Say Mộng Giang Sơn
Chương 1190: Dẫn xà xuất động

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

**

Mô đất đầy loại hoa quý của Dương gia, một cái đình ngũ giác nằm đối diện với cái hồ Long Khánh, đứng ở trên đình cao nhìn xuống, có thể thu hết mọi cảnh đẹp của hồ Long Khánh trong mắt.

Lúc này, Dương Phàm và Nhâm Uy đang đứng trong đình, một trước một sau.

Dương Phàm chắp hai tay sau lưng, đứng nhìn mặt hồ mênh mông khói sóng, Nhâm Uy đứng phía sau bên phải hắn, hai tay buông xuống. Một trước một sau, một khoanh tay, một buông xuống, địa vị chủ thứ tôn ti vừa nhìn đã hiểu.

- Hiện nay, tình hình trong triều càng không ổn.

Dương Phàm nói:

- Ta thấy Vi Hậu sẽ mô phỏng theo cách thức của Tắc Thiên Hoàng đế, một khi ba ta muốn đăng cơ, chắc chắn sẽ tàn sát một phen, thanh trừ hoàng tộc Lý Đường và trung thần, lấy đồ đao lập uy khắp thiên hạ, đến lúc đó, không biết còn bao nhiêu tai bay vạ gió rồi.

May thay, ta đã quyết định không đếm xỉa tới, nhưng ở lại nơi này vẫn là khó tránh sẽ chịu liên lụy, ta quyết định tới đây sẽ từ chức với triều đình, hoàn toàn rời khỏi triều đình, không theo bất cứ thế lực nào cả.

Dương Phàm nghiêng đầu, nói với Nhâm Uy:

- Ngươi lập tức truyền lệnh của ta, lệnh cho ba nơi Nam cương, Lộ Châu, Hà Bắc, lập tức phát động tiến công với tất cả thế lực của Ẩn Tông mà đã điều tra rõ! Cho dù là dùng thương chiến hay là dùng vũ lực, hoặc là mượn lực của quan phủ, tóm lại, cắn nuốt thế lực của họ, tiêu diệt nhân lực của họ, khiến họ biến mất hoàn toàn.

Trong lòng Nhâm Uy chấn động, trong mắt chợt lộ ra sự hưng phấn. Tông chủ xúc tiến lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng quyết định khai chiến với Ẩn tông, hơn nữa lần này ngay cả thử thăm dò tiến công cũng không có, vừa ra tay, chính là tuyệt sát có ta thì không có ngươi.

Nhâm Uy vội vàng nuốt nhổ nước miếng, vui vẻ nói:

- Vâng, ty chức lập tức đi làm.

Cả người Dương Phàm quay lại, dừng lại nhìn y, mỉm cười nói:

- Địa điểm động thủ đầu tiên của chúng ta, chính là thành Trường An! Hai ngày nữa, dùng toàn bộ lực lượng của chúng ta ở Trường An, thừa lúc ban đêm tập kích nhân vật trọng yếu của Ẩn tông.

Dương Phàm nói:

- Ta biết muốn ám sát nhân vật trọng yếu của họ là không dễ, nhưng các ngươi nhất định không được sợ! Chỉ cần nhân vật trọng yếu tiềm phục tại Trường An của họ bị chúng ta cắt thành ba phần, trong trận quyết chiến này, chúng ta đã chiếm cứ được ưu thế tuyệt đối rồi.

- Ty chức hiểu.

Nhâm Uy dùng giọng nói có lực trả lời:

- Ẩn tông hung hăng ngang ngược từ lâu, Tông chủ rốt cuộc quyết còn là cho biết tay, hành động này thật khiến lòng người vui sướng! Tin rằng trên dưới toàn tông đều sẽ toàn lực ứng phó, cuộc chiến này, phải khiến Ẩn Tông thần phục về sau này.

- Ừ! Trận này, phải đánh cho đẹp chút, cứ coi như ta đây chuẩn bị đặt chân nơi giang hồ, tặng món quà gặp mặt cho người giang hồ đi! Ha ha ha.

Dương Phàm cười rộ lên, Nhâm Uy cũng vui vẻ cười.

- Ha ha…

Dưới chân núi Chung Nam, một cái hồ xanh biếc, giữa hồ có một cái đảo nhỏ xanh đen như thanh loa, trên đảo một mảnh xanh miết. Bên đảo có một khối đá lởm chởm như một con quái thú, Lư Tân Chi đang ngồi ở trên khối đá thả câu. Đột nhiên nhận được một phong thư từ tay truyền tới, không khỏi cất tiếng cười to.

Cần câu rơi xuống mặt nước, bị một con cá lớn kéo ra xa, kéo thành một dòng nước trắng xóa 1trên mặt nước, Lư Tân Chi nhìn không chớp mắt, y cười hồi lâu, chợt lã chã rơi lệ.

- Chờ được rồi! Cuối cùng ta đã chờ được rồi.

Lư Tân Chi vội vàng nắm chặt phong thư kia, quỳ xuống khóc lớn, thị vệ báo tin vừa thấy Tông chủ quỳ xuống, vội cũng lùi lại phía sau vài bước. Quỳ trên mặt đất.

Lư Tân Chi chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía dãy núi phập phồng phía xa, mặt mày như dọa người, y cắn răng nói:

- Đại ca, ta cô tâm khổ nghệ. Ta vứt bỏ địa vị gia chủ, ta kiên nhẫn chờ đợi. Ta kiên nhẫn đợi lâu như vậy rồi. Mắt thấy hắn vinh quang, mắt thấy hắn đắc ý, cuối cùng đợi được tới ngày này rồi.

Bọn họ cướp được mọi thứ từ trong tay huynh, ta phải cướp lại! Ta phải khiến Thẩm Mộc và Dương Phàm chết không nhắm mắt, ta không những muốn nghiền bọn chúng thành tro, ta còn muốn đời đời kiếp kiếp nữ nhân của bọn họ phải làm nô tỳ cho Lư gia ta! Ha ha…

Lư Tân Chi phát ra tiếng cười điên dại, thị vệ quỳ trên mặt đất nghe thấy đều rùng mình. Lư Tân Chi đột nhiên quỳ quay người lại, lưng hai còng, tứ chi cứ vậy, giống như con sói lập tức sẽ nhảy dựng lên, nhắm người xông tới.

Ánh mắt đỏ như máu của y nhìn chằm chằm vào tên thị vệ đang đầy mặt sợ hãi, lớn tiếng quát:

- Lập tức phát động toàn bộ lực lượng đang ẩn núp của chúng ta, nhân lúc hai tông Ẩn Hiển đang thiệt hại, một đòn tiêu diệt. .

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương