Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 968: Chân Tình Của Băng Đế (1)
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Khuôn mặt xinh đẹp của Băng Đế có chút đờ đẫn, trong đôi mắt mờ mịt chứa đựng đầy vẻ bi thương: “ Đúng vậy! Có lẽ, ta thật sự thích hắn rồi. Tuyết Nhi, ngươi không nên giết hắn ta. Ngươi giết hắn ta, tình bạn của chúng ta đến đây là kết thúc rồi”. Có lẽ, ta vẫn chưa đạt đến trình độ yêu hắn, nhưng mà, hắn chết ở trong tay của ngươi, ta sẽ không thể tiếp tục hòa thuận với ngươi được nữa. Nếu không, ta sẽ cảm thấy có lỗi với cảm tình mà hắn dành cho ta. Tuy rằng hắn không hề mạnh mẽ, thậm chí còn từng là đối thủ mà ta không coi trọng, nhưng mà, hắn đối với ta thực sự rất tốt. Có hắn ở bên cạnh, ta thật sự luôn có cảm giác ngập tràn hi vọng. Nhưng, ngươi lại dập tắt phần hi vọng này của ta. Tuyết Nhi, tại sao ngươi lại làm như thế? Tại sao cứ phải đẩy ta đến bên phía đối địch với ngươi? Ngươi có biết không? Ngươi sai rồi! Ngươi giết hắn ta, đồng nghĩa với việc ngươi tự cắt đứt đoạn tình cảm của chúng ta.”
Tuyết Đế thở dài một tiếng, nói: “ Ngươi còn nói bản thân không yêu hắn ta? Vì hắn, ngươi đến cả tình bạn hàng trăm ngàn năm nay của chúng ta cũng bị ngươi vứt bỏ. Ta không hề sai, ta làm đúng. Có lẽ đến bản thân ngươi cũng không biết, ngươi sớm đã yêu hắn ta rồi, chỉ là ngươi không nguyện ý thừa nhận mà thôi.”
“Ngươi sai rồi!” Băng Đế điên cuồng kêu to.
Tuyết Đế nở nụ cười, nàng cười rất đẹp, bình thường nàng luôn là một bộ dáng lạnh lùng như băng, tạo cho người ta một loại cảm giác người sống chớ lại gần, nhưng mà, khi trên gương mặt tuyệt sắc mỹ nhân kia xuất hiện nụ cười, lại như trăm hoa đua nở, đẹp đến mức khiến người ngộp thở, thậm chí còn mang đến sự ấm áp.
“Ta không sai. Băng nhi, nha đầu ngốc, ta chỉ là giúp ngươi nhìn nhận rõ bản thân ngươi mà thôi.”
Nói xong, Tuyết Đế lách mình đi qua một bên. Màu xanh đậm của Thiên Mộng Băng Tàm trên người dần dần biến mất. Nàng từ từ quay người lại, lộ ra một gương mặt bàng hoàng lệ đã sớm rơi đầy mặt.
“ Băng Băng, Băng Băng, ... ” Âm thanh của Thiên Mộng Băng Tàm run rẩy mãnh liệt, thậm chí đến cả hai chữ đơn giản như “Băng Băng” cũng chỉ gọi được một cách mơ hồ . Thân thể của hắn không chỗ nào là không ngừng run rẩy, trong đôi mắt là những biến động cảm xúc cực kỳ mãnh liệt.
Băng Đế nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của Thiên Mộng Băng Tàm mà đơ người ra.
Chưa chết! Hắn vậy mà vẫn chưa có chết! Hắn vẫn còn sống!
“ A” Băng Đế hét lên một tiếng, đột nhiên hóa thành một một đạo ánh sáng màu lục bích, hung hăng lao vào trong lồng ngực của Thiên Mộng Băng Tàm, ôm thật chặt hắn ta, khóc không thành tiếng.
Hai người ôm nhau mà khóc, lệ rơi đầy mặt. Tình cảm bị ẩn sâu trong thâm tâm từ trước đến nay không chịu kiểm soát hoàn toàn bộc phát ra.
Tuyết Đế bay lơ lửng ở trên không trung không xa, trên mặt lộ ra một nụ cười ấm áp, lầu bầu mà nói: “ Ta nói rồi, ta không sai mà.”
"Cám ơn ngươi. Tuyết Đế ."Âm thanh của Hoắc Vũ Hạo vang lên .
Hắn sớm đã tự mình tỉnh táo lại từ trong cơn mông lung, một màn vừa nãy, hắn đều nhìn thấy hết trong mắt. Kỳ thực, thời điểm Tuyết Đế đánh một chưởng về phía Thiên Mộng Băng Tàm, hắn đã hiểu ra Tuyết Đế muốn làm gì rồi. Bởi vì Tuyết Đế và hắn có mối quan hệ cực kỳ tương quan, bản thân chính là hồn linh của hắn. Một chưởng kia căn bản cũng không có phát ra hồn lực của Đại Hàn Vô Tuyết. Thì sao lại có tác dụng hủy hoại mạnh mẽ đây?
Tuyết Đế bay đến bên người Hoắc Vũ Hạo, nói: “ Kí ức của ta đã khôi phục. Nếu như ta không làm như vậy, nội tâm của Băng Nhi sẽ rất rối bời, khó có thể nhận ra tình cảm trong nội tâm của mình.”
Hoắc Vũ Hạo nhìn Tuyết Đế, thấp giọng nói: “Ngươi quá vĩ đại rồi.”
Trên mặt Tuyết Đế lộ ra một vẻ mặt cười khổ như ẩn như hiện, ý niệm vang lên ở trong đầu của Hoắc Vũ Hạo, “Ta cũng không vĩ đại, ta đối với Băng nhi, vẫn luôn là tình tỷ muội.”
Cái này …
Hoắc Vũ Hạo lập tức hiểu ra, biểu tình của Tuyết Đế cũng lộ ra vài phần cổ quái, nhưng càng nhiều hơn nữa là ý cười ôn nhu.
Nhìn thấy Thiên Mộng huynh có thể ôm lấy mỹ nhân, hắn thật sự mừng cho Thiên Mộng huynh! Điều này thật tốt đẹp.
Thiên Mộng Băng Tàm là người đầu tiên ngừng rơi nước mắt, vẫn ôm chặt Băng Đế.
Tiếng khóc của Băng Đế cũng dần dần ngừng lại, nhưng nàng không dám ngẩng đầu lên, cứ đem đầu vùi vào trong ngực của Thiên Mộng Băng Tàm.
Thiên Mộng Băng Tàm ngẩng đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo, nhìn thấy hắn hơi nhếch miệng cười, khuôn mặt già nua đỏ bừng, gật đầu cảm kích với Tuyết Đế.
Tuyết Đế mỉm cười, không nói gì.
"Băng Băng, không sao đâu, ta không sao cả. Về sau ta sẽ luôn bảo vệ và trân trọng ngươi. Ngươi có biết không? Hôm nay là ngày mà ta vui nhất trong hàng trăm vạn năm ta sống. Thật sự, ta thật sự rất vui, ta là Băng Tàm hạnh phúc nhất thiên hạ. Nhất định là vậy !"
Băng Đế nhẹ nhàng hừ một tiếng, giơ tay lên đánh vào bả vai hắn, sau đó đột nhiên thoát ra khỏi vàng ta của hắn, hóa thành một tia sáng xanh, trở lại trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo rồi biến mất không thấy vết tích.
Lúc này đây thật sự sẽ rất xấu hổ khi phải đối diện với mọi người.
Nhìn thấy Băng Đế biến mất, Thiên Mộng Băng Tàm haha cười, gạt đi nước mắt trên khuôn mặt, biểu cảm chỉ còn lại vẻ đắc ý.
"Tiếp tục hấp thu!" Hắn vừa nói vừa làm ra tư thế phong tao, một tay chống hông, một tay cầm chặt Vạn Tại Huyền Băng Tủy thứ hai, tiếp tục việc hấp thu trước đó.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Khi Bát Giác Huyền Băng Thảo hấp thu tới mảnh thứ sáu của Vạn Tại Huyền Băng Tủy, Thiên Mộng Băng Tàm vừa mới hấp thu xong ba khối.
Tuy rằng chỉ có ba khối, nhưng lại hoàn toàn đủ để củng cố linh thức bổn nguyên của hắn rồi. Chỉ có điều, tuyệt đại bộ phận bản thân hắn đã mang thuộc tính tinh thần, không có biện pháp giúp Hoắc Vũ Hạo phong ấn một ít Vạn Tại Huyền Băng Tủy.
Về phương diện này thì Bát Giác Huyền Băng Thảo mạnh hơn rất nhiều, hấp thu bốn khối, lại phong ấn hai khối, chỉ đứng sau Băng Đế.
Lúc này, Vạn Tại Huyền Băng Tủy chỉ còn lại sáu khối cuối cùng. Mà trong Vạn Tại Huyền Băng Tủy này, nhiệt độ bắt đầu lặng lẽ thay đổi, so với trước kia cao hơn trước một chút.
"Vũ Hạo, ngươi có cảm giác được không? Ở đây mặc dù thiếu đi rất nhiều Vạn Tại Huyền Băng Tủy, nhưng nhiệt độ cũng không tăng cao, tại sao vậy?" Tuyết Đế sau khi để Thiên Mộng Băng Tằm và Bát Giác Huyền Băng Thảo trở lại trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, bay lơ lửng trên không mà hỏi hắn.
Hoắc Vũ Hạo nói: " Bởi vì nhiệt độ ở nơi này quá thấp, nếu muốn từ nhiệt độ thấp như thế này tăng cao trở lại, thì cần lượng nhiệt rất lớn , mà ở bên dưới cái hàn tuyền này, nhiệt lượng vốn là cực nhỏ, cho dù tất cả Vạn Tại Huyền Băng Tủy đều bị chúng ta mang đi, nhiệt độ của nơi này cũng cần một cái thời gian rất dài mới có thể ấm trở lại."
Tuyết Đế gật đầu nói: “Đúng vậy, không tồi, chính là như vậy, được rồi, sáu khối cuối cùng này để người đến thu thập đi. Với khả năng chịu đựng của thân thể ngươi, hấp thu sáu khối này chắc hẳn là không có vấn đề gì. Ta sẽ giúp ngươi, người yên tâm hấp thu, đi vào trung tâm đứng đi.”
"Được." Hoắc Vũ Hạo đồng ý, đi đến trung tâm của Vạn Tại Huyền Băng Tủy, đứng yên.
Hắn càng ngày càng cảm thấy Tuyết Đế khôi phục lại trí nhớ là chuyện tốt. Cô ấy không chỉ là đối tác đắc lực của hắn mà còn có thể dạy dỗ và giúp đỡ hắn giống như một lão sư.
Tuyết Đế bay lơ lửng tại chỗ, chiếc váy trắng bay phấp phới xung quanh, giống như một nàng tiên tử. Cô vung tay lên, ống tay áo bay phồng lên, sáu khối Vạn Tại Huyền Băng Tủy cuối cùng đột nhiên bay lên, xếp đều khắp cơ thể Hoắc Vũ Hạo.
Sáu khối Vạn Tại Huyền Băng Tủy phảng phất như sáu khối băng đầy sức sống , tản ra ánh sáng yếu ớt. Ánh sáng trắng dịu nhẹ từ trong cơ thể Tuyết Đế tỏa ra, lặng lẽ rơi xuống xung quanh trên sáu khối Vạn Tại Huyền Băng Tủy. Đột nhiên, toàn bộ Vạn Tại Huyền Băng Tủy tỏa sáng lên. Ánh sáng xanh rực rỡ tỏa ra ngoài, Chi Băng Thiên Địa Nguyên Lực trong không khí lập tức nồng nặc lên.
Hoắc Vũ Hạo lập tức cảm thấy không khí xung quanh trở nên dày đặc hơn.
Độ thuần khiết trong tinh hoa của Vạn Tại Huyền Băng Tủy thậm chí còn thuần khiết và rộng lớn hơn cả hồn lực tự thân của hắn. Hồn lực đó bắt đầu từng chút từng chút một thâm nhập vào cơ thể của hắn.
Căn bản không cần Hoắc Vũ Hạo tận lực đi thúc dục, hồn lực trong cơ thể của hắn đã tự dựa theo lộ tuyến vận hành của Huyền Thiên Công vận chuyển lên. Hình xăm Băng Đế trên lưng hắn càng ngày càng rõ ràng, phát ra ánh sáng xanh lam.
Rất nhanh, Hoắc Vũ Hạo cảm giác được hồn lực trong cơ thể đã hoàn toàn tràn đầy. Ngay sau đó, hắn chỉ cảm thấy cả người đều trở nên bành trướng lên. Cũng vào tại lúc này, quá trình hòa nhập tinh hoa của Vạn Tại Huyền Băng Tủy từ thế giới bên ngoài đã chậm lại.
Mỗi lần nó chạy vòng quanh, hồn lực của bản thân Hoắc Vũ Hạo sẽ dung hợp với Tủy Vạn Tại Huyền Băng ở một mức độ nhất định. Hắn cảm giác được những tinh hoa này cũng không phải bị hắn hấp thu hoàn toàn, mà là tích trữ từng chút một trong hồn lực của hắn.
Nếu như hồn lực nguyên bản của Hoắc Vũ Hạo ở trạng thái lỏng, thì khi Vạn Tại Huyền Băng Tủy dung nhập vào trong cơ thể hắn, có một số tinh hoa hắn tạm thời không thể hấp thu sẽ trở thành là những hạt băng nhỏ bay lơ lửng trong hồn lực lỏng của hắn. Trong trường hợp này, hắn tự nhiên sẽ có thể tích trữ càng nhiều năng lượng cực hạn Chi Băng Thiên Địa Nguyên Lực hơn.
Được nuôi dưỡng bằng sinh mệnh chí kim, thân thể Hoắc Vũ Hạo cực kỳ cường tráng, kinh mạch cực kỳ đàn hồi. Một số Vạn Tại Huyền Băng Tủy không có cách nào hấp thu được hết này nếu để cất giữ cũng không có vấn đề gì.
Theo sự vận động của hồn lực, cơ thể đang bành trướng của Hoắc Vũ Hạo dần dần được thả lỏng. Ngay khi tình trạng của hắn được cải thiện, tốc độ truyền tinh hoa của Vạn Tại Huyền Băng cũng bắt đầu tăng lên.
Cứ như vậy, kéo dài đến cả tiếng đồng hồ Hoắc Vũ Hạo mới hấp thu toàn bộ sáu khối Vạn Tại Huyền Băng Tủy vào trong cơ thể.
Dù cho bởi vì thời gian có ngắn ngủi, hắn chỉ có thể hấp thu một bộ phận nhỏ ở trong đó, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được hồn lực của mình trong quá trình hấp thu này đã tăng lên đáng kể. Nếu như có đủ thời gian, hắn tin tưởng hồn lực của hắn thậm chí sẽ có thể tạo ra bước nhảy vọt đáng kể về chất.
"Được rồi, những tinh hoa của Vạn Tại Huyền Băng Tủy đều đã bị ngươi nén hết vào trong cơ thể của ngươi, sau này tu luyện, nhất định phải dần dần dung nhập chúng vào trong cơ thể, tăng cường tu vi của mình." Âm thanh của Tuyết Đế gọi Hoắc Vũ Hạo tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook