Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 924: Quân đoàn Huyết Thần

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đường Vũ Lân ước tính đại khái, nơi này có độ cao phải hơn sáu nghìn mét so với mặt nước biển, căn bản không phải là nơi thích hợp cho con người sinh tồn. Đây chắc chắn chính là đích đến trong chuyến đi lần này của hắn, là nơi hắn thật sự gia nhập quân đội.

Đa Tình Đấu La tìm cho hắn một nơi tốt thật đấy!

Thế nhưng, dù như thế nào đi chăng nữa, cuối cùng cũng coi như đến rồi.

Nghĩ đến đây, Đường Vũ Lân vươn vai duỗi người, nhanh chóng chạy về phía doanh trại.

Mới chạy được vài bước, trong lòng hắn bỗng vang lên tiếng cảnh báo, hắn vội vàng ngừng lại. Cách hắn chưa đầy hai mươi mét về phía trước, bốn bóng người đột nhiên nhảy ra từ trong tuyết, bốn thanh súng bắn tia hồn đạo trông không hề tầm thường đang chĩa vào người hắn.

Đó là bốn người mặc đồ màu trắng dày dặn, bốn thanh súng chĩa thẳng vào hắn. Với tu vi của Đường Vũ Lân, thậm chí còn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ bốn người này.

Hắn lập tức giơ hai tay lên: “Đừng hiểu lầm, ta đến để báo danh gia nhập quân đội.”

Trong số bốn binh sĩ, có một người cất súng đi, ba người còn lại vẫn chĩa súng về phía hắn.

Người đó đến bên cạnh Đường Vũ Lân, cũng không nói gì, mà dùng hai tay vỗ vỗ người hắn một lượt, sau khi không phát hiện ra được vũ khí gì, mới bỏ mũ giáp trên đầu mình ra.

“Thư giới thiệu.”

Đường Vũ Lân vội vàng lấy bức thư giới thiệu Đa Tình Đấu La đưa cho mình từ trong nhẫn trữ vật ra đưa cho người đó. Đó là một miếng kim loại màu trắng bạc, phía trên mặt kim loại, có chạm khắc hình một con chim lớn màu trắng như tuyết. Con chim này trông vô cùng mạnh mẽ, có chút giống với đại bàng, nhưng tỷ lệ cơ thể lại không giống với đại bàng lắng, còn lớn hơn cả đại bàng, trông rất oai phong.

Đường Vũ Lân biết, đây là một loại hồn thú tên Tuyết Thần Điêu, nghe nói là thần hộ mệnh của núi tuyết. Thế nhưng số lượng của bọn chúng vô cùng hiếm hoi. Hắn cũng mới chỉ từng nhìn thấy trong giờ học ở Học viện Sử Lai Khắc. Mà hình ảnh chạm khắc này, có vẻ như là biểu tượng của đội quân mà hắn thấy trước mắt đây. Đường Vũ Lân không biết nhiều về quân đội, mục đích hắn đến nơi này rất đơn giản, đó là hòa nhập với nơi này, dùng năng lực của bản thân dần dần khống chế nơi này.

Mà tên của đội quân này là: quân đoàn Huyết Thần. Không sai, là Huyết Thần, chứ không phải là Tuyết Thần. Đọc từa tựa nhau, nhưng lại có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

Bản thân quân đoàn này thậm chí còn không nằm trong hệ thống phân cấp của quân đội liên bang. Bọn họ là sự tồn tại hoàn toàn đặc biệt. Thế nhưng bọn họ là là đội quân mạnh nhất, trấn thủ bí cảnh ít được biết đến ở đại lục.

Những người có đủ điều kiện để gia nhập quân đội nơi đây, đều là những anh tài chân chính. Mà cũng chỉ có mấy nơi có đủ tư cách để tiến cử binh sĩ đến nơi này. Học viện Sử Lai Khắc, Đường Môn, Chiến Thần Điện, Truyền Linh Tháp, cùng một số tông phái hồn sư có truyền thừa rất lâu đời.

Nơi đây không có kẻ yếu, bởi gì kẻ yếu căn bản không thể nào tốn tại ở đây được. Thời gian đi lính ở đây cũng dài hơn những quân đội thông thường nhiều. Ít nhất là năm năm. Nhưng phần lớn những người ở đây thường đều ở mười năm trở lên. Sau khi binh sĩ đó kiểm tra thư giới thiệu của Đường Vũ Lân, hắn ta bỗng chốc đứng nghiêm, chào theo nghi thức quân đội với hắn. Cách chào theo nghi thức quân đội này khác với quân nhân liên bang, chỉ nắm chặt tay phải lại thành quyền, đập vào trước ngực mình, vô cùng mạnh mẽ.

Đường Vũ Lân hiểu rất rõ đạo lý nhập gia tùy tục, đang định học theo dáng vẻ của hắn ta, cũng vỗ lên ngực mình, nhưng lại bị vị binh sĩ đó giữ lại.

“Ngươi vẫn chưa có tư cách. Đi theo ta.” Nói rồi, vị binh sĩ đó đã sải bước về phía doanh trại ở phía đằng xa.

Quả nhiên là không tầm thường. Đường Vũ Lân thầm suy nghĩ trong lòng, nhưng vẫn mau chóng đi theo. Mà ba binh sĩ còn lại lại một lần nữa rút về trong tuyết. Mặt tuyết dần trở nên bằng phẳng, như thể bọn họ chưa từng xuất hiện vậy.

Binh sĩ dẫn Đường Vũ Lân đến doanh trại, lớp tuyết ở xung quanh doanh trại rõ ràng đã được dọn dẹp sạch sẽ, cuối cùng cũng có thể bước đi trên mặt đất, không cần phải tiếp tục bước đi trong tuyết nữa.

Người đó rũ bỏ lớp tuyết trên người, nhanh chóng đi vào trong doanh trại.

Vừa mới bước vào trong doanh trại, hắn đã cảm thấy có chút khác biệt. Tất cả mọi thứ ở nơi đây đều ngăn nắp trật tự, ngoại trừ lớn tuyết trắng muốt ở xung quanh ra thì trông không khác mấy với những doanh trại thông thường khác. Thế nhưng, Đường Vũ Lân lại phát hiện ra, nơi này rất ít khi nhìn thấy người khác. Ngay cả binh sĩ tuần tra cũng không có.

Đường Vũ Lân cũng không hỏi, muốn biết nhiều hơn về một nơi, tốt nhất là nên tự mình tìm hiểu. Nói nhiều cũng vô ích. Hơn nữa, từ giọng điệu của binh sĩ trước đó dẫn hắn đến có thể thấy, binh sĩ nơi này hẳn đều rất kiêu ngạo, thậm chí còn có chút bài xích người ngoài. Hắn biết rất rõ, gặp phải tình huống như vậy, những gì mình có thể làm không phải là nói nhảm, mà là thể hiện thực lực của bản thân, nhanh chóng hòa nhập với nơi đây càng sớm càng tốt.

Không biết quân đoàn mà những người khác đến, có kỳ lạ như nơi này của mình không.

Vị binh sĩ đó dẫn Đường Vũ Lân đi đến trước một tòa kiến trúc, dùng lòng bàn tay của mình ấn lên một nơi nào đó, một tia sáng quét ngang người hắn ta, cánh cửa kim loại trước mắt mở ra.

“Đi theo ta!”

Đường Vũ Lân đi theo hắn ta vào trong tòa nhà, nhất thời, một luồng khí ấm áp phả vào mặt hắn, tứ chi gân cốt như thể được ủ ấm vậy, thoải mái không nói nên lời. Ngay cả dưỡng khí ở trong không khí dường như cũng nhiều hơn bên ngoài một chút.

Đường Vũ Lân thoải mái thở một hơi dài.

Vị binh sĩ đó quay đầu lại liếc nhìn hắn, sau đó bỏ mũ giáp của mình xuống.hai

Hai mắt Đường Vũ Lân lập tức sáng lên, không ngờ đó lại là một nữ tử với mái tóc nâu dài, trông dáng vẻ tầm khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Vóc dáng của nàng ta rất cao, hơn nữa còn mặc quân phục dày dặn, vậy nên trước đó Đường Vũ Lân mới không thể phân biệt ra được giới tính của nàng ta. Lúc này khi thấy đối phương là nữ, hắn không khỏi sửng sốt.

Vẻ mặt nữ binh sĩ kia lạnh lùng: “Ngẩn người ra làm gì, mau đi theo ta. Nhắc nhở ngươi trước, kể từ lúc này, ngươi cần phải bắt đầu chuẩn bị, có thể ở lại hay không, sẽ được quyết định vào ba ngày sau.”

“Cảm ơn.” Đường Vũ Lân gật đầu nói.

Nữ binh sĩ liếc nhìn bộ đồ mỏng trên người hắn: “Tự cao tự đại, lúc nào cũng là tự tìm đường chết.” Nói xong câu này, nàng ta lập tức quay người đi về phía trước. Đường Vũ Lân không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, hắn biết rõ, nhất định là đối phương cho rằng hắn cố ý khoe khoang, nên mới mặc ít như vậy. Thế nhưng trên thực tế, mặc dù hắn vẫn chưa đạt tới trình độ miễn nhiễm với thời tiết nóng lạnh, nhưng nhiệt độ thấp như thế này thật sự không ảnh hưởng gì mấy đến hắn. Hơn nữa, có sự kích thích của nhiệt độ thấp ở bên ngoài, vòng xoáy khí huyết của hắn sẽ vận chuyển càng nhanh hơn, tương đương với việc hắn tự tu luyện.

Đường Vũ Lân đi theo nữ binh sĩ vào trong, sắc mặt hắn nhanh chóng thay đổi. Ở đây khắp nơi đều là máy móc thiết bị, rất nhiều loại hắn còn không biết. Thế nhưng ở đây vẫn không có ai.

Sau khi đi xuyên qua một hành lang, nữ binh sĩ dẫn hắn đi vào trong một căn phòng, trong căn phòng này, Đường Vũ Lân cuối cùng cũng nhìn thấy người thứ hai.

Người này vẫn là một nữ binh sĩ, trông dáng vẻ tầm hơn bốn mươi tuổi, trên vai có gắn quân hàm Trung úy hai sao.

“Trung úy, đây là người mới đến. Sắp xếp bài kiểm tra cho hắn.” Vẻ mặt của nữ binh sĩ vẫn vô cùng lạnh lùng.

“Vâng, Thiếu tá.” Nữ sĩ quan trung niên tầm bốn mươi tuổi kia lập tức đứng dậy, đập ngực hành lễ chào nữ sĩ quan trẻ.

Thiếu tá? Người đưa hắn vào trong này không phải là một nữ binh sĩ bình thường, mà là một vị Thiếu tá ư?

Về cấp bậc quân hàm trong quân đội, Đường Vũ Lân cũng vẫn có sự hiểu biết nhất định. Chỉ là, cô gái này trẻ như vậy đã là Thiếu tá rồi, mà tuổi của vị Trung úy kia đã không còn nhỏ nữa.

Sau khi gật đầu với Trung úy, nữ sĩ quan trẻ kia quay người đi ra ngoài.

Đường Vũ Lân quay đầu nhìn bóng lưng rời đi của nàng ta, trong lòng nhất thời càng tò mò hơn về nơi này.

“Nhóc con, đừng thấy kinh ngạc, khi chấp hành nhiệm vụ Thiếu tá Tinh Lạc đều như vậy, vô cùng cẩn thận. Ngươi cũng không cần phải kinh ngạc về quân hàm của bọn ta. Ở trong quân đoàn Huyết Thần, chỉ chú trọng thực lực và quân công, không liên quan gì đến tuổi tác. Hơn nữa ta làm bên văn chức. Chồng ta ở nơi này, ta có thể được coi là người nhà quân nhân. Nếu như ngươi có thể vượt qua bài kiểm tra, thì sau này ngươi sẽ biết được quy tắc ở đây.”

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương