Tuyệt Thế Quân Lâm
-
Chapter 82
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Thân thể của Tư Liên chuyển động.
Không chỉ Hứa Tất Chu, mà ngay cả những tên đeo mặt nạ đứng quan sát cũng đều ngạc nhiên.
"Bị kiếm khí chém phải mà vẫn đứng dậy được sao?"
Hứa Tất Chu kinh ngạc thốt lên.
Tư Liên từ từ đứng dậy. Nàng dùng tay phải đỡ lấy kiếm khí đang lao đến. Cũng may có Phong Thần Giáp hóa giải kiếm khí, ngăn không cho tay nàng bị chặt đứt. Tuy nhiên, tay phải của nàng đã bị trật khớp và bị thương nặng.
"Liên Nhi!"
An Tú Hải chạy tới, ôm lấy Tư Liên. Tư Liên nghẹn ngào trong vòng tay của An Tú Hải.
"... Mẫu thân, con xin lỗi."
Cảm giác không thể bảo vệ gia đình khỏi những kẻ xấu khiến Tư Liên cảm thấy đau đớn.
"Không sao, không sao."
An Tú Hải đã thấy trước được cái kết của gia đình bà. Nếu có thể, bà chỉ mong con mình ra đi mà không phải chịu quá nhiều đau đớn.
"Con đã làm hết sức rồi."
Sau đó, An Tú Hải quay lại nhìn Hứa Tất Chu với ánh mắt đầy quyết tâm, như thể nói rằng nếu phải chết thì hãy giết bà trước, rồi đến các con bà.
Hứa Tất Chu cười khẩy. Lần này, trong lòng hắn có cảm giác bồn chồn. Việc Tư Liên không chết ngay khi bị trúng kiếm khí làm hắn cảm thấy lo lắng.
‘Tiện nhân khốn kiếp này! Tại sao nàng ta lại không chết?’
Vì Phong Thần Giáp có màu trong suốt nên hắn đã không nhận ra được nó.
Ban đầu, hắn định sẽ chiếm đoạt lấy Tư Liên, vì nếu Trương Nhân Kiệt dính líu vào chuyện này bị lộ ra ngoài thì sẽ là một gánh nặng rất lớn nên Trương Đại Sơn sẽ không làm gì được hắn.
Nhưng nỗi luyến tiếc với Tư Liên ngay lập tức tan biến như mây khói. Bởi cảm giác bồn chồn và sợ hãi đã lấn át hết suy nghĩ của hắn.
Hứa Tất Chu quay lại nhìn Trung Tiêu.
"Đưa nàng ta đi."
Trung Tiêu cười nham hiểm, bước về phía trước.
"Không được!"
An Tú Hải ôm chặt Tư Liên, thể hiện rõ quyết tâm không để kẻ nào cướp con gái mình.
"Mẫu thân."
Nước mắt Tư Liên tuôn rơi. Nàng sợ rằng mẫu thân sẽ bị giết khi bảo vệ mình.
Lúc đó, võ giả của Chính Kiếm Môn dẫn đầu là Lâm Vô Duyệt đã chặn đường hắn lại.
"Bảo vệ phu nhân và tiểu thư!"
Lâm Vô Duyệt hô lớn, khích lệ các môn đồ.
"Chúng ta là niềm tự hào của Chính Kiếm Môn! Dù có chết, chúng ta cũng sẽ chết một cách danh dự để bảo vệ Môn Chủ và tiểu thư!"
Những thuộc hạ hò hét vang dội.
Trịnh Lý Thu dù đang rất yếu nhưng vẫn gắng gượng đứng lên, vẻ mặt ông đầy nhợt nhạt.
"Ta xin ngươi, hãy giết mỗi ta thôi."
Hứa Tất Chu lạnh lùng nói.
"Ta là một người có uy tín trong giới này. Tại sao? Vì ta luôn giữ lời hứa. Các ngươi kết thúc đi."
Những tên đeo mặt nạ đồng loạt tiến lên.
Trung Tiêu nhíu mày lùi lại. Hắn lo lắng rằng nếu xảy ra loạn chiến, hắn có thể sẽ không mang được Tư Liên đi. Nếu thế, làm sao hắn có thể đối mặt với cơn giận của Trương Nhân Kiệt đây?
Cuộc chiến nổ ra.
Cheng cheng cheng!
Khắp nơi trở nên hỗn loạn. Tư Bạch cũng lao ra.
Tiếng hét chói tai vang lên, lại có hai võ giả của Hồng Môn ngã xuống.
"Không!"
Lâm Vô Duyệt điên cuồng vung kiếm, nhưng đối mặt với số lượng đông đảo và sức mạnh vượt trội của kẻ địch, ông đã không thể ngăn cản được chúng.
Lại có thêm một võ giả của Hồng Môn ngã xuống.
Một tên đeo mặt nạ tiến lại gần An Tú Hải và Tư Liên.
Bùm!
Bỗng một tiếng nổ lớn vang lên.
Một bên bức tường bị phá vỡ, và thứ gì đó lao vào trong.
Khí thế tỏa ra từ đó quá mạnh khiến mấy tên đeo mặt nạ đứng gần đó bị hất văng ra, ngã xuống đất.
Mọi người đều kinh ngạc và ngừng chiến đấu.
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về một phía.
"Hộc hộc..."
Một người nào đó đứng trước Tư Liên và An Tú Hải, thở hổn hển.
Tên đeo mặt nạ lúc trước định tiến tới giờ đã bị ném về phía bức tường ở phía xa.
Loạt soạt.
Một tên khác toàn thân đầy vết thương cũng trượt xuống trên bức tường. Hắn đã chết từ lâu.
Nước mắt của Tư Liên trào ra khi nàng nhìn thấy bóng lưng của người mới xuất hiện. Đó chính là Xích Lợi Can.
Cuối cùng hắn đã đến.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Nước mắt Tư Liên không ngừng tuôn. Đó là những giọt nước đầy cảm kích.
"Hộc hộc hộc."
Rốt cuộc Xích Lợi Can đã phải chạy nhanh đến mức nào mà phải thở nặng nhọc như vậy? Hơi thở của Xích Lợi Can vang vọng trong không gian.
“Ngươi là ai?”
Hứa Tất Chu cảm thấy lo lắng.
Nhìn vẻ ngoài của người này thì thấy hắn là một thanh niên trẻ tuổi có vẻ dễ đối phó.
Nếu hắn không đạp tường và xông vào đây thì có lẽ Hứa Tất Chu đã cho hắn một quyền hoặc một nhát kiếm rồi.
Xích Lợi Can không quay lại, chỉ hỏi.
"Ngươi ổn chứ?"
Tư Liên nghẹn ngào đáp lại.
"... Ta ổn."
Xích Lợi Can tiến lại gần Tư Liên, hắn nhìn An Tú Hải và mỉm cười.
"Bây giờ thì không sao rồi."
An Tú Hải chưa từng chứng kiến thực lực của Xích Lợi Can, nhưng ngay lúc này bà cảm nhận được một cảm giác an tâm vô cùng. Bà cảm nhận được một niềm tin khó có thể diễn tả bằng lời.
"Đa tạ thiếu hiệp đã đến."
"Đương nhiên phải đến rồi. Phiền mọi người lùi về sau một chút giúp ta."
An Tú Hải nhẹ nhàng nâng Tư Liên lên.
Ánh mắt của Tư Liên và Xích Lợi Can gặp nhau giữa không gian trống không. Xích Lợi Can mỉm cười rạng rỡ ra hiệu nàng đừng lo lắng.
Cảm giác này rất khác thường.
Tư Liên có thể cảm nhận được Xích Lợi Can lúc này đang rất phẫn nộ.
An Tú Hải định lùi lại, nhưng một tên đeo mặt nạ đã chặn bà lại.
"Ngươi đi đâu!"
Ngay lúc đó.
Rắc!
Tên đeo mặt nạ bị bẻ gãy cổ và ngã xuống đất.
Xích Lợi Can đã đứng sau lưng hắn từ lúc nào.
Hứa Tất Chu cảm thấy lạnh toát trong lòng. Hắn hoàn toàn không thể đoán được chuyển động của Xích Lợi Can.
Tư Liên và gia đình đã tập trung lại một chỗ, trong khi Lâm Vô Duyệt và những võ giả của Chính Kiếm Môn bảo vệ xung quanh họ.
Xích Lợi Can quay lại đối mặt với Hứa Tất Chu.
Gương mặt của Xích Lợi Can lạnh lùng như băng.
Hứa Tất Chu cảm thấy rùng mình. Vì đối phương còn trẻ tuổi nên càng làm cho cảm giác này thật quái đản.
Hứa Tất Chu cố gắng xua tan sự bất an và ra lệnh.
"Giết hắn đi!"
Xoẹt!
Xích Lợi Can lao đi với tốc độ kinh ngạc, dùng vai thúc mạnh vào tên đeo mặt nạ.
Tên đó bị đẩy ra xa, đập mạnh vào tường.
Rầm!
Thân thể hắn bị nghiền nát, không thể đứng dậy được.
Cảnh tượng khó tin này khiến mọi người đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Nhưng đó chỉ mới là bắt đầu.
Rắc!
Cổ của tên đeo mặt nạ, cách Xích Lợi Can mười bước, bị bẻ ngoặt.
Không ai ở hiện trường có thể theo kịp động tác của Xích Lợi Can.
"Từ lúc nào mà…?!"
Rắc.
Một câu nói thoát ra khỏi miệng tên đeo mặt nạ trước khi hắn từ từ ngã xuống.
Xích Lợi Can rút thanh kiếm của tên đeo mặt nạ ban nãy, rồi đâm một nhát vào cổ tên đeo mặt nạ khác. Mọi thứ diễn ra nhanh đến mức không thể tin nổi.
Hứa Tất Chu hét lên.
"Đồng loạt tấn công cho ta!"
Vụt!
Xích Lợi Can lao đi như một cơn gió.
"Xoẹt!"
Ba tên đeo mặt nạ đang lao vào đồng loạt bị Xích Lợi Can chém ngã. Không phải là dùng kiếm khí mà là chém thực sự, ba tên đó nhanh chóng gục xuống với vết chém trên ngực.
Xích Lợi Can xoay người.
Lúc này, hai tên đeo mặt nạ từ phía sau lao đến, vung kiếm về phía Xích Lợi Can.
Sượt.
Xích Lợi Can nhẹ nhàng né tránh qua hai thanh kiếm, rồi liên tiếp tung quyền.
Bốp! Bốp!
Hai tên đeo mặt nạ bị đấm trúng ngực bay văng ra ngoài.
Chúng bay đi như tên bắn, đập vào tường rồi bật ngược lại. Lồng ngực của chúng vỡ vụn, và chúng đã chết ngay lập tức.
Chuyển động của Xích Lợi Can thật sự vượt ngoài sự tưởng tượng.
Và lợi hại đến mức không thể tin nổi.
Hứa Tất Chu thấy thuộc hạ của mình đang dần chết đi, cũng phải thán phục tài năng của Xích Lợi Can. Xích Lợi Can lúc này thực sự chẳng khác gì một cuồng nhân.
Xích Lợi Can đồng thời bẻ gãy cánh tay của hai tên đeo mặt nạ theo góc vuông.
Rắc!
Chúng thét lên, mũi kiếm của Xích Lợi Can bay vào cổ chúng.
Hai tên đeo mặt nạ hét lên trong đau đớn rồi ngã gục xuống, ngay lập tức tắt thở.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Mỗi lần Xích Lợi Can vung kiếm, mỗi lần hắn vẫy tay là có thêm một tên đeo mặt nạ ngã xuống.
Tư Liên cảm nhận được sự giận dữ của Xích Lợi Can.
Nếu không có nàng và gia đình nàng ở đây, có lẽ hắn đã rút đao ra và tiêu diệt kẻ thù một cách tàn bạo.
Tư Liên nhẹ nhàng ôm lấy Thủy Liên. Đây không phải là cảnh mà Thủy Liên nên chứng kiến. An Tú Hải đang chăm sóc cho Trịnh Lý Thu, còn Tư Bạch thì đang lo liệu cho Hoa Liên.
"Hợp công đi!"
Bốn tên đeo mặt nạ lao vào từ bốn phương.
Vù vù vù!
Đột nhiên, một tiếng gió kỳ lạ vang lên.
Vù vù vù vù!
Hành động của bốn tên đeo mặt nạ dừng lại ngay lập tức. Xích Lợi Can đứng giữa chúng, mỗi tên đều cắm kiếm vào chính ngực của đồng bọn.
Rầm, rầm, rầm, rầm!
Cả bốn tên ngã xuống cùng lúc.
"Oaaaa!"
Lâm Vô Duyệt và các võ giả của Chính Kiếm Môn đều thán phục và reo hò.
Hứa Tất Chu hoảng hốt hét lên.
"Di Hoa Tiếp Mộc?"
Rắc! Rắc!
Đây thực sự là một cuộc đồ sát. Xích Lợi Can dường như chẳng có ý định nương tay.
Vào lúc Xích Lợi Can đang cắm kiếm vào tim một tên đeo mặt nạ khác thì…
Xoẹt!
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Một tiếng gió mạnh vang lên, và một vầng hào quang từ kiếm của Hứa Tất Chu lao về phía Xích Lợi Can.
Đây là một cơ hội mà hắn đã chờ đợi. Toàn bộ sức mạnh của hắn đều dồn vào đòn kiếm này.
Tốc độ của nó thật kinh ngạc. Chỉ trong một chớp mắt, cang khí đã lao tới, như thể muốn xẻ đôi cơ thể Xích Lợi Can.
Vù vù!
Xích Lợi Can vẫn đứng tại chỗ, chỉ hơi nghiêng thân trên một chút.
Kiếm cang của Hứa Tất Chu lướt qua mặt Xích Lợi Can.
‘Hắn tránh được kiếm cang ư?’
Hứa Tất Chu có thể nhìn thấy rõ ràng.
Dù kiếm cang lướt qua mặt, ánh mắt của Xích Lợi Can vẫn không rời khỏi hắn. Dù có tránh được kiếm cang, nhưng Xích Lợi Can vẫn nhìn chằm chằm vào hắn, nở một nụ cười đầy ghê rợn.
‘Ta chết mất!’
Sự sợ hãi bùng lên trong lòng Hứa Tất Chu.
Phắt!
Xích Lợi Can biến mất khỏi tầm mắt của Hứa Tất Chu.
Khi hắn quay lại, Xích Lợi Can đã xuất hiện sau lưng và nắm chặt gáy của hắn.
"Xin… xin... tha mạng!"
Hứa Tất Chu cầu xin trong hoảng loạn.
Xích Lợi Can lạnh lùng nói.
"Đừng bắt người khác làm những việc mà cả đời ngươi chưa bao giờ làm."
Rắc!
Cổ của Hứa Tất Chu bị bẻ gãy.
Giờ đây, trong phòng chỉ còn một mình Trung Tiêu sống sót.
Hắn run rẩy lùi lại từng bước. Lẽ ra hắn phải bỏ chạy từ lâu, nhưng lúc này, hắn không thể làm điều đó.
Hắn cảm giác như có một lực nào đó đang kiểm soát mình vậy, xung quanh hắn là những cái xác, còn hắn đứng một mình giữa chúng.
Trung Tiêu nhìn thi thể la liệt xung quanh, không kìm được mà thốt lên.
"... Đây chỉ là một giấc mơ thôi đúng không?"
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook