Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

231. Gặp lại người quen ở một nơi không thể ngờ tới. (3)

Trần Vũ Nguyên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Chung Ly Vũ Hoán. Dù đã ba năm trôi qua nhưng hắn vẫn không thay đổi gì nhiều ngoài việc nhìn có da có thịt hơn một chút và đôi mắt sâu sắc hơn.

Khi Chung Ly Vũ Hoán ngồi xuống, Cao Thiên Hầu liền cất lời.

“Những người khác đâu?”

“Bọn họ đang cho lũ ngựa vào chuồng, sẽ vào đây nhanh thôi.”

“Tốt!”

“Thật xin lỗi vì để các ngươi phải đợi.”

Khi Chung Ly Vũ Hoán lên tiếng xin lỗi một lần nữa, biểu cảm trên mặt Cao Thiên Hầu mới bớt cứng nhắc hơn. Chung Ly Vũ Hoán mỉm cười nhìn Cơ San Hà.

“Đây chắc là đệ tử của các hạ, Cơ thiếu hiệp nhỉ? Ta đã nghe rất nhiều câu chuyện về y. Thiên hạ nói rằng tương lai hắn sẽ là người dẫn dắt võ lâm, quả thật cơ đồ vô lượng.”

“Tại hạ Cơ San Hà, hân hạnh diện kiến Chung Ly đại hiệp.” Cơ San Hà đứng dậy làm thế bao quyền với Chung Ly Vũ Hoán. Nhìn hắn hành lễ vô cùng trịnh trọng là thế nhưng biểu cảm trên mặt vẫn kiêu ngạo như trước.

“Hạnh ngộ, Cơ thiếu hiệp.”

Ngay khi Chung Ly Vũ Hoán cũng ra thế bao quyền với Cơ San Hà thì cánh cửa lần nữa mở ra, một nữ nhân xinh đẹp khoảng ngoài ba mươi, trên người khoác một tấm da báo tuyết bước vào. Nữ nhân gây ấn tượng mạnh với vết kiếm thương từ gáy kéo dài đến ngực chính là Thái Nhã Lan, phó đường chủ Thiết Kị Đường. Phía sau Thái Nhã Lan là Thất Xảo Kiếm Sĩ Khổng Huấn Xương và Lạc Nhật Thiết Cung Đàm Trấn Hoành.

Chung Ly Vũ Hoán giới thiệu bọn họ với Cao Thiên Hầu. Cao Thiên Hầu im lặng nghe hắn giới thiệu, ánh mắt lại liếc qua khuôn mặt cũng như bộ ngực của Thái Nhã Lan. Chân mày Thái Nhã Lan hơi nhíu lại trước ánh mắt trắng trợn của hắn, những rồi nàng vẫn thả lỏng hai vai, xem như không có chuyện gì xảy ra. Nàng đã quen thuộc với những ánh mắt thế này rồi.

“Cao đại hiệp.”

“Ta nghe đồn rằng Thiết Kị Đường có một nữ hổ vô cùng xinh đẹp, quả nhiên là danh bất hư truyền.”

“Đại hiệp quá khen.”

“Lúc nào đó ta cũng muốn được tỉ võ với cô nương một lần, tất nhiên là phải khỏa thân rồi. Ha ha ha!”

“Khỏa thân thì có vẻ hơi khó, nhưng nếu là một trận tỉ võ thật sự thì ta luôn sẵn sàng. Chỉ là không biết Cao đại hiệp có thể chịu nổi ta hay không. Đại hiệp trông cũng khá lớn tuổi rồi, nếu cố quá thì cũng không tốt cho sức khỏe đâu.”

Thái Nhã Lan vẫn vô cùng cứng cỏi trước những lời đùa thô tục của Cao Thiên Hầu. Nếu như chỉ vì mấy câu đùa khiếm nhã này mà co rụt người lại thì nàng đã không thể tạo dựng uy danh của mình và trở thành phó đường chủ của Thiết Kị Đường bằng thân xác phụ nữ này được.

“Hừ, miệng mồm cũng khá đấy. Để xem võ công của ngươi có bằng với tài ăn nói hay không.”

“Sẽ không làm đại hiệp thất vọng đâu, Cao đại hiệp.”

Thời gian ba năm đã đem lại cho Thái Nhã Lan sự từng trải và ung dung. Nàng không còn dễ bị kích động hay mất khống chế cảm xúc dù là trong tình huống nào. Và cuộc đối thoại vừa nãy với Cao Thiên Hầu đã chứng minh điều đó.

Lúc này tiểu nhị đã đem ra những món ăn mà Cao Thiên Hầu gọi khi nãy. Chung Ly Vũ Hoán ngay lập tức tỏ vẻ vui mừng.

“Thật khéo, vừa đúng lúc ta cũng đang đói bụng. Chúng ta vừa ăn vừa trò chuyện nhé.”

“Được thôi.”

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Năm người bọn họ ở bên đó bắt đầu ăn, Trần Vũ Nguyên bên này lại nhìn chằm chằm dáng vẻ của bọn họ. Đây là lần đầu tiên gặp lại sau ba năm nhưng bọn họ hoàn toàn không nhận ra Trần Vũ Nguyên. Tất nhiên một phần là vì hắn đã dịch dung, một phần là vì hắn đã thay đổi hoàn toàn khí tức.

Ba năm về trước, khí thế của hắn cũng không phải quá nổi bật, nhưng hiện tại hắn đã hoàn toàn điều hòa khí tức của mình trở nên mờ nhạt một cách hoàn hảo. Dù đang ở cùng một không gian nhưng không một ai kể cả Chung Ly Vũ Hoán có thể nhận ra Trần Vũ Nguyên.

‘Thiết Kị Đường.’

Ba năm qua hắn nghe được rất ít tin tức về Thiết Kị Đường, tức là bọn họ đã ít hành tẩu giang hồ hơn trước. Tuy nhiên khí đạo của Chung Ly Vũ Hoán sau ba năm lại khác trước rất nhiều. Cảm giác khí tức của hắn đã mạnh mẽ hơn trước và có cả sự từng trải, ung dung khi được sống tự do tự tại, điều mà trước kia chưa bao giờ có.

Sau khi ăn uống vài lượt, Cao Thiên Hầu mới bắt đầu câu chuyện.

“Lấp đầy dạ dày cũng kha khá rồi thì nói xem đã xảy ra chuyện gì mà các ngươi lại đi tìm ta? Thiết Kị Đường nổi danh thiên hạ chắc sẽ không yêu cầu gặp mặt nếu không có mục đích nào nhỉ.”

“Dĩ nhiên rồi.” Chung Ly Vũ Hoán là người đáp lời.

“Được rồi, đã xảy ra chuyện gì?”

“Chúng ta muốn chiêu mộ Cao đại hiệp.”

“Ngươi nói muốn ta gia nhập Thiết Kị Đường?”

“Không phải Thiết Kị Đường.”

Chung Ly Vũ Hoán lắc đầu. Ngay lập tức, một tia ngờ vực hiện lên trên khuôn mặt Cao Thiên Hầu.

“Là Thiết Kị Môn.”

“Thiết Kị Môn?”

“Thiết Kị Đường là lực lượng chủ chốt và vẫn đều đặn thu nạp thêm các thế lực. Giờ đây chúng ta đã có một quy mô nhất định và định sẽ chính thức xuất hiện trên giang hồ. Chúng ta muốn Cao đại hiệp trở thành Khách Khanh trưởng lão của Thiết Kị Môn.”

“Ha! Khách Khanh sao…”

Một nụ cười méo mó thoáng hiện lên trên khuôn mặt Cao Thiên Hầu, ai nhìn cũng thấy rõ đó là nụ cười chế giễu.

“Nghĩa là ngươi muốn Cao Thiên Hầu ta trở thành Khách Khanh của một môn phái vừa mới sáng lập? Việc này không đáng để ta phải suy nghĩ nữa.”

“Mặc dù bây giờ chỉ là một môn phái mới nhưng chúng ta sẽ cố gắng hết sức mình để đem lại lợi ích mà không một môn phái nào khác có thể vượt qua. Có Cao đại hiệp gia nhập thì quả thật là vinh hạnh lớn của chúng ta.”

“Hừm!”

Cao Thiên Hầu cười khẩy, biểu cảm vẫn rất lãnh đạm. Nhưng ngay lập tức, thái độ của hắn liền thay đổi khi nhìn sang Thái Nhã Lan đang ngồi bên cạnh Chung Ly Vũ Hoán.

Hắn giơ ngón tay chỉ về phía Thái Nhã Lan.

“Nếu tối nay ngươi cho cô ta sang chỗ ta thì ta sẽ suy nghĩ lại. Ha ha ha!”

Ngay lập tức, chân mày Thái Nhã Lan giật giật. Nàng liền thốt ra mấy lời vô cùng sâu cay.

“Một lão già sống nay chết mai mà vẫn tràn trề dục vọng quá nhỉ.”

“Ngươi nói gì?”

Rầm!

Cao Thiên Hầu bật dậy, đập mạnh hai tay xuống bàn. Chén bát đựng thức ăn trên bàn bị hất tung tứ phía, rơi xuống sàn vỡ tan tành.

Hắn ta chỉ tay vào mặt Thái Nhã Lan tỏ vẻ điên tiết. Thái Nhã Lan cũng không chịu thua, nàng đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi, bắt đầu tuôn ra những lời lẽ độc địa.

“Lão quỷ súng không đủ sức lên nòng mà còn ham muốn dục vọng nữa sao? Chúng ta đã vô cùng lịch sự chiêu mộ lão nhưng lão còn không biết điều cơ đấy! Dị nhân tiền đại á? Thật đáng ghê tởm.”

“Nha, nha đầu này! Dù sao…!”

Hai vai Cao Thiên Hầu run lên, mặt thì đỏ bừng. Thái Nhã Lan chỉ một ngón tay thẳng vào mặt hắn.

“Lão già, ra ngoài đi. Chúng ta đánh một trận!”

“Được lắm. Ta sẽ dạy cho nha đầu nhà ngươi biết thế nào là lễ giáo. Nếu ta thắng thì đêm nay nha đầu ngươi phải ở cùng với ta.”

“Hừ! Ngược lại nếu lão thua, lão phải gia nhập Thiết Kị Môn.”

“Được”

Thái Nhã Lan bước ra ngoài trước tiên, theo sau là Cao Thiên Hầu và Cơ San Hà. Sau khi bóng dáng bọn họ khuất dần, Khổng Huấn Xương nhìn Chung Ly Vũ Hoán.

“Tiểu tử nhà ngươi quả nhiên là ác quỷ mà.”

“Hô hô hô.”

“Sao ngươi lại kích động lão quỷ đó như thế chứ?”

“Để có thể lôi kéo những kẻ luôn giương giương tự đắc coi trời bằng vung như hắn thì cách thức càng cực đoan càng tốt.”

"Hừm! Liệu phó đường chủ có thể đánh bại Cao Thiên Hầu được không? Dù sao Quỷ Ảnh Thương cũng là bậc thầy sử dụng thương pháp mà.”

“Tỷ ấy cũng đã tiến bộ vượt bậc rồi. Chắc chắn sẽ thắng.”

Sự tin tưởng tuyệt đối với Thái Nhã Lan thể hiện rất rõ trong từng lời nói của Chung Ly Vũ Hoán.

Rầm! Rầm!!

 

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Trong tích tắc, bên ngoài vang lên tiếng động như sấm nổ. Trận chiến giữa Thái Nhã Lan và Cao Thiên Hầu đã bắt đầu, nhưng Chung Ly Vũ Hoán và Khổng Huấn Xương vẫn ngồi bên trong trò chuyện với nhau chứ không bước chân ra ngoài.

Đó là cách mà bọn họ thể hiện lòng tin tưởng vào Thái Nhã Lan.

Trần Vũ Nguyên im lặng nâng ly rượu của mình lên. Bên tai hắn vang lên tiếng Thái Nhã Lan và Cao Thiên Hầu đang giao đấu ngoài kia. Mỗi lần bọn họ ra chiêu, hắn có thể cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ tràn ngập.

Một cái thiên về mãnh liệt, một cái thiên về sắc bén.

‘Mãnh liệt là của Cao Thiên Hầu, sắc bén là của Phó đường chủ nhỉ.’

Mặc dù đã bị vách tường của khách điếm ngăn lại nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được từng bước di chuyển của hai người sống động như thể đang tận mắt chứng kiến. Từng chuyển động của bọn họ hiện lên trong đầu Trần Vũ Nguyên trùng khớp với thời gian thực thông qua các giác quan.

Cao Thiên Hầu hiện tại đang áp đảo Thái Nhã Lan. Quỷ Ảnh Thương của hắn vừa tỏa ra khí thế mãnh liệt vừa nhắm vào yếu huyệt của Thái Nhã Lan. Thế nhưng, Thái Nhã Lan liên tục phản công đồng thời củng cố hàng phòng thủ, thế tấn công của nàng quá sắc bén nên khiến cho Cao Thiên Hầu mỗi lần như thế đều phải nao núng mà lùi một bước.

Dù Cao Thiên Hầu đã sử dụng chân thân tuyệt kỹ Tán Hoa Thất Thiết Thương Pháp nhưng vẫn không thể để lại một vết xước trên người Thái Nhã Lan.

“Nha đầu nhà ngươi cũng khá đấy.”

Cao Thiên Hầu nâng cao tông giọng khiến cho những người bên này vách tường vẫn có thể nghe được. Đó là giọng điệu ngầm công nhận đối thủ của mình, nhưng vẫn cảm nhận được chút cảm giác xấu hổ không thể che giấu.

Bởi vì hắn không ngờ rằng cảnh giới võ công của Thái Nhã Lan lại cao đến mức này.

‘Có vẻ nàng ta đã tiến bộ vượt bậc rồi.’

Một khi võ công đạt đến một cảnh giới nhất định thì sau đó sẽ không dễ dàng đột phá nữa. Đây được gọi là giai đoạn trì trệ. Bức tường của giai đoạn trì trệ này vô cùng cao và vững chắc nên để phá vỡ được nó là chuyện không dễ dàng gì. Có rất nhiều võ giả đã dũng cảm đối diện nhưng không được mấy người có thể phá vỡ bức tường đó. Và số ít những võ giả làm được điều này sẽ đạt đến cảnh giới tuyệt đại cao thủ.

Tuy nhiên, hắn có thể cảm nhận được ngay lập tức khí thế tuyệt đại cao thủ tỏa ra từ Thái Nhã Lan.

Hắn không biết đã có chuyện gì xảy ra nhưng Thái Nhã Lan đã có thể phá vỡ bước tường cao lớn trước mặt và tiến bộ vượt bậc. Và kết quả của việc này là nàng có thể giao chiến ngang hàng với một cao thủ tiền đại như Cao Thiên Hầu.

‘Thắng bại coi như đã rõ.’

Trần Vũ Nguyên tay cầm ly rượu, tầm mắt hướng về phía Chung Ly Vũ Hoán và Khổng Huấn Xương. Bọn họ ngồi đó uống rượu vô cùng thản nhiên như thể đã biết rõ kết quả trận chiến.

Ầm!

Khoảnh khắc đó, tiếng ầm ầm vang lên phía bên kia vách tường khiến toàn bộ khách điểm rung chuyển, sau đó là sự im lặng bao trùm.

“Kết thúc rồi.”

Chung Ly Vũ Hoán tay thì rót rượu, miệng thì lẩm bẩm. Khổng Huấn Xương cũng gật đầu nhìn về phía lối vào khách điếm. Một lúc sau, cánh cửa khách điếm mở ra, Thái Nhã Lan đầy kiêu hãnh bước vào, theo sau nàng là Cao Thiên Hầu và Cơ San Hà khuôn mặt đỏ bừng.

Ai nhìn vào cũng có thể thấy rõ kết quả, phần thắng nghiêng về Thái Nhã Lan. Như để chứng minh cho sự thật đó, ngay khi Thái Nhã Lan ngồi xuống, nàng đã uống cạn một ly rượu.

“Khà! Rượu ngon!”

Sau đó, nàng nhìn sang Cao Thiên Hầu.

“Lão sẽ giữ lời chứ?”

“Hừ!”

“Ta không nghĩ một Quỷ Ảnh Thương vang danh thiên hạ lại là phường tiểu nhân không biết giữ lời đâu ha.”

“Dĩ nhiên… ta sẽ giữ lời. Hừ! Kể từ ngày hôm nay, lão phu sẽ là môn đồ của Thiết Kị Môn. Hầy!”

Cao Thiên Hầu cuối cùng thở dài một tiếng. Hắn ngồi phịch xuống chiếc ghế đối diện Thái Nhã Lan như thể không còn sức đứng vững nữa. Khuôn mặt đầy nếp nhăn của hắn trông nháy mắt già đi thêm mười tuổi.

“Có vẻ như ta thật sự già rồi, cơ thể không còn như xưa nữa.” Cao Thiên Hầu lắc lắc đầu.

Đúng là Cao Thiên Hầu hơn hẳn Thái Nhã Lan về võ công và sự từng trải, nhưng về thể lực thì không. Cao Thiên Hầu đã có tuổi còn Thái Nhã Lan vẫn còn đang ở thời đỉnh cao của mình. Nếu không thể đàn áp ngày từ đầu và để cho cuộc chiến kéo dài thì người cuối cùng gặp bất lợi chính là Cao Thiên Hầu. Kết cục, Cao Thiên Hầu vẫn không thể khắc phục được yếu điểm về thể lực và phải chấp nhận thua Thái Nhã Lan.

Tuy nhiên, Trần Vũ Nguyên lại nghĩ khác.

‘Sự khác biệt lớn nhất là Cao Thiên Hầu gần đây không hề giao chiến.’

Việc thực chiến giống như một thanh kiếm không được mài dũa đúng cách vậy. Nếu như ngươi bỏ bê việc rèn dũa thì nó sẽ nhanh chóng rỉ sét và bị mài mòn, kết cục là không thể sử dụng khi cần thiết nữa.

Nhưng Thái Nhã Lan thì khác. Hắn không biết nàng đã trải qua những gì trong suốt ba năm qua, nhưng các giác quan của nàng đang ở trạng thái tốt nhất. Ánh mắt tràn đầy sinh lực và thể lực bền bỉ là bằng chứng rõ ràng nhất.

Chung Ly Vũ Hoán mỉm cười, đưa cho Cao Thiên Hầu một ly rượu.

“Rất hân hạnh, Cao đại hiệp. Bây giờ chúng ta đã trở thành người nhà có thể cùng nhau ăn cơm rồi rồi.”

“Có phải ngay từ đầu ngươi cố tình chọc giận ta là vì việc này không?”

“Nếu nói hoàn toàn thì không đúng, nhưng ở một mức độ nào đó thì cũng xem như là vậy.”

“Hừ!”

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Cao Thiên Hầu không nói lời nào mà chỉ hừ một tiếng. Sau đó, hắn nhìn tất cả những người bên trong khách điếm bằng đôi mắt ẩn chứa sát khí. Mọi người nhìn thấy ánh mắt của hắn thì tái mặt, vội vã cúi đầu xuống. Cao Thiên Hầu đứng dậy rống lớn.

“Nếu kẻ nào tiết lộ những gì đã xảy ra ở đây ngày hôm nay, dù có phải xuống địa ngục ta cũng sẽ tìm kẻ đó tính sổ!”

Mọi người run rẩy vì những lời nói đanh thép đó của hắn. Nhìn thấy như vậy, Cao Thiên Hầu mới cười khẩy.

Chung Ly Vũ Hoán mỉm cười, nói với hắn.

“Bọn ta sẽ có cách làm bọn họ giữ mồm giữ miệng. Vậy nên Cao đại hiệp không cần quá lo lắng.”

“Tốt!”

Chung Ly Vũ Hoán đảo mắt, sau đó Khổng Huấn Xương và Thái Nhã Lan lần lượt đứng dậy nhìn quanh từng bàn. Họ lần lượt kiểm tra danh tính từng vị khách đang ngồi trong khách điếm.

Bọn họ phải làm như vậy là để ngăn chặn những vấn đề tiềm ẩn có thể xảy ra trong tương lai. Hầu hết mọi người đều ở đây đều khiếp sợ trước uy thế của bọn họ nên đều khai rõ danh tính của mình.

Người đến chỗ Trần Vũ Nguyên và Lưu Kiến Diệp đang ngồi là Thái Nhã Lan.

“Này tên kia!”

Trần Vũ Nguyên ngẩng đầu lên đối diện với Thái Nhã Lan. Đây là lần chạm mặt đầu tiên sau ba năm của hai người bọn họ.

Thái Nhã Lan nghiêng đầu.

“Chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu rồi sao?”

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương