Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 922: Quyết định của Hoắc Vũ Hạo! (1)

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Công chúa Cửu Cửu phụ trách công tác tình báo của toàn bộ Tinh La Đế Quốc, tất nhiên là đã nhận được tin tức này.

Phải làm sao bây giờ? Đây cũng là câu hỏi của Đới Hạo và Hứa Cửu Cửu. Hứa Cửu Cửu nhìn Đới Hại, Đới Hạo cũng đang nhìn Hoắc Vũ Hạo.

Tất cả bọn họ đều luống cuống. Trước mắt tâm trạng này còn chưa lan truyền ra ngoài, một khi tin tức truyền đi, e rằng toàn bộ đoàn quân Tây Bắc sẽ sống trong khủng hoảng. Tinh thần sảng khoái của việc giết chết Vương Dịch Hành mang đến cho binh sĩ ngày hôm qua lập tức tan thành mây khói.

Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi. Tương đối mà nói, trong ba người thì hắn là người điềm tĩnh hơn một chút. Mặc dù hắn là người của Tinh La Đế Quốc, nhưng quan hệ lợi ích của bản thân không liên quan gì đến Tinh La Đế Quốc. Đối với hắn mà nói, học viện Sử Lai Khắc và Sử Lai Khắc Thành mới là nhà của hắn. Cho nên khi nhìn thấy Bạch Hổ công tước và Cửu Cửu công chúa có chút khủng hoảng, hắn lập tức bình tĩnh lại.

“Công chúa điện hạ, trước tiên phong tỏa tin tức xấu lại, nhất định không được để cho những người khác biết tin, kể cả các đoàn trưởng của Hồn Đạo Sư cũng vậy.”

Nghe thấy giọng nói của Hoắc Vũ Hạo, trong lòng Hứa Cửu Cửu cảm thấy ớn lạnh ngay lập tức. Đúng vậy! Ở thời điểm này, việc phong tỏa tin tức là quan trọng nhất. Nàng gật đầu thật mạnh, hít sâu mấy hơi sắc mặt mới dần bình tĩnh trở lại. Thậm chí nàng còn quên chào hỏi Bạch Hổ công tước, quay người bước ra khỏi lều.

Bạch Hổ công tước nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo với vẻ mặt trầm tư, tâm trạng cũng dần ổn định lại. Vũ Hạo làm rất đúng, trước tiên phong tỏa tin tức là điều quan trọng nhất. Bây giờ không phải là đi trinh sát cái gì nữa mà là muốn giấu diếm kết quả trinh sát, bảo trì sức chiến đấu của toàn quân.

“Vũ Hạo, hiện tại thế cục này đối với chúng ta mà nói giống như là thế chết, ta không nhìn ra bất kỳ cơ hội phá vỡ thế cục nào.” Bạch Hổ công tước thở dài một tiếng.

Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói: “Cho dù là thế chết chúng ta cũng phải nỗ lực xông pha. Công tước đại nhân, bây giờ chúng ta có hai lựa chọn có thể ứng phó.”

“Ngươi nói xem!” Ánh mắt Bạch Hổ công tước sáng lên. Đang lúc hắn ta không nghĩ ra cách thì Hoắc Vũ Hạo lại nói có hai lựa chọn, điều này đối với hắn ta mà nói, không thể nghi ngờ giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng.

Hoắc Vũ Hạo nói: “Có hai cách, một là bảo thủ một là kích tiến. Cách bảo thủ chính là chúng ta lập tức rút quân, dùng Tinh La Thành làm cơ sở, tập kết toàn bộ lực lượng, đồng thời cầu viện từ học viện Sử Lai Khắc, xin học viện phái số lượng lớn cường giả đến hội hợp với chúng ta. Sau đó, tập kết toàn bộ lực lượng của Đấu Linh Đế Quốc, chúng ta cùng nhau tiến vào Thiên Hồn Đế Quốc từ hai hướng, thừa dịp lúc Nhật Nguyệt Đế Quốc xâm lược Thiên Hồn Đế Quốc không thể chia quân, chúng ta đi tìm chủ lực của bọn họ rồi tử chiến một trận. Cách này sẽ tập trung hai quốc Tinh La Đế Quốc, Thiên Hồn Đế Quốc và lực lượng của học viện Sử Lai Khắc, thậm chí còn có thể mượn thêm một ít lực lượng hồn thú Tinh Đấu Đại Sâm để cạnh tranh với Nhật Nguyệt Đế Quốc một lần.

“Dù sao chúng ta cũng đã thống trị Đấu La Đại Lục nhiều năm như vậy, nhân dân đều đứng bên phía chúng ta. Cho dù phải lưỡng bại câu thương với chủ lực của đối phương thì chúng ta cũng vẫn sẽ có lợi. Đồng thời trong lúc quyết chiến, chúng ta cũng mời học viện của chúng ta cùng với quốc gia khác ra mặt, liên lạc với tất cả các tông môn ẩn thế, cùng nhau chống lại sự xâm lược của Nhật Nguyệt Đế Quốc.”

Nghe Hoắc Vũ Hạo nói xong, Đới Hạo liên tục gật đầu. Đây cũng được coi là một biện pháp tốt. Nhưng biện pháp này chắc chắn phải trả một cái giá thật lớn. Cái giá này có thể lên tới một nửa lãnh thổ của Tinh La Đế Quốc cùng với người dân ở lãnh thổ bên đó. Đến lúc đó Nhật Nguyệt Đế Quốc sẽ đối phó với dân chúng của Tinh La Đế Quốc như thế nào cũng chỉ có thể nghe theo ý trời. Đây là điều Bạch Hổ công tước không muốn thấy nhất. Hắn ta không chỉ thương binh như mình mà còn thương dân như con!

“Vậy còn phương pháp cận tiến thì sao?” Sau khi nghe cách đầu tiên của Hoắc Vũ Hạo, Đới Hạo đã ổn định hơn rất nhiều. Phương pháp xử lý bảo thủ này chắc chắn có thể thực hiện được.

Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo sáng lên nói: “Phương pháp xử lý cấp tiến chính là được ăn cả ngã về không, đập nồi dìm thuyền. Dựa theo ý tưởng ban đầu của ngài, chúng ta phải cứu tất cả những chỗ kẻ địch tấn cô. Chỉ cần chúng ta có thể phá vỡ được vòng phòng ngự của quân địch ở núi Minh Đấu, xông vào Nhật Nguyệt Đế Quốc, không cần sợ đại quân của họ sẽ không quay lại viện trợ. Khi đó, tàn quân của Đấu Linh Đế Quốc, Thiên Hồn Đế Quốc và lực lượng của học viện chúng ta liên hợp lại, có lẽ sẽ có cơ hội chống lại quân xâm lược Thiên Hồn Đế Quốc của Nhật Nguyệt Đế Quốc.”

“Ý của ngươi là cứng rắn xông vào sao?” Bạch Hổ công tước hơi híp mắt lại, toàn thân mơ hồ phóng thích ra sát khí: “Ta đã từng nghĩ tới biện pháp này. Có lẽ, chúng ta dốc toàn lực thì có khả năng xông vào, nhưng bởi vậy tổn thất nhất định rất lớn. Cho dù chúng ta tiến vào chỉ sợ cũng không đủ lực lượng để uy hiếp Nhật Nguyệt Đế Quốc.”

Hoắc Vũ Hạo nói: “Tôi hiểu lo lắng của ngài. Nhưng đối với chúng ta mà nói, chủ yếu nhất vẫn là uy hiếp hồn đạo khí Tử Thần. Đó là một loại sức mạnh gần như không thể nào ngăn cản được. Nếu lúc trước chúng ta có thể khiến cho hồn đạo khí Lệnh Tử Thần bị trục trặc, sẽ ảnh hưởng đến lực trinh sát của toàn bộ Nhật Nguyệt Đế Quốc, có thể giảm thiểu tổn thất xuống mức thấp nhất. Trú đóng ở đây đều là lực lượng tinh nhuệ của Nhật Nguyệt Đế Quốc, binh lực thực tế cũng chỉ có hai ba nhóm hồn đạo sư. Cho dù lúc trước bọn họ có giấu diếm binh lực thì cũng không có khả năng tạo ra một nhóm lớn hồn đạo sư được.

“Căn cứ vào tin tức Thiên Hồn Đế Quốc đưa đến, Nhật Nguyệt Đế Quốc đã nhập vào bảy nhóm hồn đạo sư và lực lượng của Thánh Linh Giáo để đảm bảo họ có thể nhanh chóng đoạt được đất. Nhật Nguyệt Đế Quốc có tổng cộng mười nhóm hồn đạo sư. Bọn họ nhất định phải giữ lại một số binh lực để phòng ngự nước nhà. Cho nên kẻ thù mà chúng ta phải đối mặt cũng được hạn chế. Chúng ta tính xa thêm một chút, tính toán, nếu ở núi Minh Đấu bọn chúng có ba nhóm hồn đạo sư, tức là có khoảng một nghìn tên hồn đạo sư. Bọn họ có lượng lớn hồn đạo sư, dựa vào địa hình thì thật sự có thể ngăn cản chúng ta, cho nên, chúng ta nhất định phải hủy diệt trước sau đó sẽ tấn công toàn diện.”

Đới Hạo cười khổ nói: “Vũ Hạo, cách này của ngươi đương nhiên có thể thực hiện được, nhưng phải dựa vào thực tế là chúng ta có thể gây ra thiệt hại nghiêm trọng trong tuyến phòng thủ trên núi Minh Đấy của Nhật Nguyệt Đế Quốc, hơn nữa điều kiện tiên quyết là hồn đạo khí Tử Thần phải gặp trục trặc. Nhưng bọn họ có nhiều hồn đạo khí dò xét giám sát như vậy, chính ngươi cũng đã từng thử qua, với năng lực hiện tại của chúng ta thì làm sao có thể làm được việc này? Quá khó khăn."

Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói: “Sư tại nhân vi. Tất cả những điều này không phải là không thể, ta có một kế hoạch, cho dù không có tin tức kia của Thiên Hồn Đế Quốc thì ta cũng có dự định hiến dâng cho ngài."

“Kế hoạch gì?"

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương