Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 979: Quất Tử, Quất Tử, Quất Tử! (1)

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Hoắc Vũ Hạo cười trào phúng nói: “Ta còn có sự lựa chọn nào khác sao? Ngươi nói sao thì là vậy. Ngươi nói đúng ý ta. Ta thừa nhận, ta không muốn chết. Nhưng ta dễ dàng đầu hàng như thế, ngươi sẽ tin ta sao?”

Nữ nhân kia cười lạnh một tiếng, nói: “Để xác nhận chuyện này thì rất dễ, bắt đầu từ lúc quen biết ngươi là được rồi.”

Đúng lúc này, có một thứ gì đó bay về phía Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo không động đậy. Bởi vì thứ này không đâm vào hắn mà rơi xuống đất cách chỗ hắn hơn ba mét.

“Bịch.” Thứ đó rơi xuống đất. Hoắc Vũ Hạo thấy dáng vẻ của nó. Đó là một cặp còng tay màu vàng nhạt, bên trong có một vòng răng cưa nhọn.

“Đây là còng tay Cấm Thần. Đeo nó vào, ma lực của ngươi sẽ bị phong ấn, sau đó chúng ta có thể nói chuyện hẳn hoi rồi.” Giọng nói của nữ nhân đó vô cùng nhẹ nhàng.

Hoắc Vũ Hạo đúng ở đó có chút do dự, trong ánh mắt lộ ra chút lưỡng lự: “Nếu ta đeo cái này lên, các ngươi không giết ta thật sao?”

Giọng nữ nhân kia nhàn nhạt nói: “Khi nãy ta đã nói rồi, ngươi không có sự lựa chọn, chỉ có thể tin tưởng ta. Hơn nữa, nếu ta muốn giết ngươi thì không lẽ ngươi cho rằng bản thân có thể sống tới bây giờ sao? Đeo lên đi, bản soái nói lời giữ lời.”

Vừa uy hiếp vừa giải thích, bảo đảm kép. Thậm chí, giọng điệu của nàng ta còn khiến người khác có chút cảm giác yên tâm.

Hoắc Vũ Hạo đứng ở đó, sắc mặt thay đổi liên tục.

Đối phương không ép hắn, chỉ duy trì sự im lặng chờ hắn.

Một lúc sau, Hoắc Vũ Hạo thở dài, từ từ đi về phía còng tay Cấm Thần. Tốc độ của hắn rất chậm, tất cả hồn đạo khí đang vây quanh lấy hắn đều từ từ di chuyển theo bước chân của hắn.

Nữ nhân đó cười nhẹ nói: “Ngươi rất thông minh. Đúng rồi, cứ như thế, chậm chút. Nếu không, ta không thể bảo đảm hồn đạo khí trong tay người dưới trướng của ta có bốc cháy hay không đâu.”

Tốc độ của Hoắc Vũ Hạo đúng là rất chậm, trong ánh mắt có chút bất đắc dĩ và oán giận. Cuối cùng, hắn đến trước còng tay Cấm Thần, từ từ cúi người xuống, nhặt còng tay Cấm Thần lên.

“Trực tiếp cài vào là được?” Hoắc Vũ Hạo hỏi.

“Đúng vậy, còng cả hai tay.” Cô gái rất kiên nhẫn nói.

“Được, ta nhận thua.” Hoắc Vũ Hạo lại thở dài, cầm còng tay Cấm Thần khóa lên cổ tay mình.

Lúc này, tất cả hồn đạo khí vẫn vây quanh hắn như cũ, nhưng tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo rất nhạy cảm. Trong khoảnh khắc hắn đeo còng tay Cấm Thần lên tay mình, hắn lập tức cảm thấy tinh thần của các hồn đạo sư đang vây quanh mình đã thả lỏng một chút.

Đây không phải là sai sót của họ mà là phản ứng bình thường của con người. Dù ai trong tình cảnh này, thậm chí là trong cảnh băng tuyết thiên địa đều sẽ có phản ứng như thế, rất bình thường. Nhưng trong lúc tinh thần của bọn họ xuất hiện phản ứng bình thường đó, Hoắc Vũ Hạo đã hành động.

Khi còng tay Cấm Thần cách cổ tay hắn ngày càng gần. Đối với người bình thường mà nói thì chỉ khóa trong chốc lát, nhưng với Hoắc Vũ Hạo, dưới sự trợ giúp của tinh thần lực, một chốc lát đó đã kéo dài rất lâu.

Khi thấy còng tay Cấm Thần cách cổ tay trái của hắn mười phân. Lúc này, thậm chí Hoắc Vũ Hạo còn cảm nhận được quyền lực của còng tay Cấm Thần. Hơn nữa hắn lập tức đoán ra chỉ cần còng tay Cấm Thần khóa một tay hắn thì hắn sẽ bị kiềm chế.

Ngay lúc phải đeo còng tay Cấm Thần vào, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên hành động.

Ánh sáng lặng lẽ lóe lên mà không hề báo trước, vị trí ban đầu của Hoắc Vũ Hạo bỗng chốc thay người, một bà lão khoảng bảy mươi tuổi đứng đó, khuôn mặt hoang mang.

Sự thay đổi đột ngột này khiến tất cả Hỏa Phượng hồn đạo sư đều kinh ngạc. Trước đó, tinh thần của bọn họ đều tập trung vào Hoắc Vũ Hạo, nhưng sự biến mất đột ngột của Hoắc Vũ Hạo khiến sự bao vây của họ cũng biến mất theo. Thậm chí, một số hồn đạo sư không thể khống chế được tinh thần lực còn bắt đầu tấn công, nhưng đều bị tầng ánh sáng tự phát ra từ trên người bà lão chặn lại.

“Không ổn, đoàn trưởng.” Bà lão hét lớn lên.

Bỗng chốc, các hồn đạo sư xung quanh rơi vào hỗn loạn. Bởi vì bọn họ đều nhận ra bà lão này chính là phó đoàn trưởng của nhóm Hỏa Phượng đoàn hồn đạo sư, một hồn đạo sư cấp chín!

Vốn dĩ, trận địa được sắp xếp chặt chẽ lại đột nhiên có sự thay đổi.

Ngay sau đó, một giọng nói khẩn thiết vang lên: "Ta không sao, nhanh lên, bắt lấy hắn! Hắn là giả đó."

Trên khuôn mặt bà lão nở nụ cười nhẹ nhàn nhạt.

Cuối cùng nàng ta cũng phải xuất hiện rồi sao?

Ánh sáng lại lóe lên, lần này bà lão biến mất, thay vào đó xuất hiện một nữ tử cao lớn khoảng bốn mươi tuổi.

Không sai, bà lão vừa nãy chính là Hoắc Vũ Hạo. Lúc đó, hắn dùng tâm trí quấy rối ngăn cản tất cả sự bao vây, sau đó sử dụng kỹ năng mô phỏng linh hồn để biến thành dáng vẻ của người khác.

Khi nãy dựa vào tinh thần lực để truy tìm, hắn vẫn không thể tìm ra ngọn nguồn thực sự của âm thanh kia, nhưng trong quá trình hắn dùng tinh thần dò xét, hắn đã tìm thấy vị hồn đạo sư cấp chín đó cũng mối đe dọa lớn nhất đối với hắn.

Làm thế nào để kẻ thù không tấn công mình khi phát hiện mình đây? Biến thành vị hồn đạo sư cấp chín này chính là lựa chọn sáng suốt nhất. Cho nên Hoắc Vũ Hạo đã làm như thế. Hắn chỉ có một mục đích duy nhất đó chính là dụ rắn ra khỏi hang.

Thực tế chứng minh, cho dù là thợ săn thông minh nhất cũng có thể mắc sai lầm khi đối mặt với sự hỗn loạn. Sở dĩ trước kia nữ nhân kia không bị Hoắc Vũ Hạo phát hiện là bởi vì từ đầu đến cuối, tâm trạng của nàng ta không hề thay đổi, nhờ sự trợ giúp của chuyển đổi hồn đạo khí nên nàng ta ẩn mình rất tốt. Nhưng lúc này nàng ta đang vội vàng nên cảm xúc bị dao động, tự nhiên sẽ bị tinh thần của Hoắc Vũ Hạo thăm dò và nắm bắt được vị trí cụ thể. Ngay sau đó, Huyền Vũ Trí Hoán cũng bắt đầu kích hoạt.

Sau mỗi lần Hoắc Vũ Hạo sử dụng hồn kỹ mô phỏng linh hồn, hắn sẽ lập tức tìm Từ Tam Thạch để mô phỏng lại một lần nữa. Huyền Minh Trí Hoán nâng cấp thành Huyền Vũ Trí Hoán, đó chính là một năng lực cứu mạng!

Vào lúc quan trọng nhất, Huyền Vũ Trí Hoán đã cứu mạng Hoắc Vũ Hạo không ít lần, cho nên lần nào hắn cũng mô phỏng kỹ năng linh hồn này. Dù kiểm soát hay tấn công, hắn đều rất tự tin. Điều tra thì không cần phải nói nữa. Điểm yếu lớn nhất của hắn chính là khả năng chạy trốn, cho nên lựa chọn Huyền Vũ Trí Hoán chắc chắn là hiệu quả nhất.

Huyền Vũ Trí Hoán có thể trốn thoát xa hơn dịch chuyển tức thời của Hoắc Vũ Hạo, hơn nữa sẽ có vật thay thế xuất hiện ở vị trí trước đó của hắn, có thể đánh lạc hướng địch. Nếu sử dụng đồng thời Huyền Vũ Trí Hoán và dịch chuyển tức thời thì có thể tạo ra hiệu quả không ngờ tới.

Lúc này, Hoắc Vũ Hạo đã hoàn thành xong lần thay thế cứu mạng đầu tiên.

Thông qua một loạt thăm dò tinh thần trước đó, hắn biết rất rõ lời đối phương nói là đúng, bị vây hãm chặt chẽ, hoàn toàn không có khả năng thoát ra. Bị một đoàn hồn đạo sư vây quanh, liên kết phòng thủ hồn đạo khí sẽ được kích hoạt bất cứ lúc nào. Ngay cả Cực Hạn Đấu La cũng chưa chắc có thể mạnh mẽ thoát ra ngoài, chỉ có thể bắt đầu chém giết, đợi đến khi số lượng người tham gia liên kết giảm xuống đến một mức nhất định mới có thể lao ra ngoài.

Thực lực của Hoắc Vũ Hạo và Cực Hạn Đấu La vẫn còn một cách xa vạn dặm. Cho nên, đối với hắn, cơ hội duy nhất chính là bắt chủ tướng của đối phương, dùng làm con tin để uy hiếp thì hắn mới có thể tìm được cơ hội sống sót trong cái chết. Muốn hắn đầu hàng? Trong từ điển của hắn, vốn dĩ không có hai từ này.

Ngay lúc Hoắc Vũ Hạo nghe thấy tiếng hét kinh ngạc đó, Huyền Vũ Trí Hoán đã bắt đầu khởi động, đột nhiên một nữ nhân mặc áo giáp màu đỏ xuất hiện sau lưng. Mục tiêu thay thế của hắn chính là cận vệ của người này. Từ giọng nói và trang phục của người này, khi nãy hắn đã lập tức đoán ra người này chính là nguyên soái vừa nói, cho dù có phải là nguyên soái thật hay không thì ít nhất địa vị của nàng ta trong Hỏa Phượng hồn đạo sư cũng sẽ không thấp.

Sau khi đổi vị trí đến phía sau nữ nhân đó, Hoắc Vũ Hạo vẫn giữ dáng vẻ của bà lão trước đó, cho dù nhiều hồn đạo sư xung quanh đều kinh ngạc nhưng cũng không ra tay ngay lập tức.

Hoắc Vũ Hạo không quan tâm đến những điều đó, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng lâu rồi. Vận Mệnh Chi Nhãn trên trán cũng đồng thời mở ra cùng với Huyền Vũ Trí Hoán, tinh thần hồn hạch điên cuồng xoay chuyển, tinh thần lực dồn toàn lực phát ra, tạo nên một chấn động linh hồn quy mô lớn.

Chấn động tinh thần mạnh mẽ bị đè nén trong phạm vi một trăm mét vuông, các hộ vệ hồn đạo sư xung quanh đa số đều là hồn đạo sư cấp bảy có tu vi khoảng bảy hoàn, các hồn đạo sư mạnh hơn đang vây quanh Hoắc Vũ Hạo từ các hướng khác nhau.

Sức kháng cự của các hồn đạo sư cấp bảy này khi đối diện với bạo chấn linh hồn thực sự rất yếu, chứ đừng nói đến việc Hoắc Vũ Hạo sử dụng con mắt định mệnh mạnh nhất của mình kích hoạt bạo chấn linh hồn càng mạnh hơn.

Lúc này, không thể xảy ra một chút sai sót nào. Hoắc Vũ Hạo lập tức bắt đầu công kích, mặc dù bạo chấn linh hồn nhưng trên đầu nữ nhân áo giáp đỏ trước mặt hắn lại tỏa ra một tầng linh hồn bảo vệ, khi va chạm với bạo chấn linh hồn của hắn lại có thể hóa giải được.

Hửm? Không sai, nhất định là chủ soái. Có thể trang bị một bộ hồn đạo khí phòng ngự tinh thần có giá trị cao thì đây không phải là chủ soái thì là ai? Nhưng điều khiến Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc là thực lực của vị chủ soái này hình như cũng không quá mạnh, nhiều nhất cũng chỉ là cấp bậc Hồn Thánh, hắn rất tự tin vào phán đoán của mình trong việc này, sau khi hiểu được bí mật của linh hồn, hắn đã hiểu rất rõ về linh lực không ổn định của cao thủ cấp Phong Hào Đấu La.

Cho dù đối thủ của hắn là Phong Hào Đấu La, hắn vẫn phải ra tay! Bởi vì đây là cơ hội duy nhất.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương