Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 923: Quyết định của Hoắc Vũ Hạo! (2)

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Là như vậy…”

Hoắc Vũ Hạo ở lại trong lều soái trướng rất lâu, mãi đến khi ăn trưa mới rời đi. Sau khi ăn cơm trưa xong, hắn triệu tập bằng hữu lại rồi nói ra kế hoạch của mình.

“Không được, ta không đồng ý.” Từ Tam Thạch trầm giọng nói.

Bình thường hắn luôn cười toe toét nhưng đến thời điểm mấu chốt, một khi hắn đã tỏ ra nghiêm túc, ngay cả Bối Bối ở Đường Môn cũng phải nghe theo ý kiến ​​​​của hắn.

Hoắc Vũ Hạo nói: "Tam sư huynh, ta chắc chắn."

“Có chắc chắn cũng không được, nó quá nguy hiểm. Kế hoạch này của ngươi có thành công hay không hoàn toàn dựa vào mạo hiểm cá nhân của ngươi. Cho dù chỉ nguy hiểm một phần mười ta cũng không đồng ý ngươi làm như vậy. Ngộ nhỡ thất bại thì phải làm sao? Ngươi sẽ chết.”

Hoắc Vũ Hạo cười một tiếng: “Sẽ không đâu, thần thú sẽ không để ta chết đâu.”

Từ Tam Thạch thở dài một tiếng: “Thế nhưng, kế hoạch này của ngươi đánh đổi quá lớn. Ngộ nhỡ thần thú cũng không ngăn cản được thì sao? Một khi xâm nhập vào, ngươi cần phải có đủ thời gian. Ngộ nhỡ…”

“Tam sư huynh, không có ngộ nhỡ, lần này ta nhất định phải mạo hiểm. Trước mắt chiến cuộc đã rất bất lợi, nếu như ta không mạo hiểm, sau khi Nhật Nguyệt Đế Quốc chiếm được Thiên Hồn Đế Quốc, ổn định lại sau trận tuyến, với trình độ nghiên cứu hồn đạo khí hiện tại của Tinh La Đế Quốc và Đấu Linh Đế Quốc, cho dù thế nào cũng không ngăn cản được. Đồng thời, nếu Thiên Hồn Đế Quốc bị chiếm giữ hoàn toàn, nó cũng sẽ đe dọa thẳng đến học viện của chúng ta! Học viên đã nuôi dưỡng chúng ta, cho chúng ta thực lực như hiện tại, nếu ở thời khắc mấu chốt này mà ta sợ chết bỏ lỡ cơ hội..."

“Đó vốn không phải là cơ hội mà là chịu chết!” Diệp Cốt Y đột nhiên kích động cắt ngang lời hắn nói. Nàng đột nhiên đứng lên, nhìn Hoắc Vũ Hạo, hô hấp rõ ràng có chút gấp gáp: “Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe bọn họ nói đến uy lực của hồn đại khí Tử Thần sao? Hai nghìn tên cường giả cấp bậc Hồn Thánh trở lên đều bị một đòn của nó biến thành tro bụi. Cho dù ngươi có mạnh đến đâu thì có thể so sánh với hai nghìn tên Hồn Thánh sao? Đây chính là hồn đạo khí đệ nhất đại lục, không được, ngươi không thể đi, nó quá nguy hiểm.”

Không chỉ có Từ Tam Thạch, Diệp Cốt Y mà tất cả những người khác cũng đều có thái độ như vậy. Đường Vũ Đồng thì rất bình tĩnh, ngồi ở đó không nói một lời.

“Ta rất muốn biết, ngươi nói thế nào để thuyết phục được Bạch Hổ công tước?" Giang Nam Nam nghi ngờ hỏi.

Trên mặt Hoắc Vũ Hạo lộ ra một tia xấu hổ, hắn không có gì giấu giếm đám bằng hữu này: "Ta nói cho ngài ấy biết, học viện chúng ta đã nghiên cứu ra một loại hồn đạo khí có thể cản được bất kỳ đòn tấn công nào trong thời khắc nguy cấp, là vòng bảo hộ Vô Địch. Sau đó ta cũng đề cập đến năng lực dịch chuyển tức thời của mình, nói cho ngài ấy biết ta có thể thoát ra một cự ly rất xa.”

Vẻ mặt mọi người đều hiện lên vẻ kỳ quái. Vòng bảo hộ Vô Địch chính thức? Cái đó vốn là thứ hư ảo giả dối! Về phần dịch chuyển tức thời, Hoắc Vũ Hạo quả thật có nhưng khoảng cách của dịch chuyển tức thời rất có hạn, cản bản không có khả năng chạy ra khỏi phạm vi của ánh sáng tử thần.

"Vũ Hạo, ngươi đang chơi đùa với lửa sao. Cho dù có Huyền Lão ở đây, ngài cũng sẽ không bao giờ đồng ý kế hoạch này của ngươi." Từ Tam Thạch nói.

Hoắc Vũ Hạo thở dài nói: "Vậy huynh có biện pháp nào tốt hơn không? Yên tâm đi, ta rất chắc chắn."

Ánh mắt Từ Tam Thạch nóng rực nhìn hắn nói: "Được rồi, Vũ Hạo, cứ làm như vậy đi. Nếu như ngươi nhất quyết mạo hiểm, ta sẽ đi cùng ngươi, ta cũng sẽ tham gia vào kế hoạch của ngươi.”

Hoắc Vũ Hạo sửng sốt một chút, sau đó chợt nghe Giang Nam Nam nói: "Ta cũng vậy."

Ngoại trừ Đường Vũ Đồng, những người khác cũng bày tỏ ý định tham gia vào tuyến đầu.

Từ Tam Thạch nói: “Nếu như ngươi đồng ý để tất cả chúng ta cùng tham gia, như vậy chúng ta sẽ đồng ý cho ngươi đi.” Hắn biết rất rõ, Hoắc Vũ Hạo có thể không để ý đến an nguy của chính mình, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua an nguy của mọi người. Hắn muốn dùng cách này để xua tan suy nghĩ của Hoắc Vũ Hạo.

"Được, vậy các ngươi đều tham gia đi." Mọi người đều kinh ngạc, không ngờ Hoắc Vũ Hạo lại đồng ý. Hắn khẽ gật đầu, đưa ra câu trả lời chắc chắn.

Từ Tam Thạch ngẩn người, có chút nghi ngờ nhìn hắn. Chẳng lẽ hắn chắc chắn như vậy? Hắn biết rất rõ Hoắc Vũ Hạo, biết rõ nếu không nắm chắc tuyệt đối Hoắc Vũ Hạo sẽ không làm như vậy.

Lời nói đã nói ra thì không có cách nào rút lại, tuy rằng trong lòng Từ Tam Thạch vẫn còn rất nhiều nghi ngờ, nhưng nhìn ánh mắt kiên định của Hoắc Vũ Hạo, cuối cùng hắn cũng không nói thêm gì nữa.

Đường Vũ Đồng vẫn bình tĩnh ngồi ở đó, không hề tỏ vẻ muốn tham gia vào hoạt động lần này, mọi người cũng không đến hỏi nàng. Từ sau khi Hoắc Vũ Hạo xác nhận nàng không phải Vương Đông Nhi, thái độ của mọi người đối với nàng đã có chút thay đổi. Nàng chỉ là người ngoài, mà mọi người đều là người trong Đường Môn, tất nhiên không có tư cách yêu cầu nàng đi mạo hiểu cùng được.

Hoắc Vũ Hạo nói: "Được rồi, nếu tất cả mọi người đều đồng ý thì bây giờ chúng ta thương lượng chi tiết một chút. Hành động lần này rất quan trọng nên chúng ta phải nắm rõ từng chi tiết."

Suốt hai ngày tiếp theo, đoàn quân Tây Bắc của Tinh La Đế Quốc đều rất bình tĩnh. Vốn định tiến hành thăm dò tính công kích cũng ngừng lại, cũng không có hành động nào nhắm vào núi Minh Đấu nữa.

Tinh La Đế Quốc nghiêm khắc phong tỏa mọi tin tức, không để cho tin tức Thiên Hồn Đế Quốc bị lan truyền ra ngoài. Hai bên như đang rơi vào trạng thái cầm cự.

Bầu trời đêm hôm nay xuất hiện một tầng sương mù mờ nhạt, giống như cả bầu trời được bao phủ dưới một lớp màn mỏng.

Không có ánh sáng của trăng sao, sắc trời ảm đảm, chắc chắn là dấu hiệu của một đêm tối tăm, đầy gió và đầy sát khí.

Trong đêm tối lặng yên, hai thân ảnh lặng lẽ bay lên trời, dưới sự bao phủ của màn đêm, họ bay thẳng lên không trung.

"Vũ Hạo, thành bại đều dựa vào hành động lần này. Nếu như lần này không thành công, vậy chúng ta chỉ có thể lựa chọn phương pháp bảo thu." Bạch Hổ công tước trầm giọng nói. Lúc này, hai tay hắn đặt ở dưới nách Hoắc Vũ Hạo, sắc mặt rõ ràng có chút ngưng trọng.

Đới Hạo biết rất rõ Hoắc Vũ Hạo sắp gặp phải nguy hiểm. Nếu hành động lần này thất bại, Hoắc Vũ Hạo gần như không có khả năng sống sót trở về. Nhưng khi đưa ra kế hoạch lần này, chàng trai trẻ này không hề có bất kỳ cảm xúc chấn động nào, như thể người sắp vào sinh ra tử không phải là mình.

Nhiệm vụ này đối với Tinh La Đế Quốc thực sự rất quan trọng. Thất bại thì cái giá phải trả rất là lớn, nhưng nếu thành công thì đó sẽ là một thành tích có ảnh hưởng đến tình hình chiến tranh của toàn lục địa!

Hoắc Vũ Hạo khẽ cười: "Công tước đại nhân yên tâm, ta sẽ cố gắng hết sức. Ta tin tưởng mình có năng lực."

Bạch Hổ công tước hít một hơi thật sâu, thả ra một tay, tháo sợi dây chuyền trên cổ của mình ra đưa cho Hoắc Vũ Hạo.

"Đây là Nhất Khỏa Hổ, là phụ thân đã truyền lại cho ta. Nghe nói là tổ tiên đã đánh bại hồn thú loại hổ để lại, nó Sát Phạt Khí có thể hộ thân, ngươi đeo nó vào, bất kể như thế nào ta cũng hy vọng ngươi có thể sống sót quay về.”

Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìn Đới Hạo ở phía sau. Lúc này, tâm trạng của hắn không khống chế được, hắn muốn nói ra thân thế của mình.

Sau khi nhận Nhất Khỏa Hổ, điều đầu tiên hắn cảm nhận được chính là nhiệt độ cơ thể của Bạch Hổ công tước trên răng hổ, sau đó mới là luồng sát khí hung hãn kia.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương