Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Nguyên Chấn Hiệp xem ba lượt, sau đó, trong từng câu nhỏ, đã suy đoán ra ý nghĩa hoàn chỉnh của cả phong thư. Thư chư viết xong, có bảy hàng tất cả, Nguyên Chấn Hiệp nhìn được là bảy hàng thế này.

Những chữ còn lại trong phong thư như sau:

“… đúng là không thể nghĩ bàn, phân tích không ra các thành phần chủ yếu như sau… hiển thị các màu sắc trong quang phổ, cho thấy gồm các nguyên tố… có thể khẳng định. Có thể phát hiện đây là phát hiện mà con người chưa hay biết… có khả năng này hay không? Cậu từ đâu…. Nhìn thấy bí mật khổng lồ này từ xưa đến nay. Ối trời, bí mật này… có phải mang đến bất hạnh, có dự cảm rất kỳ diệu… có khả năng là… Lúc này, tôi cảm thấy có người đang nói chuyện với tôi, tôi”

Chữ cuối viết đến chữ tôi, nét bút cuối kéo khá dài, có lẽ là do lúc đó Trần Sơn đang sợ hãi tột độ. Có phải là vào lúc đó anh ta la thảm?

Tiếng la thứ hai của Trần Sơn là gọi một tiếng “Nguyên”. Vậy, Nguyên Chấn Hiệp nghĩ, rất có khả năng, phong thư của Trần Sơn là gửi cho mình. Giả định này rất hợp lý.

Trước hết, có thể khẳng định là, trong phòng thí nghiệm số ba của Trần Sơn, nghiên cứu nửa đêm, mục đích nghiên cứu, là muốn làm rõ lá thép Nguyên Chấn Hiệp giao cho mình là gì. Giả định là anh ta đã có phát hiện, viết báo cáo lại cho Nguyên Chấn Hiệp.

Câu số một và số hai đứt đoạn, cho thấy anh ta trong lúc phân tích quang phổ kim loại, đã có phản ứng quang của kim loại, và lá thép này có nguyên tố kim loại cực đặc biệt. Câu thứ tư: “Cậu từ đâu..” có phải đang hỏi từ đâu có được lá thép này?

Ngày trước, Nguyên Chấn Hiệp chỉ nói với  Trần Sơn, lá thép lấy ra từ đầu của người chết. Và xương đầu người chết đó, nghe một nhà khảo cổ nói, là thuộc một đại tướng quân thế kỷ thứ nhất công nguyên.

Trong thư viết tiếp, nói anh ta phát hiện ra một bí mật lớn. Nhưng rốt cuộc là bí mật gì, Trần Sơn có khả năng là viết tiếp, cũng có khả năng là không, nửa tơ giấy đã bị đốt, không còn cách nào truy cứu.

Và tiếp theo là tâm lý Trần Sơn rất căng thẳng, có dự cảm bát hạnh, viết ra đang có ai nói chuyện gì đó.

Đúng là một điều khó hiểu.

Nguyên Chấn Hiệp xem xong lại nghĩ, vẫn không nghĩ ra manh mối. Trong lòng đã có quyết định: đi tìm Thiết Nam!

Nguyên Chấn Hiệp vội vã chạy lên một chuyến xe bus, đổi xe đến trước cổng sở cảnh sát. Khi anh ta vào sở cảnh sát, vào nói với một cảnh sát viên là mình muốn gặp hình cảnh Thiết Nam, cảnh viên đang trực nói: “A, anh đến không đúng lúc rồi, Thiết Nam vừa đi Tokyo, sáng hôm nay đã đi!”

Nguyên Chấn Hiệp ngây người ra nói: “Đi Tokyo ư? Để làm gì?”

Cảnh sát trực ban nói: “Tôi cũng không rõ.

Anh ta thấy nét mặt Nguyên Chấn Hiệp rất nôn nóng, lại nói: “Nếu anh nhất định muốn biết, tôi có thể nói sơ lược cho anh.”

Anh ta ra vẻ rất bí ẩn, hít một hơi dài nói: “Anh ta đi Tokyo, nói là một một nghi phạm, đang ở Tokyo, anh ta phải đi tìm bằng được nghi phạm này.”

Cảnh sát trực bang giải thích, lại thêm một câu nói: “Tức cười thật, người mà anh ta muốn tìm, cũng không phải phạm tọi gì lớn, không biết tại sao anh ta lại căng thẳng thế…”

Nguyên Chấn Hiệp đã không còn hứng thú nghe tiếp nữa. Nhưng viên cảnh sát này rất khéo nói, vẫn tiếp tục nói: “Người đó, Thiết Nam nói là một người trộm mộ. Đúng là không thể tưởng tượng, đến bây giờ còn có người như thế!”

Nguyên Chấn Hiệp nghe câu này, giật thót người. Anh ta vội nghĩ, Thiết Nam và mình, từng đi trộm mộ, và Thiết Nam đang điều tra một người trộm mộ, chuyện này không phải quái dị sao?

Anh ta nhìn thẳng người cảnh sát, nói: “Trộm mộ? Người mà Thiết Nam tìm là…”

Viên cảnh sát nhỏ tiếng nói: “Cấp trên cho rằng anh ta chỉ gây sự thôi, cậu có biết người mà anh ta theo dõi là người gì không?”

Nguyên Chấn Hiệp không nói gì, chỉ đang đợi viên cảnh sát nói tiếp. Viên cảnh sát nhìn xung quanh, nói ra một cái tên với giọng rất nhỏ.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Nguyên Chấn Hiệp nghe tên này, cũng ngây người ra nói: “Là sao? Thiết Nam không phải là người ẩu tả thế chứ?”

Viên cảnh sát cười nói: “Thì đấy, bất cứ ai nghe cũng biết anh ta kiếm chuyện, nhưng anh ta lại rất nghiêm túc. Lần này anh ta đi Tokyo, là lợi dụng để đi nghỉ thôi, cấp trên vốn không tin lời anh ta!”

Nguyên Chấn Hiệp cười khổ, Thiết Nam trước giờ không nói với anh ta những lời này. Thiết Nam nghi ngờ một người từng đi trộm mộ, với một cảnh sát mà nói thì là chuyện bình thường, nhưng tên nghi phạm mà viên cảnh sát vừa nói mới bất thường. Nguyên Chấn Hiệp đến gần hơn nói: “Anh nói, Thiết Nam đi tìm cô Tuyền Ngâm Hương?”

Viên cảnh sát nói: “Không phải! Lần này đúng là ẩu, cấp trên mà biết, sẽ cách chức anh ta!”

Nguyên Chấn Hiệp hoàn toàn đồng ý, vì Tuyền Ngâm Hương không phải là người thường!

Tuyền Ngâm Hương là nghệ danh, tên thật của cô ta là gì công chúng không biết, để tạo ra vẻ bí ẩn, đây là lời mà người quản lí cô ta đã nói với bên ngoài.

Tuyền Ngâm Hương, hai năm trước bắt đầu từ “Ngâm Hương Toàn Phong”, đã chinh phúc hàng triệu con tim thanh niên. “Ngâm Hương Toàn Phong”, là tên mà truyền thông đặt cho Tuyền Ngâm Hương.

Bắt đầu từ “Toàn Phong”, Tuyền Ngâm Hương là một ca sĩ, có ba đĩa được bán khắp nước. Đi ngược lại truyền thống quảng cáo, trong ba đĩa hát này, chỉ có mỗi cái tên Tuyền Ngâm Hương, không có ảnh của cô ta. Hình dáng của Tuyền Ngâm Hương thế nào, không ai biết cả, chỉ biết giọng hát của cô ta rất tuyệt vời, rất êm tai du dương. Cô gái thần bí tiếp tục ra hơn hai mươi đĩa, nổi tiếng toàn quốc. Dù có hơn trăm tờ báo tìm đủ mọi cách, vẫn không tìm ra cô ta là ai.

Và nhiều chuyên gia, căn cứ theo âm thanh của Tuyền Ngâm Hương, tưởng tượng ra hình dáng cô ta, họa ra chân dung. Cho dù báo có hình không phải là Tuyền Ngâm Hương thật, cũng bán được với số lượng kinh người.

Yêu cầu Tuyền Ngâm Hương lộ diện ngày một nhiều, cô gái bí ẩn chỉ dùng giọng nói chinh phục lòng người, được mọi người mong chờ thấy mặt thật. Thời cơ đã chín muồi, hôm đó, ở quảng trường thành phố, có hơn trăm ngàn người tụ tập từ sớm. Người nghe tin đến, đều là dân làng chày ở Hokkaido xa xôi.

Ở giữa khoảng đất trống có một đài cao, nhân viên công ty truyền hình đã chiếm hết những vị trí có lợi. Ba đài truyền hình lớn, dùng cả cầu thang xe chữa cháy, để tiện khi Tuyền Ngâm Hương vừa xuất hiện, có thể quay cận cảnh.

Càng lúc càng nhiều người ngồi sẵn trước truyền hình, làm người đi đường mỗi lúc một ít.

Đến giờ Tuyền Ngâm Hương lộ diện đã đến, vài năm sau vẫn còn nhiều người bàn tán. Vào đúng trưa, có năm trực thăng bất ngờ xuất hiện ở bùa trời quảng trường, xếp thành bốn góc. Một trực thăng ở giữa bay lên giữa quảng trường, mau tươi nhiều màu rải khắp, không khác gì một cơn mưa hoa.

Tiếp đó là dải ruy băng nhiều màu phấp phới giữa không trung. Đến giữa trưa, khoan trực thăng mở ra, Tuyền Ngâm Hương xuất hiện, bước xuống vũ đài.

Khi Tuyền Ngâm Hương bước ra, giọng hát êm tai vang lên, nhìn hàng trăm ngàn người nói: “Tôi là Tuyền Ngâm Hương, xin mọi người chỉ giáo!”

Tiếng vỗ tay vang và hoan hô vang lên, kéo dài ba mươi phút.

Sau khi lộ diện, Tuyền Ngâm Hương được mọi người công nhận, sắc đẹp của cô ta hơn bất cứ bức họa nào trước đây!

Cô ta vừa ca hát vừa đóng phim. Khi bộ phim điện ảnh đầu tiên được chiếu, có người lập kỷ lục xem liên tục tám mươi lần.

Tuyền Ngâm Hương đúng là một ca sĩ nổi tiếng, cả Nhật Bản ai cũng biết. Dĩ nhiên, lợi đi theo danh, vài năm liên tục, thu nhập đứng đầu đều là Tuyền Ngâm Hương.

Qua đoạn giới thiệu sơ lược như trên, nói Tuyền Ngâm Hương không phải người bình thường, chắc không ai phủ nhận!

Nhưng một người kiệt xuất bất phàm như thế, Thiết Nam lại nghi ngờ cô ta đi trộm mộ! Khi Thiết Nam báo cáo điểm này lên cấp trên, từng bị cấp trên mắng. Cấp trên anh ta không điều anh ta đến cổng trường, dắt học sinh qua đường đã là rất rộng lượng. Và Thiết Nam vẫn tin vào phán đoán của mình, đến Tokyo!

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương