ta cảm thấy như mất đi cái gì đó. Loại cảm giác này hết sức kỳ lạ, cũng lo lắng vô cùng.

Phá vỡ bóng tối, tiếp tục đi về phía trước, tốc độ của Hoắc Vũ Hạo càng lúc càng nhanh. Khi gia tốc của hắn đạt đến một mức độ nhất định, hay tay dang rộng ra hai bên cơ thể. Hai lớp cánh mỏng hay dùng quen thuộc được làm bằng da trâu nối từ cánh tay đến đùi của hắn, lập tức đón gió để cảm người hắn bay về phía trước.

Đây là ngày đó khi quay về, sau Hoắc Vũ Hạo tổng hợp kinh nghiệm của mình đã tự mình chế tạo ra nó. Đôi cánh hoàn toàn dựa vào hồn đạo khí phi hành, khả năng khống chế khí lực tương đối yếu, tốc độ hạ xuống quá nhanh, tiêu hao hồn lực quá nhiều, gây bất lợi cho các hành động tiếp theo. Hôm nay hắn có rất nhiều việc phải hoàn thành, có thể nói hành động lần này là hành động quan trọng nhất. Cho nên, bất kể như thế nào hắn cũng phải tiết kiệm hồn lực của mình càng nhiều càng tốt.

Tinh thần dò xét đã được mở ra, cảnh vật hai bên bay vụt qua thật nhanh. Một bên thân thể của hắn hạ thấp, một bên không ngừng đến gần núi Minh Đấu.

Hoắc Vũ Hạo tỉnh táo, lúc này hoắc đã hoàn toàn sát nhập vào bầu trời đêm. Da trâu quen thuộc chế tạo thành đôi cánh mỏng khiến hắn trông giống như một con dơi khổng lồ.

Ở trên không trung khoảng ba nghìn mét trở lên thì không cần phải lo lắng bị hồn đạo khí dò xét phát hiện, nhưng Hoắc Vũ Hạo biết rõ, sau hai lần thăm dò của mình lúc trước, Nhất Nguyệt Đế Quốc nhất định sẽ nỗ lực nhiều công phu vào bộ phận dò xét hơn nữa.

Ở phía xa, núi Minh Đấu đã ở trong tầm mắt. Sau khi Hoắc Vũ Hạo phóng thích tâm thần của mình để dò xét, hắn nhanh chóng phát hiện ra vấn đề.

Trên không trung cách núi Minh Đấu khoảng chừng ba km, các hồn đạo khí dò xesy được bố trí chằng chịt. Trong đó, số lượng hồn đại khí dò xét ở ngọn núi chính là nhiều nhất,

Ngoại trừ mấy cái vốn là hồn đạo khí dò xét, còn có một số hồn đại khí dò xét dị dạng. Những hồn đạo khí này nhìn qua có chút quái dị, giống như xếp chồng lên nhau.

Hồn sư chưa quen với sự thay đổi của hồn đạo khí, chỉ sợ nhích đến gần cũng không nhìn ra nó là cái gì nhưng Hoắc Vũ Hạo rất nhanh đã nhận ra được.

Đồ này cũng không phải là vật gì tốt! Phía dưới còn có một căn cứ lớn hơn, đó không phải là hồn dẫn khí dò xét tốc độ cao sao?

Bên trên những hồn đạo khí dò xét tốc độ cao này, còn có một loại hồn đạo khí khác.

Hai loại hồn đạo khí này chồng lên nhau tạo thành một hình dáng đặc thù này.

Đó là…

Hồn đạo khí dò xét chấn động?

Không sai, đó chính là hồn đạo khí dò xét chấn động.

Hiển nhiên, kẻ địch đã phát hiện ra các hồn đạo khí bình thường không có tác dụng gì với hắn nên đã triển khai hồn đạo khí dò xét chấn động. Phạm vi tìm kiếm của hồn đạo khí dò xét chấn động nhỏ hơn, trọng lượng bản thân lại nặng hơn, lúc trước chỉ được đặt trên đỉnh núi làm thiết bị dò tìm cố định. Hiện tại vì phát hiện mình, Nhật Nguyệt Đế Quốc thật sự dùng hồn đạo khí dò xét tốc độ siêu cao làm nền, sau đó đặt một hồn dẫn khí dò xét chấn động lên trên để tiến hành dò xét!

Ưu điểm của việc này là hồn đạo khí dò xét tốc độ cao có thể mang theo hồn đại khí dò xét chấn động lui tới tuần tra từ độ cao từ một nghìn đến ba nghìn mét, có khả năng bao trùm diện tích rất lớn. Trong tình huống số lượng đủ nhiều, chúng hoàn toàn có thể hoàn thành việc phong tỏa không trung.

Nhìn qua, như vậy là không có chút sơ hở nào.

Bởi vì đang lướt đi, Hoắc Vũ Hạo vẫn đang không ngừng tiếp cận vào núi Minh Đấu như trước. Hắn hiểu rằng hồn đạo khí dò xét chấn động quả thực không phải là vấn đề mà hắn có thể giải quyết bây giờ. Nhưng Nhật Nguyệt Đế Quốc muốn dùng phương pháp này để ngăn chặn chính mình thì quá ngây thơ rồi.

Phạm vi dò xét của hồn đạo khí dò xét chấn động chính là vấn đề lớn nhất của bọn họ. Mặc dù số lượng hồn đạo khí bọn họ phóng thích đủ nhiều nhưng vẫn có kẽ hở như trước.

Hai mắt Hoắc Vũ Hạo híp lại, trong mắt lóe lên một tia sáng tím nhàn nhạt. Trên trán, Vận Mệnh Nhãn mở ra. Tất cả những cảnh tượng ở phía xa hiện lên rõ ràng trong tâm trí hắn.

Hắn nhắm hai mắt của mình lại, chỉ để lại Vận Mệnh Nhãn quan sát phía xa. Tinh thần lực nhu hòa lặng lẽ bao trùm phạm vi rộng lớn.

Rất nhanh từng vòng gợn sóng xuất hiện trong đầu Hoắc Vũ Hạo. Những thứ chấn động này hiện lên hình dáng ba chiều, được giải phóng bởi hồn đạo khí dò xét trong không trung phía trước.

Hồn đạo khí dò xét chấn động có thể phóng thích ra một loại hồn lực sóng nhu hòa, một khi tiếp xúc với vật thể sẽ nhận được phản hồi. Bản thân hồn đạo khí dò xét chấn động đều chứa một số dao động đặc biệt, sau khi phát hiện sẽ không bị nhầm lẫn. Mỗi ngày sự chấn động đặc thù này sẽ thay đổi khiến kẻ thù không thể biết được.

Nếu là chấn động sẽ có ảnh hưởng đến không khí. Hoắc Vũ Hạo dựa vào thần thức tăng cường của Vận Mệnh Chi Nhãn để phát hiện chính xác sự tồn tại của những chấn động như vậy, sau đó dựa vào sự quan sát cẩn thận để tìm ra hình thái của những chấn động này.

Ba cây số, đây là khoảng cách xa nhất mà các vị trí phòng thủ do Nhật Nguyệt Đế Quốc triển khai trên núi Minh Đấu có thể bộc phát ra công kích siêu cường lực.

Một khi bị phát hiện ở trong phạm vi này, cho dù hắn muốn chạy cũng không thể chạy thoát được!

Hoắc Vũ Hạo duỗi đôi cánh mỏng đến mức rộng nhất, đồng thời cẩn thận phóng thích ra hồn lực của mình. Hồn kỹ mô phỏng mở ra toàn diện, hắn cẩn thận quan sát hồn lực chấn động trong không khí. Khoảng chừng năm phút sau thì bắt đầu triển khai.

Hồn đạo khí phi hành sau lưng phát ra hồn lực mạnh mẽ, đẩy cơ thể của Hoắc Vũ Hạo bay thẳng về phía ngọn núi cao nhất.

Rất nhanh, Hoắc Vũ Hạo sẽ tiến vào phạm vi cách núi Minh Đấu ba cây số.

Hắn đang ở trên không trung, cánh bên trái đột nhiên thu lại, cơ thể lăn sang một bên trên không trung, tránh được một đạo dò xét chấn động. Ngay sau đó, hồn đạo khí của đôi cánh thu lại toàn bộ sau lưng hắn, cơ thể hắn chìm xuống dưới, lại tránh được một đạo.

Toàn bộ cánh mỏng mở ra, hồn lực phun ra, hắn lập tức lao về phía trước trăm mét, né tránh đợt dò xét chấn động tiếp theo.

Đáng tiếc lúc nào không ai có thể nhìn thấy thân ảnh của Hoắc Vũ Hạo, nếu không bọn họ đã phát hiện ea hắn vòng xê dịch như thần trợ ở trên không trung. Mỗi một lần thân hình thay đổi là hắn có thể tránh được sự càn quét của hồn đạo khí dò xét chấn động gần như bao trùm kia, hắn tìm từng khe hở rồi không ngừng lao về phía trước.

Đổi lại là một vị Phong Hào Đấu La hay thậm chí là Cực Hạn Đấu La ở đây, có lẽ cũng có thể dựa vào thực lực để xông vào, nhưng để muốn khéo léo né tránh tiến vào như Hoắc Vũ Hạo thì quá khó khăn.

Thật ra toàn bộ quá trình chỉ mất bảy tám hơi thở, Hoắc Vũ Hạo đã đi qua toàn bộ mạng lưới do hồn đạo khí dò xét chấn động tạo thành. Nhưng cho dù là hắn, sau khi ổn định thân thể thì cũng không thể không thở dốc một chút.

Thật sự rất nguy hiểm! Vừa rồi hồn đạo khí dò xét của hồn đạo khí dò xét chấn động kia chỉ cách hắn rất gần chỉ khoảng mười milimet. Nếu động tác của hắn chậm hơn một chút thì sẽ bị quét trúng, khí đó, hắn sẽ là mục tiêu.

Hoắc Vũ Hạo có thể tưởng tượng được, hắn sẽ phải chịu đựng Hỏa Lực Tẩy Lễ như thế nào nếu bị Nhật Nguyệt Đế Quốc phát hiện ra chuyện mình giết Vương Dịch Hành.

Cuối cùng lao tớ, ngoài hai cây số là ngọn núi chính tối đen như mực. Lúc này Hoắc Vũ Hạo đã khống chế tâm thần dò xét trong phạm vi nhất định xung quanh cơ thể, không có tìm kiếm hướng ngọn núi chính.

Hắn biết rõ tinh thần che chắn bên ngọn núi chính kia đáng sợ cỡ nào. Một khi hắn bị phát hiện nhất định sẽ bị tấn công bằng hỏa lực tập trung.

Hoắc Vũ Hạo im lặng trước khi bay lên, từ từ tiếp cận, nâng cao cảnh giác lên đến cực điểm. Hô hấp của hắn chậm lại, cả buổi mới hít thở một lần. Lực của Băng Hồn Cực Hạn phát ra không chế nhiệt độ cơ thể giống hệt với không khí xung quanh. Dường như hắn đã biến thành một hạt bụi trong không khí, lén lút tung bay về phía trước.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương