Vị Hôn Thê Bá Đạo
-
Quyển 2 - Chương 17
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
**
“Anh giải thích đi.”
Đứng trước sự chất vấn của cô, anh không thể không nói thật: “Là tôi đã gạt cô.”
Anh không ngờ Hân lại mời anh tham dự tiệc sinh nhật của cô, nhưng đến cuối cùng kế hoạch vẫn được thực hiên theo ý anh, chỉ tiếc là bước cuối cùng anh họ của Hân lại xuất hiện, nhưng cũng không ảnh hưởng mấy đến kế hoạch.
“Tại sao anh lại làm vậy với tôi? Anh đã khiến tôi trở thành kẻ phá hoại hạnh phúc của người khác anh có biết không?” Giọng nói của Minh không giấu được vẻ kích động.
“Nếu nói thật cô có làm không?” Thái độ của Ronal vẫn trước sau như một, lạnh lùng, không tỏ ra vẻ hối lỗi.
Nhưng mà, anh có lỗi sao? Dù sao cũng bỏ tiền ra giúp cô mẹ cô mới có thể sống được, đây coi như là cô đang trả ơn anh, anh có lỗi sao?
“Vậy tại sao phải là tôi làm?”
Điều này có trách thì trách Minh xuất hiện không đúng lúc, trách mẹ cô bị bệnh không đúng lúc, trách cô đã nhận sự giúp đỡ của anh.
Ronal không trả lời câu hỏi của cô, anh nhẹ giọng nói: “Cũng không còn sớm nữa, cô về đi.” Nói rồi anh đi thẳng vào phòng.
Phòng khách trống trãi, chỉ còn một mình cô đứng ở đó. Bây giờ ngay cả sức để đứng cô còn không có nữa. Tuyệt vọng, đau đớn bủa vây cô, lúc đầu cô còn mộng tưởng rằng sẽ cùng với anh, vậy mà…
Ngồi đó khóc một trận, đến khi có cảm giác mắt mình đã sưng vù lên Minh mới đứng dậy, sau đó bước ra khỏi nhà một cách dứt khoát.
Qua đêm nay, mọi chuyện sẽ lại đâu vào đấy… Nhưng mà, có thật như vậy không?
“Anh giải thích đi.”
Đứng trước sự chất vấn của cô, anh không thể không nói thật: “Là tôi đã gạt cô.”
Anh không ngờ Hân lại mời anh tham dự tiệc sinh nhật của cô, nhưng đến cuối cùng kế hoạch vẫn được thực hiên theo ý anh, chỉ tiếc là bước cuối cùng anh họ của Hân lại xuất hiện, nhưng cũng không ảnh hưởng mấy đến kế hoạch.
“Tại sao anh lại làm vậy với tôi? Anh đã khiến tôi trở thành kẻ phá hoại hạnh phúc của người khác anh có biết không?” Giọng nói của Minh không giấu được vẻ kích động.
“Nếu nói thật cô có làm không?” Thái độ của Ronal vẫn trước sau như một, lạnh lùng, không tỏ ra vẻ hối lỗi.
Nhưng mà, anh có lỗi sao? Dù sao cũng bỏ tiền ra giúp cô mẹ cô mới có thể sống được, đây coi như là cô đang trả ơn anh, anh có lỗi sao?
“Vậy tại sao phải là tôi làm?”
Điều này có trách thì trách Minh xuất hiện không đúng lúc, trách mẹ cô bị bệnh không đúng lúc, trách cô đã nhận sự giúp đỡ của anh.
Ronal không trả lời câu hỏi của cô, anh nhẹ giọng nói: “Cũng không còn sớm nữa, cô về đi.” Nói rồi anh đi thẳng vào phòng.
Phòng khách trống trãi, chỉ còn một mình cô đứng ở đó. Bây giờ ngay cả sức để đứng cô còn không có nữa. Tuyệt vọng, đau đớn bủa vây cô, lúc đầu cô còn mộng tưởng rằng sẽ cùng với anh, vậy mà…
Ngồi đó khóc một trận, đến khi có cảm giác mắt mình đã sưng vù lên Minh mới đứng dậy, sau đó bước ra khỏi nhà một cách dứt khoát.
Qua đêm nay, mọi chuyện sẽ lại đâu vào đấy… Nhưng mà, có thật như vậy không?
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook