Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 967: Hấp thụ băng tủy (3)
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Tuyết Đế lại nói với Hoắc Vũ Hạo: “Trước kia tu vi của ngươi quá yếu, cho dù chúng ta dạy ngươi Khống Băng chi pháp, ngươi cũng không học được. Hiện tại tinh thần lực của ngươi đã có cơ sở nhất định, hồn lực cũng miễn cưỡng có thể khống chế năng lực băng nguyên tố khá mạnh, có thể bắt đầu học tập. Trong vòng hai năm, ngươi nhất định phải đạt tới cấp độ Phong Hào Đấu La, sau đó phải nỗ lực lên cấp độ cao hơn.”
Hoắc Vũ Hạo gật đầu. Hắn đột nhiên phát hiện ý nghĩ Tuyết Đế có thể rời đi sau khi tỉnh lại là hoàn toàn sai lầm. Tuyết Đế tỉnh lại, ngược lại làm hắn cảm giác áp lực giảm đi rất nhiều. Nhiều khi, mình không cần suy nghĩ cho tương lai, đúng là thoải mái nhất. Có Băng, Tuyết Nhị Đế chỉ điểm, nếu khả năng điều khiển băng của hắn được cải thiện, sức mạnh tổng thể của hắn chắc chắn sẽ tiếp tục tăng lên.
Cho tới nay, mặc dù Hoắc Vũ Hạo là song sinh vũ hồn, nhưng vũ hồn chủ luôn là linh mâu. Hạo Đông Tam Tuyệt hắn tự nghĩ ra cũng dựa trên tinh thần lực. Năng lực thuộc tính băng cũng chỉ thể hiện ở việc sử dụng hồn kỹ. Khống chế băng cũng lấy tinh thần lực làm chủ, khống chế thuộc tính băng. Mà Khống băng chi pháp theo như lời Tuyết Đế chắc chắn cũng không phải là đơn giản.
Thiên Mộng Băng Tằm hấp thụ Huyền Băng Tủy vạn năm rất chậm, sau một lúc lâu mới hấp thu được một cây. Hiện tại còn thừa lại mười lăm gốc Huyền Băng Tủy vạn năm.
Tuyết Đế nói: “Bát Giác, ngươi cũng đi hấp thụ đi.”
Bát Giác Huyền Băng Thảo lắc nhẹ vai Hoắc Vũ Hạo, sau đó bay ra ngoài. Hắn bay đến một bên khác của Thiên Mộng Băng Tằm, vững vàng đáp xuống mặt đất, rung đùi đắc ý phóng ra từng vòng vầng sáng màu lam, cuốn lấy một cây Huyền Băng Tủy vạn năm.
Ánh sáng Huyền Băng Tủy vạn năm dập dờn , Bát Giác Huyền Băng Thảo bắt đầu hấp thụ.
Bát Giác Huyền Băng Thảo cũng là thuộc tính băng, hơn nữa trước đó còn sống cạnh suối lạnh ở hàn cực của băng hỏa lưỡng nghi, thuộc tính băng cũng không yếu chút nào. Tuy rằng tu vi của hắn thấp hơn, nhưng tốc độ hấp thụ Huyền Băng Tủy vạn năm còn nhanh hơn Thiên Mộng Băng Tằm một chút.
Băng Đế xinh đẹp đứng bên cạnh Tuyết Đế, rõ ràng kém xinh hơn một chút. Hoắc Vũ Hạo trong lòng có loại cảm giác quái dị - Tuyết Đế lần này tỉnh lại, lập tức có mùi đứng đầu tứ đại hồn linh, đại tỷ. Thiên Mộng ca đáng thương! Không biết hắn còn có thể ở chung với Băng Đế hay không, hy vọng có thể đi.
Tuyết Đế nói: “Nhân dịp chúng ta hấp thu Huyền Băng Tủy vạn năm, ta dẫn ngươi đi trải nghiệm một chút thế giới băng.”
Nói xong, nàng giơ tay phải lên, nhẹ nhàng đặt lên trán Hoắc Vũ Hạo.
Nhất thời, Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy một luồng khí cực lạnh xâm nhập vào đầu mình. Ngay sau đó, suy nghĩ của hắn dường như đã đã bị đưa tới một thế giới khác.
Đây là một thế giới màu trắng, toàn bộ đều là màu trắng, yên tĩnh đến nỗi không có một chút âm thanh nào.
Đột nhiên, một giọt nước lặng lẽ xuất hiện. Giọt nước lơ lửng giữa không trung, tản ra những làn sóng nhẹ nhàng.
Cơ sở của băng và tuyết là nước. Nước là nguồn gốc của vạnvật, nguồn gốc của sự sống. Sức mạnh của nước, có sức lan toả. Giọng Tuyết Đế vang lên.
Ngay sau đó, giọt nước bắt đầu lớn hơn. Khi thể tích của nó lớn đến mức Hoắc Vũ Hạo phải nhìnlên, nó đột nhiên nổ tung, hóa thành vô số giọt nước bay tán loạn.
Những giọt nước này có nhỏ có lớn, trong quá trình phântán, Hoắc Vũ Hạo cảm thấy ướt át.
Đúng, phải có nước, mới có thể có sự sống và thiên nhiên. Nước là nguồn sống.
Một giọt nước dừng lại trước ý niệm của Hoắc Vũ Hạo. Ý niệm Hoắc Vũ Hạo khẽ động, kinh ngạc phát hiện, ý niệm của hắn lại có thân thể, giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào giọt nước.
Giọt nước dừng lại trên đầu ngón tay hắn, thấm vào ngón tay hắn. Có lẽ là bởi vì thế giới này quá mức trống trải và an tĩnh, khoảnh khắc khi ngón tay cùng giọt nước tiếp xúc, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên có một loại cảm giác.
Có nước là có sự sống.
Đột nhiên, những giọt nước xung quanh thay đổi.
Nhiệt độ trong không khí giảm mạnh. Những giọt nước kia bắt đầu dần dần ngưng kết thành băng.
“Băng và tuyết, cho dù hình thái có khác nhau, nhưng căn nguyên đều là nước. Chúng chỉ bởi vì nhiệt độ khác nhau, mới hình thành hình thái khác nhau. Băng kỳ thật chính là nước ở trạng thái rắn, là nước cứng, là nước kiên cường.”
Từng viên băng châu bắt đầu đập vào người Hoắc Vũ Hạo, từng trận đau đớn truyền khắp người. Hắn theo bản năng muốn ngăn cản, lại phát hiện hắn không khống chế được cơ thể của mình, chỉ có thể để những băng châu kia tuỳ ý xâm nhập.
Đau quá!
Băng là nước mạnh?
Băng châu vỗ qua Hoắc Vũ Hạo, tất cả đều dính vào người hắn, nhưng Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy mát mẻ, không thấy rét lạnh.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook