Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 902: Lo lắng của Thẩm Tinh

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Trong tình huống bình thường, Nhị Tự Đấu Khải chỉ cần kim loại Linh Đoán, số lượng Đấu Khải Sư có thể sử dụng Nhị Tự Đấu Khải hợp kim là vô cùng hiếm hoi, càng đừng nói đến việc chiến giáp của bọn họ là ba loại hợp kim.

So với Nhất Tự Đấu Khải, Nhị Tự Đấu Khải là một sự thăng hoa rất lớn, tác dụng của việc sử dụng hợp kim cũng sẽ dần dần lộ rõ. Với tu vi hiện giờ của bọn họ, như vậy là đã đủ rồi.

Đường Vũ Lân hoàn thành việc rèn một món chiến giáp, Diệp Tinh Lan bèn cầm lấy nó đi vào một căn phòng yên tĩnh khác tiến hành chế tạo.

Theo thời gian, việc rèn đúc ở cấp Thánh Tượng trở nên càng ngày càng thành thạo, đối với Đường Vũ Lân mà nói, nâng cấp chiến giáp cũng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với việc rèn đúc của hắn, với tiền đề là không thể thất bại, khi rèn hắn nhất định phải tập trung, mặc dù có thể rèn đúc một cách thoải mái dễ dàng, nhưng cũng khiến hắn hiểu sâu hơn về cảnh giới hiện giờ của mình.

Mặc cho thế giới bên ngoài có đảo điên ra sao, thì ở trong ngọn núi này, chỉ có một nhóm thanh niên đang cố gắng hết sức để đề cao bản thân.

...

Minh Đô.

Nơi này là thủ phủ của Đấu La liên bang, từng là thành phố lớn thứ hai của đại lục, chỉ sau mỗi Sử Lai Khắc Thành. Nhưng sau khi Sử Lai Khắc Thành bị hủy, nơi này đã thăng cấp lên thành thành phố lớn nhất đại lục.

Những ngày gần đây, bầu không khí ở Minh Đô vẫn luôn vô cùng căng thẳng.

Chuyện Sử Lai Khắc Thành bị phá hủy căn bản không thể giấu được dân chúng. Đối với Tà Hồn Sư, bọn chúng căm hận nhất chắc chắn chính là Học viện Sử Lai Khắc vẫn luôn áp chế bọn chúng bao nhiêu năm qua, còn có cả Đường Môn không ngừng cử người của Đấu Hồn Đường diệt trừ Tà Hồn Sư ở khắp đại lục.

Vậy , xếp thứ ba thì sao? Đương nhiên chính là thủ đô của Đấu La đại lục, Minh Đô rồi.

Có không ít người dân lựa chọn chuyển xuống dưới quê hoặc những thành thị nhỏ sau trận tập kích khủng bố đó, bọn họ lo lắng cho an toàn của bản thân, đồng thời cũng lo lắng về tình hình chính trị hiện giờ.

Liên bang nghị viện tuyên bố giải tán, chính phủ rơi vào trạng thái tê liệt tạm thời. Tiếp theo chính là cải tổ nghị viện, đồng thời tiến hành truy lùng và báo thù quy mô lớn để đáp trả lại cuộc tập kích khủng bố chưa từng có này của Tà Hồn Sư.

Thánh Linh Giáo dường như đã đoán trước được tình huống này, sau khi hoàn thành trận tập kích khủng bố đó, bỗng đột ngột biến mất, không để lại một chút dấu vết nào. Vậy nên, dù phía quân đội liên bang đã dốc hết sức tìm kiếm, nhưng vẫn chẳng thu hoạch được bao nhiêu.

Sau ba tháng, việc cải tổ nghị viện cuối cùng cũng đã hoàn thành, đương nhiên, Ưng phái của phe chủ chiến chiếm thế thượng phong. Chiến Thần Điện giành được bảy ghế ở liên bang nghị viện, số ghế của phía quân đội tăng hơn một phần ba.

Sau khi nghị viện được cải tổ lại, đã ban bố rất nhiều pháp lệnh, chính sách không khoan nhượng đối với Thánh Linh Giáo. Một khi phát hiện ra Tà Hồn Sư, bất cứ ai cũng đều có quyền giết chết kẻ đó, sau khi được xác nhận, còn có thể nhận được phần thưởng lớn từ liên bang, người cung cấp thông tin cũng có phần thưởng.

Đồng thời, nghị viện quyết định tăng cường đầu tư vào Chiến Thần Điện, đồng thời mở rộng quân đội, tiến hành một loạt hành động tiếp theo nhằm chống lại Thánh Linh Giáo.

Tiếp nữa là chuyện quan trọng nhất, an dân.

Liên bang nghị viện phê duyệt cho quân đội mang theo thiết bị đo lường tiên tiến nhất đến các thành phố lớn, tiến hành dò quét toàn diện từng thành phố để đảm bảo không có mối đe dọa tiềm ẩn nào tồn tại.

Với nhiều biện pháp, nửa năm sau khi Sử Lai Khắc Thành nổ tung, tình hình của Đấu La đại lục cuối cùng cũng coi như dần dần ổn định lại. Chỉ có vị trí của Sử Lai Khắc Thành ngày trước, vẫn còn sót lại một chiếc hố lớn.

Điều khiến mọi người cảm thấy kỳ lạ là, sau trận nổ lớn này, Đường Môn không hề có phản ứng gì quá lớn, mà thay vào đó, công ty của Đường Môn ở các thành phố lớn khác đều lần lượt đóng cửa. Công ty trách nhiệm hữu hạn Khoa học kỹ thuật Đường Môn do Đường Môn trực tiếp quản lý đã ngừng hoạt động hoàn toàn. Tất cả đều trở nên im lìm. Tông môn mạnh nhất đại lục, dường như đã bị ảnh hưởng lớn, không thể gượng dậy nổi bởi vì trận nổ lần này.

Đây chắc chắn là điều mà hầu hết mọi người đều không muốn thấy. Cũng có một số học viên tốt nghiệp Học viện Sử Lai Khắc phát biểu đủ các áng văn hùng hồn, thề sẽ báo thù cho học viện, muốn xây dựng lại học viện.

Cũng có một vài người đề xuất với nghị viện mới được thành lập của liên bang, muốn xây dựng lại Sử Lai Khắc Thành. Nhưng hiện giờ liên bang tạm thời vẫn chưa có ý định này. Trong thời gian ngắn có vẻ như cũng không thể quan tâm được đến phía bên này. Khu vực ban đầu là Sử Lai Khắc Thành kia, vẫn duy trì trạng thái hố lớn.

“Tỷ, tỷ nói thử xem, lần này liên bang thật sự sẽ không cho xây dựng lại Học viện Sử Lai Khắc sao?” Thẩm Tinh hỏi vị tỷ tỷ có quân hàm hai sao đeo trên người kia của mình.

Lần này Thẩm Nguyệt bị phía quân đội đẩy lên trước, thân là một trong số những tướng lĩnh quân đội quan trọng của phái trẻ, nàng ta cũng có tư cách của một nghị viên sau lần cải tổ nghị viện này. Đồng thời còn được điều động trở lại bộ quân sự, giữ chức vụ quan trọng.

Thẩm Nguyệt khẽ cau mày: “Rất khó nói. Hơn nữa, dù Học viện Sử Lai Khắc được xây dựng lại thì sẽ ra sao chứ? Căn cơ của Sử Lai Khắc đã không còn nữa, Hải Thần Các không còn nữa. Sử Lai Khắc được xây dựng lại cũng sẽ không phải là học viện đứng đầu đại lục có lịch sử lâu đời nữa.”

Dù vị trung tướng này có xuất thân từ Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, được coi là đối thủ của Học viện Sử Lai Khắc, thế nhưng, khi biết được học viện đứng đầu đại lục này cứ thế biến mất, trong lòng nàng ta vẫn không khỏi cảm thấy buồn bã.

Theo một ý nghĩa nào đó, Sử Lai Khắc Thành đã là một trong số những biểu tượng của Đấu La đại lục. Đối với chính phủ, một nơi vừa độc lập lại vừa trung lập như vậy quả thật giống như một cái gai sau lưng, nhưng đối với người dân bình thường và nhiều thế lực khác, nó lại là một lá cờ đầu quan trọng để chủ trì nên dân chủ.

Hiện giờ không có Sử Lai Khắc, chính phủ liên bang chắc chắn lại càng dễ dàng khống chế đại lục hơn, nhưng tương tự, việc giám sát và hạn chế sẽ giảm đi rất nhiều, đây không phải là một chuyện tốt cho sự phát triển lành mạnh và lâu dài.

Thẩm Nguyệt vốn không thuộc Ưng phái của quân đội, nàng ta thuộc Cáp phái chủ trương bảo vệ đại lục chống lại các thế lực bên ngoài. Cuộc tập kích khủng bố chưa từng có này khiến quyền lực của Ưng phái tăng lên đáng kể, nhưng Cáp phái cũng lợi dụng tình hình để giành lấy một vài vùng lãnh thổ, nàng ta cứ thế bị Cáp phái đẩy ra.

Thế nhưng trong lòng Thẩm Nguyệt lại có chút lo lắng, sau khi Ưng phái chiếm thế thượng phong, tình hình đại lục trong tương lai e là sẽ không ổn định được như vậy. Là nhân vật cấp cao trong quân đội, nàng ta đương nhiên biết rõ, có rất nhiều tiếng nói muốn thống nhất tinh cầu. Mà xét về công nghệ dẫn hồn, Đấu La đại lục quả thật luôn dẫn đầu.

Thẩm Tinh nhìn tỷ tỷ mình chau mày, nhưng trái tim của nàng ta đã bay ra bên ngoài. Trong đầu nàng ta vẫn khắc sâu gương mặt đó. Nàng ta sẽ không bao giờ quên khoảng thời gian chàng trai hầu như mỗi ngày đều xuất hiện trong giấc mơ của mình.

Hắn cũng chết rồi sao? Cũng chết trong trận nổ lớn lần này rồi ư? Không ngờ ngay cả cơ hội báo thù hắn nàng ta cũng không còn nữa.

Thế nhưng không biết tại sao, trong lòng nàng ta lại cảm thấy rất buồn, trong khoảng thời gian dài gần đây, trạng thái của nàng ta đều cực kỳ tồi tệ.

...

Một nam một nữ tay trong tay đi dạo trên con đường rộng lớn, bọn họ có vóc dáng cân đối, nhưng gương mặt lại rất bình thường. Chàng trai cao hơn một mét chín, vai rộng eo thon, tấm lưng vững chãi, vóc dáng của cô gái cũng mảnh khảnh, một đôi chân dài vô cùng hút mắt. Chỉ là làn da của bọn họ hơi tối màu, mặt mũi cũng rất bình thường.

“Đến rồi.” Chàng trai chỉ vào một quán trà trước mặt, kéo tay cô gái đi vào trong.

Cô gái mở miệng, muốn nói gì đó, nhưng vẫn cố kìm lại, chỉ là bất giác bĩu môi, dường như có điều gì đó không hài lòng.

Sau khi đi vào quán trà, lập tức có nhân viên phục vụ đến tiếp đón.

“Đi hai người sao?”

Chàng trai gật đầu, nói: “Bọn tôi muốn uống trà Đại hồng bào.”

Ánh mắt của người phục vụ lóe lên: “Muốn mấy lần nước?”

Chàng trai nói: “Ba lần là vừa đẹp, nhiều quá thì sẽ chẳng còn mùi vị gì nữa.”

“Được, mời hai vị đi theo ta.” Nói xong, nhân viên phục vụ xoay người đi lên trên tầng.

Chàng trai và cô gái đi theo sau, cùng lên trên tầng.

Nhân viên phục vụ không nói gì nữa, chỉ dẫn bọn họ lên tầng hai, đi thẳng đến tận cuối đường, y bỗng ấn nhẹ lên trên tường, mặt tường tách ra, để lộ một cánh cửa.

Nhân viên phục vụ mời bọn họ đi vào. Chàng trai và cô gái mở cửa bước vào.

Căn phòng này vốn là một căn phòng trà, nhưng đã có người ngồi ở trong đó, người này đang khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn phía sau bàn trà pha trà.

“Ngồi đi.” Ông ấy bình tĩnh nói.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương