Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 268 Tình thế bắt buộc
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 268: Tình thế bắt buộc
"Em sao?"
Tô Lăng Nguyệt trừng to mắt, chỉ vào mình, hoài nghi lỗ tai xảy ra vấn đề.
Để cô đi dự thi?
Đây không phải trò đùa à. Cô vẫn còn là học sinh lại là kiểu học sinh chưa tốt nghiệp nữa.
Mặc dù đối với bản thân mình rất có tự tin, tự nhận là người tương đối ưu tú so với những người cùng niên cấp nhưng người ở trong vòng thi đấu tuyển chọn của căn cứ thị có thể bộc lộ tài năng, không phải là thợ săn lão luyện ở Hoang Khu tích lũy kinh nghiệm cực kỳ phong phú thì chính là những người sớm đã tốt nghiệp hoặc là học trưởng từng có mấy năm lắng đọng.
Với lại những học trưởng này lúc ở học viện tu luyện, chính là nhân vật phong vân số một số hai.
Nếu như lại cho cô thời gian sáu năm thì cũng có lòng tin liều một phen.
Nhưng bây giờ. . . để cô đi dự thi, căn bản chính là chuyến du lịch một ngày.
Vận khí tốt, cũng có thể chống đỡ hai vòng, nhưng đừng nói cầm quán quân mà ngay cả đứng trong top 100 cô cũng không dám hi vọng xa vời. Lọt vào top 1000 đã phải thắp nhang cầu nguyện!
"Đã đến lúc này rồi, còn có tâm tình nói đùa á?" Tô Lăng Nguyệt có chút tức giận, cảm thấy Tô Bình đang cố ý trêu chọc mình.
Tô Bình tất nhiên là không đùa giỡn. Cậu hướng về phía Anna vẫy vẫy tay, để cho cô ấy mang tới Ấu Long mà cậu đã bắt chẹt từ trong tay vị cường giả cấp Phong Hào họ Hùng kia đến.
Anna biểu lộ bình thản, quay người tiến vào phòng sủng thú, lúc trở ra, phía sau đi theo một con Mã Long Thú.
Ngân Sương Tinh Nguyệt Long!
Long thú cấp Phong Hào. Long thú này có thể xếp vào mười vị trí đầu.
Mặc dù không thể so sánh cùng Luyện Ngục Chúc Long Thú xếp hạng ba đỉnh phong và chủng loại hiếm có nhưng tương tự cũng là thứ cực kỳ hiếm thấy trên thị trường. Loại Long thú cực kỳ hiếm có, chí ít mấy chục căn cứ thị bên trong toàn bộ khu Á Lục cũng chưa thể tìm ra nổi hai mươi con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long.
Cứ tính toán như thế thì bên trong đại đa số căn cứ thị, đều chưa chắc đã có cái bóng của con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long này.
Tô Bình lúc trước bắt chẹt con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long này, cũng đã chuẩn bị giao cho Tô Lăng Nguyệt rồi, chính cậu đã có Luyện Ngục Chúc Long Thú, không cần thiết lại có thêm một con, có tinh lực đi đào tạo con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long này, còn không bằng tập trung đem Luyện Ngục Chúc Long Thú đào tạo càng mạnh thêm.
Với lại, Tô Lăng Nguyệt cường đại thì cậu cũng bớt lo, dù sao cũng là người một nhà.
"Đây là. . ."
Con mắt Tô Lăng Nguyệt chậm rãi trừng lớn.
Lại là một con Long thú đỉnh tiêm sao?
Ngoài cửa có một con Luyện Ngục Chúc Long Thú đã không nói, trong cửa hàng Tô Bình còn cất giấu một con Long Thú khác sao?
Chẳng lẽ là của khách hàng?
"Đây là Ngân Sương Tinh Nguyệt Long, đúng lúc tên của em cũng có một chữ 'Nguyệt' nên giao cho em. Chăm sóc nó cho tốt. Bây giờ nó cũng đang ở kỳ cuối cùng của thời kỳ ấu niên, khoảng cấp ba, em cùng nó ký kết khế ước, cũng không uổng phí khí lực gì." Tô Bình nói ra.
Tô Lăng Nguyệt ngây người.
Cô quay đầu, kinh ngạc nhìn Tô Bình hỏi: "Anh...anh nói là con Long Thú này đưa cho em á?"
"Không sai." Tô Bình khó có lúc không nói đùa, nhếch miệng mỉm cười.
". . ."
Đầu óc Tô Lăng Nguyệt hoàn toàn trống không, có chút ông ông.
Cô chưa hề nghĩ tới, mình có thể có được một con Long Thú.
Giá bán của Long Thú ở trên thị trường là thứ mà những gia đình bình thường hoàn toàn khó có thể chịu đựng. Đừng nói là con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long hiếm có như vậy. Cho dù là Long thú phổ thông cấp chín cũng là giá trên trời, không thể mua nổi!
Món quà lớn đến mức hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi tưởng tượng của cô.
Đường Như Yên bên cạnh cũng đang đánh giá con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long này, nghe thấy Tô Bình nói vậy, ánh mắt lộ ra mấy phần hâm mộ. Cho dù dùng thân phận của cô mà muốn có một con sủng thú hiếm như thế cũng là chuyện rất khó khăn.
Mặc dù Đường gia bọn họ thế lớn, nhưng tài nguyên phân phối bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, muốn có được tài nguyên gì, nhất định phải dựa vào biểu hiện của chính mình đi tranh giành. Đâu như Tô Lăng Nguyệt không cần nỗ lực, chỉ cần có anh trai tốt là được.
"Đi thôi, ký kết khế ước."
Tô Bình vỗ bả vai Tô Lăng Nguyệt, gọi cho cô tỉnh táo trở lại.
Tô Lăng Nguyệt nhìn Tô Bình, lại nhìn con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long kia, cô hơi cắn môi hỏi: "Sủng thú hiếm bậc này, tại sao phải đưa cho em chứ?"
Cô rất muốn nói, lúc trước em đối với anh ác liệt như vậy, mỗi ngày đều bắt nạt anh, vì sao còn nguyện ý giúp em như vậy?
Bình thường loại ơn huệ nhỏ, cô đã có chút ngoài ý muốn, nhưng đây cũng không đơn giản như vậy. Đây là Long Thú, đỉnh cấp đấy!
Bình thường người ta, đừng nói một con Long Thú, coi như một bộ bất động sản mấy triệu thì anh em cũng sẽ tranh chấp. Huống chi quan hrje giữa cô cùng Tô Bình vẫn luôn không tốt, vẫn luôn nhìn nhau ngứa mắt. Chỉ mấy tháng gần đây, Tô Bình chuyển biến lớn, mới khiến cho quan hệ giữa hai bọn họ hòa hoãn.
Nhưng trước đó, bọn họ thế như nước với lửa.
"Coi như là anh đưa cho em lễ gặp mặt đi, nếu như cảm thấy quá quý giá, về sau nên nhu thuận một chút. Em gái hiền dịu mới đáng yêu." Tô Bình cười nói, đưa tay nhào nặn khuôn mặt của cô, bóp đến mức biến dạng, xúc cảm rất tốt.
Tô Lăng Nguyệt đang cảm động, bị Tô Bình nhào nặn như thế, chút cảm động ở đáy lòng lập tức tan thành mây khói, cô đẩy tay Tô Bình ra, thở hổn hển nói: "Tay cũng không rửa, bẩn như thế đừng đụng vào em!"
Tô Bình bất đắc dĩ, tính tình như vậy chỉ sợ đời này đều khó có thể hiền dịu nhỉ?
"Được rồi, đi ký kết khế ước đi." Tô Bình khua tay nói.
Chơi đùa thì chơi đùa, nhưng nói đến Long Thú, vẻ mặt Tô Lăng Nguyệt vẫn hơi biến hóa, cô nhìn Tô Bình một chút, trầm mặc nửa ngày, thấp giọng nói: "Nhân tình này em sẽ nhớ kỹ."
Thanh âm này bé đến mức không thể nghe thấy nhưng Tô Bình đã nghe được, khóe miệng hơi nhếch lên.
Tô Lăng Nguyệt không kiểu cách nữa, chạy chậm đến trước mặt Ngân Sương Tinh Nguyệt Long, nhìn qua con Long thú cao cỡ nửa người này, cô ngồi xổm xuống, nhìn lân phiến sương mù ngân quang lóng lánh trên thân của nó, cảm giác càng xem càng yêu thích, quá đẹp.
Ngân Sương Tinh Nguyệt Long tính tình tương đối dịu dàng ngoan ngoãn, trong con mắt màu bạc cũng phản chiếu thiếu nữ trước mắt.
Nó tựa hồ ẩn ẩn biết, vị thiếu nữ này sẽ trở thành người duy nhất bên nó trong thế giới này.
Rất nhanh, một đạo tinh văn khắc ấn trên trán của Ngân Sương Tinh Nguyệt Long, Tô Lăng Nguyệt để tay xuống, Tinh lực trong cơ thể cùng tinh thần lực tiết ra dung hợp cùng khế ước thần bí kia, cùng lúc đó, trong ý thức của cô chậm rãi xuất hiện một kết nối ý thức yếu ớt của ấu long.
Ý thức này càng lúc càng thâm nhập vào trong đầu của cô, cùng ý thức của cô tương liên, trở nên vô cùng kiên cố.
Đây chính là khế ước.
So với ràng buộc huyết mạch còn kiên cố hơn.
Thông qua phần ý thức gắn bó này, cô có thể thời khắc cảm ứng được cảm xúc hỉ nộ của sủng thú, cũng có thể trong nháy mắt đem ý niệm của mình truyền lại cho sủng thú.
Tại một khắc khi khế ước ký kết, Tô Lăng Nguyệt cảm giác máu tươi của mình dung hợp với cùng tiểu gia hỏa này, đối phương giống như là thân nhân của mình vậy.
Tình cảm ràng buộc nồng đậm, làm cho lòng cô có chút cảm động, đối với tiểu gia hỏa trước mắt này, cũng càng thêm yêu thích.
"Bò....ò... ~ "
Ngân Sương Tinh Nguyệt Long phát ra tiếng kêu trầm thấp vui mừng.
Mặt mũi Tô Lăng Nguyệt tràn đầy vẻ tươi cười, vuốt ve đầu của nó.
Tô Bình quay người, nhìn cảnh tượng một người một sủng thân mật, nói: "Từ hôm nay trở đi, con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long này sẽ là của em, nhớ kỹ mỗi ngày phải đến chỗ của anh tiến hành đào tạo. Vụ trí quán quân lần này, liền trông cậy vào tiểu gia hỏa này mang em bay lên!"
Tô Lăng Nguyệt kinh ngạc, quay đầu, nói: "Dùng nó sao? Làm sao có thể, nó mới kỳ ấu niên, muốn đoạt quán quân, ít nhất phải có chiến lực cấp chín mới được, chuyện này, chuyện này. . ."
"Cho nên mới cần em mỗi ngày đến để đào tạo. Mỗi ngày một lần. Mặc dù chuyên nghiệp đào tạo, cùng một con sủng thú một tuần mới có thể đi vào một lần, nhưng đào tạo phổ thông thì không hạn chế, cần phải vào trước lúc thi đấu vòng tròn để nó tiến vào kỳ thành niên." Tô Bình nói ra.
Tô Lăng Nguyệt nghẹn họng trân trối nói: "Thi đấu vòng tròn lập tức phải mở ra. Thời gian ngắn như vậy, để nó trực tiếp từ kỳ ấu niên nhảy qua kỳ trưởng thành, tiến vào kỳ thành niên á? Làm sao có thể, không được, đây là đốt cháy giai đoạn, em không cho phép!"
Mặc dù Long Thú này là Tô Bình cho, nhưng giờ khắc này theo bản năng cô vẫn bao che cho con mình đấy.
"Chỗ đào tạo này là của anh, em còn lo lắng gì. Cái gì gọi là đốt cháy giai đoạn chứ, anh đây là yêu mến trưởng thành, chuyện này cứ quyết định như vậy đi."
"Chuyện này. . ." Tô Lăng Nguyệt thấy thái độ của Tô Bình căn bản là không có ý định thương lượng, lập tức biết khuyên nữa cũng vô dụng, cô nói: "Thế nhưng, quy tắc đào tạo ở đây lại không thể phá vỡ, em làm gì có nhiều tiền như vậy."
"Trở về anh sẽ làm cho em một cái thẻ rồi chuyển cho em ít tiền, xem như cho em mượn đấy." Tô Bình nói.
Điểm ấy tất nhiên nằm trong phạm vi lo nghĩ của cậu rồi. Đây cũng coi như là lỗ hổng của hệ thống, hắn có thể đưa tiền Tô Lăng Nguyệt, làm cho hắn tại trong tiệm tiêu phí, đến lúc đó số tiền kia liền có thể chuyển thành năng lượng.
Nếu không phải đào tạo chuyên nghiệp một tuần mới được đổi mới một lần thì Tô Bình đều có thể dùng tiền mời Tô Lăng Nguyệt mỗi ngày đến để đào tạo chuyên nghiệp rồi.
Con bé chỉ cần làm một công cụ là được.
Thật sự ngoan nhân thì dù muốn lừa cả tiền của mình cũng được!
"Chuyện này. . ." Tô Lăng Nguyệt có chút im lặng, vay tiền để cho cô tiêu phí? Đây không phải vẽ vời cho thêm chuyện ra à, còn không bằng trực tiếp ký sổ đâu!
Nhưng Tô Bình làm việc luôn luôn cổ quái, nhìn không thấu, cô cũng lười nói luyên thuyên cùng cậu.
Dù sao nếu muốn luyên thuyên thì có nhiều chuyện lắm.
"Anh xác định làm vậy sẽ không đả thương đến nó chứ?" Tô Lăng Nguyệt hỏi, đối với sủng thú mình vừa lấy được có chút đau lòng, tình cảm từ khế ước ký kết truyền lại, không những có ảnh hưởng đối với sủng thú mà còn có ảnh hưởng đối nó chủ nhân.
Chỉ là phần lớn con người có thể làm ra quyết định lý trí, cho nên có người có thể bỏ qua sủng thú.
Nhưng trong số các loại sủng thú, ngoại trừ một vài sủng thú thiên tính hung ác, đại đa số sủng thú đều cực kỳ trung thành, dễ dàng bị tình cảm từ khế ước ảnh hưởng.
"Nói nhảm, em thử động não đi. Đây chính là Long Thú đỉnh cấp, làm sao anh lại hại nó?" Tô Bình thấy cô dài dòng văn tự, tức giận nói.
Tô Lăng Nguyệt yên lặng.
Nghĩ lại, cũng cảm thấy thế.
Long Thú này đào tạo thật tốt, giá trị có thể so sánh với đạt được vô địch còn có ý nghĩa lớn hơn, Tô Bình không thể lẫn lộn đầu đuôi được.
"Vậy được, nhưng có nắm chắc không, thời gian ngắn như vậy, muốn đoạt quán quân. . ." Tô Lăng Nguyệt đối với đoạt giải quán quân hoàn toàn không có lòng tin. Mặc dù có con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long này nhưng nó vẫn còn ở kỳ ấu niên đấy!
Trong thời gian ngắn như vậy, làm sao có thể từ cấp ba trưởng thành đến cấp chín?
"Chỉ cần mỗi ngày em đến đúng hạn là được, chuyện khác đừng quản." Tô Bình cũng lười giải thích thêm, cấp ba hoặc cấp sáu, đối với cậu mà nói không có khác biệt lớn, chỉ là vấn đề hiệu suất nhanh hay chậm.
Là người trong nhà tất nhiên là cậu sẽ dốc hết vốn liếng, mỗi lần đào tạo đều có thể tiến hành vượt mức.
Dù sao, hệ thống cũng không có quy định, không thể huấn luyện quá mức.
Cứ như vậy, trước khi thi đấu vòng tròn mở ra, vẫn có thể đem con Ngân Sương Tinh Nguyệt Long này rèn luyện đấy, chỉ là cậu sẽ hơi vất vả một chút thôi.
Thế nhưng loại vất vả này rất đáng giá, đối với việc đoạt giải quán quân đã là tình thế bắt buộc. Nếu người khác đã cùng cậu cạnh tranh đến chết, thì cậu cũng sẽ theo đến cùng!
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook