Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 236: Kẻ đánh nhau hóa ra đều quen biết (2)

Trần Vũ Nguyên dõi mắt nhìn Hồng Nhạc Sơn đang đến gần.

Hắn cảm nhận được khí thế bức người của Hồng Nhạc Sơn, loại khí thế bao quanh hắn ta là một loại bá khí mà không một võ giả thông thường nào có được.

Không chỉ có một mình Hồng Nhạc Sơn mà toàn thể Quân Ma Đội đang toát ra khí thế tương tự. Nội công đã được mài dũa ở nơi thâm sơn cùng cốc hoặc nơi nào đó an toàn thì sẽ đạt được sự thuần khiết, nhưng nội công tích luỹ được trên chiến trường thì không như vậy. Nó vô cùng thô ráp và vẩn đục, cuồng khí xuất hiện trên chiến trường cũng hiển nhiên ngấm vào nội công. Vậy nên khí thế áp bức và nặng nề cũng vô tình toả ra xung quanh, giống như Quân Ma Đội hiện tại.

Nói gì đi chăng nữa thì khí thế của Quân Ma Đội cũng vô cùng áp đảo người khác. Khí thế của bọn họ không chỉ đơn thuần là bị cuồng khí của chiến trường bao vây mà có vẻ còn đang đàn áp cả cơ cuồng khí đó.

Trong Giang Hồ Danh Lục mà Hạ Chẩn Nguyệt đã đưa cho Trần Vũ Nguyên thì thủ lĩnh của Quân Ma Đội Thác Thiên Cảnh được xếp vào hàng Bá và trung cấp Chủ. Nghĩa là hắn là đối tượng cần được chú ý gần ngang hàng những bá chủ.

Thủ lĩnh của Quân Ma Đội Thác Thiên Cảnh là võ giả chỉ xếp sau người đứng đầu Cửu Phái Nhất Bang hoặc chủ nhân của Ngũ Đại thế gia. Nhưng đến cả Hạ Chẩn Nguyệt cũng chỉ biết được bấy nhiêu thông tin vì hắn ta cứ xuất quỷ nhập thần nên rất khó tiếp cận.

Khi Hồng Nhạc Sơn tiến đến trên lưng ngựa, biểu cảm của Chung Ly Vũ Hoán và những người khác đã hoàn toàn thay đổi. Hồng Nhạc Sơn chế giễu bọn họ.

"Các ngươi định đứng đó xem kịch đến khi nào? Chẳng phải các ngươi cùng cùng một hội với bọn chúng à? Một lũ rùa rụt cổ.”

Hồng Nhạc Sơn giơ rìu lên và chỉ vào Chung Ly Vũ Hoán và những những người khác. Ngay lập tức, gò má của Cao Thiên Hầu giật giật.

"Ngươi dám nói lão phu hèn nhát ư!”

Hắn lao về phía Hồng Nhạc Sơn mà không hề suy tính trước sau.

Kị hổ chi thế.

Ngay từ đầu bọn họ đã không có đường lui. Leo lên lưng cọp thì phải ráng mà bắt được cọp thôi.

"Xông lên!”

Thái Nhã Lan xông thẳng về phía Quân Ma Đội. Theo sau nàng là Khổng Huấn Xương.

"Không còn cách nào khác rồi."

Chung Ly Vũ Hoán lắc đầu rồi cũng nối gót. Hắn không muốn xảy ra cuộc chiến vô cùng bất lợi này nhưng bây giờ bọn họ không còn đường lui nữa rồi.

Đột nhiên ánh mắt của hắn hướng về phía Trần Vũ Nguyên. Cho đến lúc này Trần Vũ Nguyên vẫn đang ngồi yên trong xe ngựa.

"Thúc thúc."

Lưu Kiến Diệp ngồi bên cạnh kêu Trần Vũ Nguyên. Hắn ngồi đó nghiến răng ken két. Bọn họ mẫn cảm với sát khí hơn bất kỳ ai khác nên sẽ bị ảnh hưởng bởi sát khí và khí thế của Hồng Nhạc Sơn nhiều hơn.

"Không sao đâu."

Trần Vũ Nguyên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu. Ngay lập tức cơn run rẩy của Lưu Kiến Diệp dần dần mất đi. Sát khí của Hồng Nhạc Sơn và Quân Ma Đội vẫn còn đó nhưng cậu bé  lại cảm thấy thoải mái lạ thường. Lưu Kiến Diệp biết rõ, tất cả là nhờ có Trần Vũ Nguyên.

Lưu Kiến Diệp nghiêng đầu nhìn Trần Vũ Nguyên. Trần Vũ Nguyên đang theo dõi cuộc chiến giữa Quân Ma Đội, Đãng Ma Quân và những lãng khách.

Cuộc chiến của họ gần như là một cuộc thảm sát từ một phía mà bên thiệt mạng là Đãng Ma Quân và những lãng khách. Những võ giả Thiết Kị Môn bao gồm cả Chung Ly Vũ Hoán đều đã tham chiên nhưng vẫn không thể cân bằng cục diện được.

Những thiếu niên chỉ mới mười sáu tuổi đang bị giết chết ngay trước mắt bọn họ. Chúng đã cố gắng đấu tranh để tồn tại nhưng kết cục vẫn không thể nào đánh bại được Quân Ma Đội.

"Ư."

Cuối cùng, một số vì quá hoảng sợ nên quay đầu chạy trốn. Lần này thì đã không còn Quách Tùng nào ngăn cản bọn họ nữa.

Nỗi sợ hãi nhanh chóng lan rộng. các thiếu niên bắt đầu vứt bỏ binh khí và chạy trốn. Khi tình hình bắt đầu thay đổi, ngay cả những lãng khách đã quen với khó khổ giờ đây cũng bắt đầu bỏ chạy. Quan đạo đã chật hẹp giờ đây đám đông chen chúc nhau tạo thành ra một đám hỗn loạn.

Quân Ma Đội thong thả truy đuổi theo họ và giết từng người một.

"Á á! Cứu ta với."

"Mẹ ơi con nhớ mẹ."

Các thiếu niên khóc la nức nở.

Kể từ lúc buông bỏ gươm giáo và không còn mang danh Đãng Ma Quân, bọn họ chỉ là những cậu bé nhớ về vòng tay của phụ mẫu.

Trần Vũ Nguyên thở dài rồi lắc đầu.

"Thúc ơi?"

"Con ngồi ở đây một chút. Sẽ không có chuyện gì xảy đến đâu."

"Nhưng mà…'

Trần Vũ Nguyên vuốt tóc Lưu Kiến Diệp. Lưu Kiến Diệp ngẩng đầu nhìn thấy nụ cười trên gương mặt của Trần Vũ Nguyên. Hắn đang cười. Những Lưu Kiến Diệp lại cảm thấy sợ vẻ mặt ấy.

Trần Vũ Nguyên xuống xe ngựa. Có rất nhiều vũ khí  nằm la liệt dưới mặt đất. Ngoài ra còn có những thanh kiếm bị Đãng Ma Quân vứt bỏ và nhiều vũ khí biến dạng của đám lãng khách.

Trần Vũ Nguyên nhặt một thanh sắt trong số đó lên. Thanh sắt có chiều dài vừa bằng thanh kiếm. Trọng lượng có vẻ cũng phù hợp.

Bốp bốp!

Trần Vũ Nguyên gõ gõ gậy sắt vào lòng bàn tay rồi bước đi.

Quân Ma Đội đang đuổi theo các thiếu niên của Đãng Ma Quân.

Ầm ầm ầm!

Tiếng chân chiến mã truyền đến lòng bàn chân của Trần Vũ Nguyên. Hắn cảm giác được một áp lực mạnh mẽ như thể một cơn bão đang hoành hành.

Các thiếu niên lướt ngang qua Trần Vũ Nguyên mà không nhận ra sự tồn tại của hắn. Đối với chúng, lúc này việc bảo toàn mạng sống được đặt lên hàng đầu. Ngay khi các thiếu niên niên vừa mới lướt qua thì Quân Ma Đội đã tràn đến. Trong mắt Quân Ma Đội, bóng dáng Trần Vũ Nguyên cầm một cây gậy sắt dần xuất hiện.

Họ cười nhạo báng.

Cho đến nay, rất nhiều võ giả chặn đường Quân Ma Đội, nhưng không có ai liều lĩnh cầm một cây gậy sắt và đứng chặn phía trước như vậy.

"Hây ya!"

Quân Ma Đội tăng tốc độ. Họ đang cố gắng dùng sức nặng và tốc độ của chiến mã để giẫm đạp để giẫm lên Trần Vũ Nguyên.

Thực sự kinh hãi khi chứng kiến ​​cảnh hàng chục con chiến mã hạng nặng đang chạy đến. Tuy nhiên, nhìn thấy cảnh tượng đó, ánh mắt Trần Vũ Nguyên không hề có một chút dao động nào.

Khi Quân Ma Đội đến gần, Trần Vũ Nguyên liền vung gậy sắt ra.

Rầm!

Cây gậy sắt của hắn đánh gãy chân trước của con chiến mã đang chạy dẫn đầu bằng một lực kinh hoàng. Con chiến mã bị gãy chân ngã khuỵu xuống, võ giả của Quân Ma Đội đang ngồi trên lưng cũng vì thế mà văng lên không trung rồi ngã lăn xuống mặt đất.

"Khụ!"

Trong giây lát, võ giả Quân Ma Đội gần như không thể nói nên lời, đứng sững ở đó với vẻ mặt thất thần. Trong mắt bọn họ hiện lên hình ảnh chiến mã bị đánh cho ngã rạp xuống mặt đất.

Trần Vũ Nguyên chỉ tấn công vào chân của những chiến mã. Những võ giả Quân Ma Đội muốn cưỡi chiến mã giẫm chết Trần Vũ Nguyên giờ đây đều không thể làm gì được. Và Trần Vũ Nguyên cũng không phải là kẻ chịu đứng yên một chỗ. Hắn đột ngột di chuyển qua lại từ đông sang tây và chỉ tấn công chân ngựa khiến Quân Ma Đội cũng phải bất lực.

Quân Ma Đội ngồi trên lưng ngựa tấn công Trần Vũ Nguyên nhưng đều không có tác dụng gì. Không một ai có thể chạm lên bất cứ chỗ nào trên cơ thể của hắn và cứ kéo dài như thế khoảng chừng một khắc, rất nhiều chiến mã đã ngã rạp trên quan đạo.

Những con ngựa bị gãy chi trước chật vật đứng lên nhưng không được. Những con ngựa phía trước ngã xuống đè lên quân ma đội ở đằng sau nên bọn họ không làm sao tiến lên được. Đây chẳng khác nào tự mình hại mình.

"Ngươi!"

Những võ giả của Quân Ma Đội ngã khỏi ngựa như mất đi cánh tay phải đắc lực bất ngờ lao thẳng về phía Trần Vũ Nguyên. Những trọng binh kể đến như đao, thương, rìu… vút vút trong không khí, lao thẳng về phía Trần Vũ Nguyên. Trong số binh khí đócủa bọn họ có cái còn xuất hiện cả đao khí và thương khí.

“Lấy đầu hắn!”

"Hây ya!!”

Bọn chúng quyết tâm phải giết cho bằng được Trần Vũ Nguyên.

Ngay lập tức Trần Vũ Nguyên nhảy vào giữa Quân Ma Đội. Gậy sắt của hắn như muốn xé tan không khí.

Vútttttt

Cùng với tiếng xé gió vang dội, cây gậy sắt của Trần Vũ Nguyên đâm thẳng vào cổ họng của tên tiên phong Quân Ma Đội.

"Hự!"

Tên võ giả Quân Ma Đội bị đâm vào cổ họng nhanh chóng ngã gục xuống.

"Ngươi!"

Những võ giả khác chứng kiến cảnh tượng đó đã thốt lên những tiếng gầm giận dữ và chạy về phía tên kia. Chúng tỏa ra khí thế mãnh liệt như những con thú hoang được thả ra khỏi lồng.

Tuy nhiên, khí thế sát phạt của bọn chúng lại không ảnh hưởng gì đến Trần Vũ Nguyên.

Rầm! Rầm!

Mỗi khi thanh sắt của hắn vút qua không trung, nhất định sẽ có võ giả Quân Ma Đội bị đánh ngã xuống đất.

Hắn không phải sử dụng loại chiêu thức đặc biệt gì, cũng không sử dụng kiếm khí hay bổng khí gì cả. Hắn chỉ đơn giản là dùng gậy sắt đánh người hoặc đâm mà thôi. Nhưng chỉ như thế mà những võ giả có võ công cao cường lại không thể chống đỡ và ngã gục.

"A"

Lưu Kiến Diệp đang theo dõi diễn biến bất giác thốt lên. Không biết đối với người khác như thế nào nhưng đối với cậu nó có vẻ giống như một động tác khiêu vũ xuất sắc. Nó đẹp đến mức cậu bé cảm thấy muốn khóc đến nơi. Và thực tế là,  những giọt nước mắt nặng trĩu đang đọng trên mi mắt của cậu bé.

Một trong những võ giả của Quân Ma Đội thét lên.

"Nhà ngươi là ai?"

Thay vì trả lời câu hỏi, Trần Vũ Nguyên lại nhìn một loạt xung quanh. Đập vào mắt là cảnh Cao Thiên Hầu và Thái Nhã Lan đang đánh nhau với Hồng Nhạc Sơn.

Phủ pháp của Hồng Nhạc Sơn vô cùng dữ dội. Sức mạnh đến từ chiếc rìu của hắn quá cường thế nên Cao Thiên Hầu và Thái Nhã Lan không dám đối đầu trực diện với hắn mà cố gắng tránh đòn, tìm thời cơ phản công.

Chung Ly Vũ Hoán và Khổng Huấn Xương bao vây xung quanh họ để ngăn chặn những võ giả Quân Ma Đội khác tham chiến.

"Hừm!”

Trần Vũ Nguyên nhìn Chung Ly Vũ Hoán, trên môi thoáng nở một nụ cười. Trong mắt người khác, Chung Ly Vũ Hoán thư thể không biết làm gì nên cứ lẩn quẩn xung quanh Hồng Nhạc Sơn, nhưng hắn đã nhìn thấu được sự thật đằng sau đó.

'Hắn muốn giăng trận pháp?'

Chung Ly Vũ Hoán có thể thựi triển trận pháp chỉ trong tích tắc giống như Hạ Chẩn Nguyệt. Chung Ly Vũ Hoán đi vòng quanh Hồng Nhạc Sơn, bố trí những hòn đá và cành cây ở khắp mọi nơi. Chỉ là động tác đó quá tự nhiên nên trong mắt người khác hắn trông có vẻ như đang rất lúng túng.

Trần Vũ Nguyên biết trước sau gì Chung Ly Vũ Hoán cũng sẽ thi triển trận pháp. Đó là vũ khí tốt nhất mà Chung Ly Vũ Hoán sở hữu và cũng là thứ tốt nhất để xử lý tình hình hiện tại. Trần Vũ Nguyên cũng đang chờ đợi đến khoảnh khắc đó.

Chung Ly Vũ Hoán hét lên.

"Tất cả lùi lại!"

Thái Nhã Lan nghe thấy tiếng hét của hắn vội lùi lại không chút do dự, Cao Thiên Hầu vô cùng nhạy bén lùi lại phía sau.

Hồng Nhạc Sơn đang thi triển phủ pháp cũng lộ ra vẻ nghi hoặc. Ngay lúc này, Chung Ly Vũ Hoán đã cắm cành cây cuối cùng xuống đất.

Vù vù!

Ngay lập tức, một luồng khí lưu không xác định bao quanh Hồng Nhạc Sơn và nuốt chửng hắn ta trong giây lát.

"Cái gì thế này?”

Hồng Nhạc Sơn rống lên.

Hắn ta bắt đầu nhận ra luồng khí đen đang nuốt cơ thể hắn.

"Là trận pháp à? Khụ!”

Hắn biết có những người đôi khi chỉ cần vài cành cây, hòn đá thôi cũng có thể thi triển trận pháp trong tích tắc. Nhưng hắn không thể ngờ rằng bản thân thực sự phải đối mặt với một kẻ như vậy.

Hồng Nhạc Sơn đã thôi tìm cách phá vỡ trận pháp. Phân tích và phá vỡ trận pháp chưa bao giờ xuất hiện trong đầu hắn. Thà rằng hắn dùng sức mạnh phá vỡ trận pháp còn nhanh gọn và dễ dàng hơn nhiều.

"Ha! Cuồng Nguyệt Đầu Quang!"

Một luồng ánh sáng đỏ bao quanh chiếc rìu của hắn. Đó chính là Phủ Cang.

Ầm!

Không gian dường như rung chuyển khi Phủ cang va chạm với hắc vụ. Hồng Nhạc Sơn đánh ra hai ba phủ cang liên tiếp. Cuối cùng, cái phủ cang thứ sáu đã khiến không gian như muốn nứt ra, đến cái thứ bảy thì hắc vụ và không gian xung quanh dần vỡ vụn, khung cảnh xung quanh dần quay về thực tại.

May cho hắn vì thi triển gấp gáp nên trận pháp này không được hoàn hảo. Nếu đó là một trận pháp hoàn chỉnh thì có lẽ hắn phải vất vả thêm một lúc nữa.

Sau khi hắn phá vỡ trận pháp bước ra, đập vào mắt hắn là cảnh tượng hỗn loạn ở quan đạo. Hàng chục chiến mã đang gục ngã chật vật, một số võ giả của Quân Ma Đội cũng chật vật thoi thóp nằm la liệt trên đất.

"Chuyện gì thế này…?”

Từ trước đến nay họ đã từng tham chiến trên rất nhiều mặt trận nhưng chưa bao giờ thiệt hại nặng nề như vậy.

"Bọn chúng đâu hết rồi?"

Trong cơn tức giận, một trong những thuộc hạ của hắn đã chỉ tay về phía quan đạo đối diện.

"Bọn chúng bỏ chạy rồi à?”

"Đúng vậy ạ.”

"Dám cả gan bỡn cợt Hồng Nhạc Sơn ta rồi bỏ chạy sao?”

Hồng Nhạc Sơn  nghiến răng ken két.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương