Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 944: Mối làm ăn đầu tiên
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Sau đó hắn đứng ở tại đó, cả người đều trầm tĩnh lại. Mặc dù lần này chỉ là một công việc chết sức đơn giản mà thôi, nhưng Đường Vũ Lân vẫn phải rất nghiêm túc thực hiện, đây là sự tôn trọng tối thiểu đối với công việc đoán tạo.
Đoán tạo đài tốt nhất là trong quá trình nung nhất định không thể khiến người ta đợi quá lâu. Khi nòng pháo lại lần nữa được nâng lên, đưa đến đặt trên đoán tạo đài, bản thân nó đã chuyển sang màu đỏ, khiết nhiệt độ bên trong đoán tạo thất tăng lên không ít.
Đường Vũ Lân dang hai tay ra ở hai phía bên người, một đôi Hồn Đoán Trầm Ngân Chùy đã xuất hiện ở trong tày hắn. Không hề có động tác chuẩn bị nào, tay phải cầm búa trực tiếp huy vũ mà đập xuống.
"Bang!"
Một bên ống pháo bị đập dẹp.
"A!" Long Vũ Tuyết nhịn không được mà kinh hô lên một tiếng, đồng thời cũng thầm hét lên một tiếng, xong rồi, xong rồi, xong thật rồi.....
Lần này, ngay cả Lỗ Ni cũng không khỏi nhíu mày.
Thông qua việc đoán tạo để tu sửa vũ khí của mình, nàng cũng đã quan sát qua không chỉ lần một lần hai rồi. Quá trình này cũng không xem như là quá phức tạp, sau khi nung ở nhiệt độ cao, thông qua một số khuôn mẫu đem chỗ biến dạng ban đầu điều chỉnh trở lại như cũ, lại là tiến hành hóa rắn, làm nguội là đã hoàn thành. Bản thân tử thiết này vốn đã rất rắn chắc rồi, cho dù có nung chảy qua nhiều lần cũng đều không có vấn đề gì.
Nhưng Đường Vũ Lân mới vào đã dùng búa đập cho dẹp một bên ống pháo rồi, sức mạnh ngược lại cũng không nhỏ, chỉ là, cái này gọi là sữa chữa lại ư? Không phải là đang phá hoại sao? Bị đập cho dẹp lép đến như vậy nếu muốn lại lần nữa khôi phục trở lại, lại là một chuyện không hề dễ dàng. Tiểu tử này cũng có chút không đáng tin cậy quá rồi đó!
"Vũ Lân, ngươi làm cái gì vậy?" Long Vũ Tuyết nhịn không được quở trách một tiếng.
Đường Vũ Lân giống như là không nghe thấy vậy, đôi tay nặng nề vung chùy nhanh chóng nện xuống, liên tục vài tiếng ầm ầm, ống pháo nguyên bản ban đầu vốn là hình trụ giờ đây đã bị đập cho biến thành dạng dẹp lép.
Long Vũ Tuyết không khỏi che mặt mình lại, không nỡ nhìn thấy trực tiếp cảnh này.
"Lỗ Ni tỷ, thật xin lỗi. Lát nữa, lát nữa muội sẽ bồi thường cho tỷ. Muội thật không biết được mọi chuyện sẽ thành ra như thế này...." Nàng rất hối hận, hối hận vì sao nàng lại bị ma sai quỷ khiến gì mà lại có thể tin tưởng vào năng lực đoán tạo của cái tên Đường Vũ Lân này chứ.
Trên mặt Lỗ Ni cũng nở ra nét cười gượng gạo. Tuy giá trị của ống pháo này cũng không đặc biệt cao, nhưng cũng đã dùng qua lâu như vậy rồi, xét cho cùng cũng đã có cảm tình với nó rồi. Nhưng lúc này lại bị Đường Vũ Lân phá hoại đến như vậy, khiến trong lòng nàng cũng có chút khó chịu, mặc dù nàng có tính cách hòa ái không dễ gây xích mích, nhưng ấn tượng đối với Đường Vũ Lân của nàng lúc này cũng đã rơi xuống vạn trượng sâu rồi.
"Bang, bang, bang!" Hai chùy của Đường Vũ Lân tiết tấu không ngừng mà giáng xuống, tiết tấu rất nhịp nhàng. Hắn ta vùng chùy rất nhanh, trong lúc mà Long Vũ Tuyết và Lỗ Ni đang nói chuyện với nhau, ống pháo đó đã hoàn toàn trở thành một miếng sắt dẹt.
Sau đó miếng sắt đó, lại dần trở thành một khối sắt. Quá trình này diễn ra rất nhanh, khi Long Vũ Tuyết nói lời xin lỗi thì ống pháo căn bản là đã trở thành cục sắt.
Long Vũ Tuyết không nhịn được tiến lên trước ngăn cản Đường Vũ Lân tiếp tục, nàng nói "Thật mất mặt", nàng lại bị Lỗ Ni giữ lại, nói "Kiên nhẫn một chút, xem hắn có thể làm được đến đâu đi."
"Bang, bang, bang!" một loạt tiếng đùng đoàng đột nhiên trở nên kịch liệt, như tiếng mưa rơi trên lá chuối, khiến cho người ta có cảm giác choáng ngợp.
Đột nhiên, một tia sáng đột nhiên bay lên, vầng sáng lóe lên, lắc lư trong không trung. Ánh sáng bay lên trên khoảng sáu xích, mơ hồ nghe thấy được bên trong đó còn có cả một tiếng long ngâm vang vọng.
Đây là......
Đôi đồng tử của Long Vũ Tuyết và Lỗ đều ni co rút lại. Các nàng mặc dù không phải là đoán tạo sư, nhưng nếu mà nói về chứng kiến quá trình đoán tạo quả thật là cũng tương đối cũng không ít.
"Thiên đoán nhất phẩm" Hai người gần như đồng thanh thốt ra danh tự này.
Nguyên do mà Lỗ ni rất thích ống pháo của này của nàng, là do bản thân ống pháo này là thiên đoán mà tạo thành, nhưng cũng chỉ coi là thiên đoán phổ thông mà thôi. Suy cho cùng đây cũng chỉ là một kiện hồn đạo khí. Kim loại có thể đạt đến thiên đoán đã rất không dễ dàng gì rồi.
Tuy nhiên, nàng chưa bao giờ nghe qua, có đoán tạo sư nào có thể có khả năng thực hiện được thiên đoán lần thứ hai, hơn nữa lại có thể trực tiếp thăng cấp trình độ thiên đoán lên một phẩm giai.
Không, đây không phải là thiên đoán nhất phẩm thông thường! Tình huống tốt nhất đối với thiên đoán nhất phẩm thông thường, ánh sáng nhiều nhất chỉ có thể bay lên được năm xích, nhưng vầng sáng từ tử thiết bay lên vào lúc này chắc chắn đã cao hơn sáu xích rồi, lại còn có tiếng long ngâm đó nữa, mọi chuyện là sao đây?
Đem kim loại thiên đoán lại lần nữa để tiến giai, đối với chuyện này Đường Vũ Lân cũng không thể làm được. Nhưng nếu nếu trên tay hắn có đoán tạo chùy cấp hồn đoán, thì đó lại là một chuyện khác.
Đặc điểm lớn nhất của hồn đoán, đó là trí tuệ, kim loại có trí tuệ có thể hòa cùng với chủ nhân làm thành một thể, tâm thần tương liên, tâm linh tương thông, từ đó cũng bộc phát ra uy năng lớn hơn.
Quá trình đoán tạo vừa rồi nhìn có vẻ như rất đơn giản, nhưng Đường Vũ Lân đã thông qua sự câu thông giữa mình và Trầm Ngân Chùy, khéo léo cải thiện kết cấu bên trong của tử thiết, lại dưới tình huống không làm giảm đi thể tình, mạnh mẽ đem phẩm chất của nó tăng lên.
Thực ra, cách làm của hắn đơn giản mà nói là giống như đem đại pháo đi bắn muỗi vậy, lãng phí sức lực không ít, trên thực tế lại đỡ phiền phức hơn so với việc đoán tạo lại. Nhưng đoán tạo thất của hắn vừa mới mở cửa, hắn muốn dùng cách này để khai trương danh tiếng cho cửa hàng của mình, từ đó mà có thể nhanh chóng giúp mình tích lũy quân công được nhanh hơn.
Ánh sáng kéo dài hơn mười giây, rồi mới từ từ tắt dần. Đôi Trầm Ngân Chùy của Đường Vũ Lân khi rơi xuống cũng không còn vẻ nặng nề như trước nữa, nhưng tốc độ lại nhanh hơn so với trước. Kim loại bắt đầu nhanh chóng biến dạng, dần dần dẹt ra, sau đó dưới sự tác động của Trầm Ngân Chùy mà từ từ thành hình.
Long Vũ Tuyết thậm chí có thể thấy được, cặp đoán tạo chùy của Đường Vũ Lân đang dần dần biến hình, một chiếc trong đó đã biết thành một thanh trường côn, phối hợp với một bên là thanh thiết chùy, rất nhanh vậy là đã đem đóng tử thiết đó cuộn lại, tạo hình lại hình dạng ống pháo trước đó.
Động tác của Đường Vũ Lân rất nhanh, vẫn còn chưa đợi cho bọn họ từ bên trong chấn kinh của thiên đoạn nhất phẩm trước đó khôi phục trở lại. Ống pháo lúc này đã khôi phục trở lại nguyên dạng.
"Sì sì" từng tiếng, ống pháo được ngâm vào nước, để làm giảm đi nhiệt lượng. Khi nó xuất hiện trở lại, ống pháo đã rơi vào trong tay Đường Vũ Lân.
"Trưởng quan, đã xong rồi." Hai tay ôm nòng súng trước mặt Lỗ Ni, Đường Vũ Lân đưa qua.
Lúc Lỗ Ni nhìn xuống, nàng phát hiện bản thân ống pháo trước đó và hiện tại kích thước đều không đổi, chỉ có những chỗ biến dạng khi trước toàn bộ đều đã biến mất, trông giống như là một ống pháo mới. Sự khác biệt so với trước nằm ở chỗ ngay trên ống pháo, có thêm một một lớp hoa văn đám mây dày đặc, thoạt nhìn trông rất chân thật.
Cái này......
Nhận lấy ống pháo, ống pháo vẫn còn ấm, đưa mắt nhìn vào bên trong, bên trong bóng loáng như gương. Cảm giác khi đưa tay sờ vào dường như đều không giống như trước nữa. Nhấn nhấn nhấn, mặc dù còn chưa thử qua, nhưng từ tình huống thiên đoán nhất phẩm đã hoàn thành trước đó đã có thể thấy rõ ràng, độ bền của khẩu pháo này ít nhất là đã tăng thêm ba mươi phần trăm. Mười phần trăm cái gì đó đã nói trước đó, căn bản đều chỉ là lời nói khiêm tốn của người ta mà thôi!
"Xin lỗi đã khiến cho ngài phải lo lắng. Tuy nhiên, nếu như không tạo dựng lại nó, sẽ rất khó có thể nâng cao phẩm chất của nó nếu như không thêm vào các đồ vật khác. Hiện tại thì đã có thể rồi. Tôi nghĩ ngài dùng một đoạn thời gian tới nó cũng sẽ không thể bị hỏng đâu. Tuổi thọ của no so với trước đây cũng dài hơn một chút." Đường Vũ Lân mỉm cười giải thích.
Lỗ Ni thở phào nhẹ nhõm, khi nhìn về hướng hai tay của Đường Vũ Lân, một đôi đoán tạo chùy của hắn đã biến mất từ lúc nào không thấy.
Sau đó lại xoay đầu nhìn về Long Vũ Tuyết nói "Tiểu Tuyết à, muội thật sự là tìm ra một người bạn đời tuyệt với đó nha! Vận khí của muội cũng thật sự là quá tốt đi. Ngay cả tỷ tỷ đây cũng phải ngưỡng mộ với muội rất nhiều đó. À, Đường Vũ Lân, ngươi vẫn còn cần người đầu tư vốn nữa không?"
Đường Vũ Lân lắc đầu đáp, "Xin thứ lỗi, Trưởng quan. Nơi này của chúng ta đã không cần tiếp tục đầu tư gì thêm nữa rồi." hắn thầm nghĩ, nói đùa rồi, Long Vũ Tuyết đó vì nàng giúp hắn là đúng lúc đưa than sưởi ấm nhân ngày tuyết rơi, nên Đường Vũ Lân vì thế mà mới nhịn đau chia cho nàng một phần. Lại lần nữa để cho người khác đầu tư, làm sao có khả năng đó chứ!
Lỗ Ni cầm lấy khẩu pháo nói: "Ta đã có chút hối hận, sớm biết vậy đã để cho ngươi dùng phương án hai để đoán tạo thì tốt hơn nhiều rồi. Ta rất hiếu kỳ, nếu như là phương án ba, liệu có thể đoán tạo ra được thứ gì đây."
Đường Vũ Lân nói: "Đối với ống pháo mà nói, kim loại loại này cần phải làm việc trong hoàn cảnh nhiệt độ cao liên tục, nếu muốn sử dụng lâu dài thì trong trường hợp này cẩn phải thêm vào khả năng tự sửa chữa cho nó, đồng thời bản thân cường độ kim loại cũng cần phải được tăng lên. Nếu như theo phương án thứ ba mà nói, ta có thể cho vào thêm hai loại kim loại hiếm nữa, rồi tiến hành dung đoán với nhau. Sau đó nâng lên cấp linh đoán. Ngay cả khi không có khắc trận pháp lên trên, nó cũng sẽ tự hoàn thành quá trình tự tu sửa. Trong thời gian dài sử dụng sẽ không dễ gì bị tổn hao. Đồng thời có thể khắc ở trên đó một trận pháp hồn đạo để tăng uy lực cho hỏa lực. Mặc dù có hơi đắt một chút, nhưng ta thấy giá nào của đó. Đương nhiên, tiền đề là phải đảm bảo được uy lực của khẩu pháo liên thanh siêu tốc của ngài, mặt; khác cũng có thể sử dụng được lâu dài thì mới đáng giá để đầu tư."
Nghe Đường Vũ Lân nói xong, Lỗ Ni không khỏi kinh ngạc nói: "Dung đoán sao? Linh đoán. Ngươi, ngươi là ngũ cấp đoán tạo sư sao? A, không, đoán tạo sư có thể dung đoán, phải là cấp sáu mới đúng chứ, có phải vậy không?"
Đường Vũ Lân cười nói: "Đối với hồn đoán đơn giản một chút, ta cũng có thể làm được." Bước mở màn trước đó cũng đã hoàn thành rồi, đến lúc này cũng nên thi triển ra thực lực thật sự của mình rồi.
"Hồn đoán sao? Thánh Tượng?"
Bất luận là Lỗ Ni hay Long Vũ Tuyết tất đều cảm thầy đầu óc có chút không đủ dùng rồi.
Đoán tạo sư cấp Thánh Tượng sao? Cả toàn bộ Huyết Thần quân đoàn toàn bộ đều không có lấy một người. Đoán tạo sư cấp Thánh Tượng tính trên cả toàn đại lục này, cũng không có bao nhiêu người, toàn bộ tổng cộng lại cũng chưa đến hai mươi người. Tại địa phương hẻo lánh như Huyết Thần quân đoàn này, dù cho quân đội có nguyện ý mời về, Thánh Tượng người ta cũng không nguyện ý đi thì ai có thể ép buộc được họ chứ?
Vì vậy, trong Huyết Thần quân đoàn, có một vị đoán tạo sư cao cấp nhất, cũng chỉ mới cấp sáu mà thôi.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook