Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chapter 95.
 

Sau khi ra lệnh cho thuộc hạ rời đi, Phản Não tựa lưng vào ghế một cách mệt mỏi.

Công việc liên quan đến Phong Sơn Trại dường như không quan trọng bằng những vấn đề liên quan đến Phong Thủy Toản.

Phản Não nghi ngờ rằng Phong Thủy Toản chính là kẻ phản bội trong vụ việc này.

Lý do rất đơn giản. Nếu Phong Thủy Toản là kẻ phản bội, thì mọi chuyện sẽ rất hợp lý. Phản Não cho rằng chỉ có Phong Thủy Toản mới có thể dẫn đến sự việc này.

Hắn phải tìm ra kẻ phản bội, bởi vì cần phải có một vật tế trong vụ việc này.

Phản Não thực sự hy vọng đó chính là Phong Thủy Toản. Một nhân vật có địa vị như một trong Tứ Đại Trưởng Lão sẽ giúp hắn ta tăng thêm danh tiếng nếu bắt được.

Dù vậy, hắn ta vẫn cần một bằng chứng rõ ràng. Dù hắn là người nhận được Gia Chủ tín nhiệm, nhưng đối phương lại là một trong Tứ Đại Trưởng Lão. Nếu không cẩn thận, Phản Não có thể bị phản công.

‘Phong Thủy Toản, tại sao ông ta lại phản bội nhỉ?’

Phản Não băn khoăn về lý do khiến Phong Thủy Toản sẵn sàng từ bỏ vị trí của một Tứ Đại Trưởng Lão.

Ngay lúc đó, một người bước vào.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)


 

Phản Não ngay lập tức đứng dậy và cúi chào cung kính. Người vừa bước vào chính là Gia Chủ Nhậm Thiên Thế.

"Có việc gì mà Gia Chủ lại đến đây gấp gáp như vậy ạ?"

"Ta đến để bàn một chuyện."

Nhậm Thiên Thế ngồi vào ghế, Phản Não cung kính rót trà cho ông ta.

Sau khi nhấp một ngụm trà, Nhậm Thiên Thế bắt đầu nói.

"Chuyện là về Hộ Kỳ."

Khi Nhậm Thiên Thế nhắc đến Nhậm Hộ Kỳ, Phản Não có chút căng thẳng. Bởi các vấn đề liên quan đến người kế nhiệm luôn phải được xử lý cẩn thận.

"Nó cũng đã đến tuổi thành thân rồi nhỉ?"

"Đúng vậy ạ."

"Vậy thì…"

Nhậm Thiên Thế nhẹ nhàng nói.

"Ngươi thấy tiểu thư của Chính Kiếm Môn thế nào?"

Phản Não không khỏi ngạc nhiên vì cái tên này.

"Tiểu thư của Chính Kiếm Môn? Ý Gia Chủ là nữ nhân mới được chọn làm Phụng Hoàng lần này ạ?"

"Đúng vậy. Nha đầu đó tên là Tư Liên đúng không?"

"Vâng ạ."

"Có vẻ như Hộ Kỳ cũng thích nha đầu đó. Khi ta gặp qua cũng thấy nha đầu rất đoan trang."

"Hừm."

Phản Não cau mày, đây là một vấn đề khá tế nhị, khó có thể trả lời một cách dễ dàng. Quyết định về chuyện này sẽ gây ra những thay đổi lớn trong Bắc Thiên Bá Gia, cả trong nội bộ lẫn chuyện bên ngoài.

Ánh mắt của Nhậm Thiên Thế kiên định, như muốn yêu cầu hắn phải có một câu trả lời thẳng thắn. Đây cũng là thái độ của ông ta dành cho Quân Sư của mình.

Phản Não thở dài nhẹ rồi trả lời.

"Nhưng lợi ích có được là quá ít ạ."

"Đúng vậy."

Nhậm Thiên Thế thừa nhận điều này.

"Chính Kiếm Môn là nơi được đánh giá rất tốt. Họ không có gì sơ suất trong việc giáo dục con cái. Về phương diện này thì không có gì đáng chê trách."

Tuy nhiên, việc Nhậm Thiên Thế chủ động đến để bàn về vấn đề này chứng tỏ ông ta đã có suy nghĩ từ trước. Nếu muốn làm vui lòng Nhậm Thiên Thế, thì đồng tình là cách tốt nhất, nhưng Phản Não là Tổng Quân Sư của Bắc Thiên Bá Gia. Hắn cần phải đánh giá mọi chuyện một cách khách quan cũng như phân tích mặt lợi và hại để bảo vệ lợi ích của gia môn.

"Nhưng nếu bỏ qua điểm đó thì... mọi thứ khác đều không tốt ạ."

"Ha ha ha."

Phản Não nói thẳng, khiến Nhậm Thiên Thế bật cười.

Phản Não lại lắc đầu.

Việc giảm thiểu xung đột phức tạp phát sinh vì liên hôn thậm chí còn không đáng nhắc đến khi so với những lợi ích thu được từ một cuộc hôn nhân chính trị. Nếu có làm thông gia với một trong Tứ Bá, những lợi ích thu về sẽ rất lớn.

Phản Não bắt đầu cảm thấy tò mò về lý do thực sự đằng sau quyết định của Nhậm Thiên Thế.

"Gia Chủ đã nói chuyện riêng với Môn Chủ Chính Kiếm Môn chưa ạ?"

"Chưa."

Nhậm Thiên Thế bộc lộ cảm xúc thật của mình.

"Thuộc hạ hiểu rồi. Thuộc hạ sẽ suy nghĩ về vấn đề này ạ."

"Ừm. Hãy cân nhắc cho kỹ."

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)


 

Nhậm Thiên Thế rời đi với vẻ hài lòng.

Sau khi ông ta rời đi, Phản Não lại lắc đầu.

Dù đã phụng dưỡng Nhậm Thiên Thế lâu năm, nhưng đôi khi Phản Não vẫn không thể hiểu hết được tâm tư của Nhậm Thiên Thế, giống như lần này vậy.

Phản Não lại gọi thuộc hạ của mình.

"Chuẩn bị cho ta toàn bộ tài liệu về Chính Kiếm Môn."

"Vâng ạ."

Một cảm giác mệt mỏi đột ngột ập đến. Sau vụ Long Phụng Yến, mọi thứ dường trở nên căng thẳng. Một cảm giác bất an khó tả bắt đầu len lỏi vào trong lòng hắn.

‘Không hiểu sao ta lại thấy bất an thật.’

Hắn cảm giác như một con sóng lớn đang tiến tới từ phía xa xăm, ngay cả khi bầu trời có vẻ bình yên.

Giờ đây, phía xa kia, nơi đường chân trời hòa quyện vào nhau trông một bình yên đến lạ thường.

Trong khi đó, Nhậm Thiên Thế hướng đến một biệt viện sau khi rời khỏi thư phòng của Phản Não.

Nơi này là A Phòng Cung của Bắc Thiên Bá Gia.

Nó được xây dựng để Nhậm Thiên Thế có thể nghỉ ngơi, nên an ninh được canh phòng ở đây rất nghiêm ngặt.

Nhậm Thiên Thế mở cánh cửa cuối hành lang rồi bước vào căn phòng.

Một không gian kỳ lạ với ánh đèn đỏ bao trùm. Nó giống như một phòng ngủ của thanh lâu cao cấp được trang trí công phu.

Trên giường, một nữ nhân đang ngồi đó.

Nữ nhân với vẻ ngoài trang điểm kỹ lưỡng và ánh mắt đờ đẫn kia chính là Trương Tấn Hoa.

Nàng ta dường như vẫn chưa thoát khỏi cú đả kích, thân thể cứng đờ như hóa đá.

Khi Nhậm Thiên Thế bước vào, nàng ta giật mình.

Ông ta ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường và nói bằng giọng điệu điềm tĩnh.

"Tới rót cho ta một ly đi."

Trong mắt Trương Tấn Hoa bùng lên ngọn lửa căm thù. Bởi đối diện với nàng là kẻ thù đã giết phụ thân nàng.

Nhậm Thiên Thế tận hưởng cảm giác đó. Thậm chí, ông ta còn cảm thấy một khoái cảm kỳ lạ. Sự phẫn nộ của nữ nhân mà ông ta sắp chinh phục mang lại cho ông ta một cảm giác hưng phấn lạ thường.

Sức mạnh quyền lực.

Nếu nó chỉ giới hạn trong việc mang lại cuộc sống sung túc, ăn ngon mặc đẹp, ông ta sẽ không đánh đổi mạng sống để có được nó.

Quyền lực thực sự nằm ở cảm giác được điều khiển con người.

Và khi điều khiển được một nữ nhân trẻ đẹp như Trương Tấn Hoa, với một thân hình đầy nóng bỏng, ông ta đạt được khoái cảm cực hạn.

Nàng muốn thét lên những lời nguyền rủa, nhưng Trương Tấn Hoa đã kìm nén điều đó.

Nàng không phải là một kẻ ngốc. Nàng biết rằng việc chống đối lúc này là vô nghĩa.

Nàng từ từ rót rượu cho Nhậm Thiên Thế.

Thấy sự kiên nhẫn của nàng, Nhậm Thiên Thế lộ ra vẻ hài lòng.

Sau vài ly rượu, ông ta ra hiệu cho nàng.

Trương Tấn Hoa biết ông ta muốn gì.

Dù đã từng bị gọi là ác nữ, nhưng nàng vẫn còn trong trắng. Nàng không muốn dâng hiến cho ông ta một cách dễ dàng.

Nhưng nếu cự tuyệt, nàng sẽ bị cưỡng bức hoặc giết chết.

Nàng không thể chết như vậy được.

Chiếc áo lụa mềm mại trượt khỏi làn da mịn màng của nàng.

Dưới ánh đèn đỏ, thân hình trần trụi của nàng hiện ra.

Đôi mắt Nhậm Thiên Thế bùng cháy dục vọng.

Khi nằm trong vòng tay Nhậm Thiên Thế, hai mắt Trương Tấn Hoa đỏ hoe.

Lúc này, Nhậm Thiên Thế cũng đang cảm nhận được sự căm thù của nàng. Và ông ta đang tận hưởng nó.

Nhưng ông ta không hề biết rằng sự căm thù đó sâu sắc đến mức nào.

***

Trong bóng tối, một nữ nhân trung niên vùi mình vào Thái Sư Ỷ.

Nàng có vẻ ngoài thanh lịch, nhưng ánh mắt của nàng lại rất đáng sợ. Đôi mắt lạnh lùng, miệng khép chặt, khiến người ta cảm giác như nàng sẽ sớm phun ra những lời đầy giận dữ.

Chỉ cần nhìn vào đôi mắt cũng có thể thấy được nàng căm phẫn Trương Tấn Hoa đến mức nào.

Bức tranh sau lưng nàng là hàng trăm con chim én. Đó cũng chính là tượng trưng biểu tượng của Phi Yến Hội.

Và nàng chính là chủ nhân của Phi Yến Hội.

Nàng đang nhìn chăm chú về phía chiếc đèn ở cửa ra vào, chìm vào trong suy tư. Biểu cảm của nàng thay đổi không ngừng theo thời gian. Phần lớn là sự tức giận, phần còn lại là nỗi buồn.

Nàng đang nhớ đến điều gì? Một sát khí mạnh mẽ tỏa ra từ cơ thể nàng ta. Đây là loại sát khí mà ngay cả những cao thủ cũng khó mà chịu đựng được.

"Ta tuyệt đối... không tha thứ."

Ngay lúc đó, cửa mở ra, một lão nhân với mái tóc bạc phơ bước vào.

Sát khí của Hội Chủ Phi Yến Hội biến mất ngay lập tức. Không còn chút dấu vết của sự tức giận, mà thay vào đó là một không khí hoàn toàn khác biệt.

Hội Chủ Phi Yến Hội cười nhẹ nhàng và đón chào lão nhân.

"Mời vào."

Giọng nói của nàng giờ đây dịu dàng, đến mức không thể tin được sát khí khủng khiếp ban nãy là của nàng.

"Ngài có khỏe không?"

Hai người chắp thế bao quyền và chào hỏi nhau một cách lễ phép, mỗi người thể hiện sự tôn trọng đối phương.

Lão nhân có bộ râu bạc phơ, phong thái của một người trí thức cao quý, ánh mắt sâu sắc toát lên nội lực phi thường. Ông ta chính là người đứng thứ tư trong Phi Yến Hội, Yến Tứ.

"Mọi chuyện thế nào rồi?"

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)


 

Hội Chủ Phi Yến Hội hỏi, và Yến Tứ mỉm cười đáp lại.

"Vẫn tiến hành theo kế hoạch. Phong Thủy Toản sẽ trực tiếp thực hiện giao dịch. Có lẽ giao dịch đang diễn ra vào lúc này."

"Liệu có xảy ra biến số gì nữa không?"

Dù câu hỏi có vẻ lo lắng, nhưng biểu cảm của nàng lại rất bình tĩnh.

"Hội Chủ lo rằng mọi chuyện sẽ giống Âm Mã Xung ạ?"

"Việc này rất quan trọng, không thể thất bại được."

"Về việc can thiệp của bên thứ ba, thuộc hạ đang điều tra, thông tin sẽ có trong thời gian ngắn nhất."

"Nghe nói chuyện đó là Dương Thủ Sang của Nam Ác Liên đã thực hiện đúng không?"

"Đúng vậy."

Hội Chủ Phi Yến Hội lắc đầu.

"Chắc chắn đã có một cao thủ nào đó can thiệp."

"Thuộc hạ cũng nghĩ vậy. Võ công của Sắc Ma không phải thứ mà mấy tên tay mơ có thể đối đầu."

Nhận thấy vẻ không hài lòng trong ánh mắt của Yến Tứ, Hội Chủ Phi Yến Hội nhẹ nhàng hỏi.

"Ngươi vẫn nghĩ việc thuê Âm Mã Xung là sai lầm sao?"

"Nói thật, chuyện đó không quan trọng. Điều thuộc hạ lo ngại là tâm ý của Hội Chủ khi thuê hắn."

"Ý ngươi là gì?"

Hội Chủ Phi Yến Hội tránh ánh mắt của Yến Tứ. Nhưng nàng biết rõ ông ta đang muốn nói gì.

Yến Tứ cẩn thận hỏi lại.

"Hội Chủ vẫn chưa quên chuyện đó sao?"

Hội Chủ Phi Yến Hội thở dài nhẹ nhàng.

"Làm sao ta có thể quên được? Tất cả những chuyện này đều bắt nguồn từ hắn mà ra."

Lần này, Yến Tứ cũng thở dài.

Hội Chủ Phi Yến Hội mỉm cười và nói.

"Đừng lo. Tư thù của ta sẽ không làm hỏng đại nghiệp đâu."

Ánh mắt của Hội Chủ Phi Yến Hội chùng xuống.

"... Trả thù cũng chỉ là chuyện phụ mà thôi."

Mặc dù vậy, ánh mắt của Yến Tứ vẫn không ngừng lo lắng.

 

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương