Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 930: Dùng thân làm lá chắn
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Tốc độ này thực sự là quá nhanh, nhanh như một tia chớp vậy. Quái nhận trong tay ả trực tiếp bổ về phía trên vai Đường Vũ Lân.
Tốc độ của ả lúc này giống như là thuấn di trong chớp mắt vậy, chỉ là Đường Vũ Lân trước đó cũng không dự liệu được đến tình huống này. Nếu muốn tránh thì cũng đã quá muộn rồi. Mà tại lúc này đây, Đường Vũ Lân cũng rất nhanh đưa ra đối sách của mình.
Hắn cũng không có cố gắng né tránh, thậm chí đến cả động tác phòng ngự cũng không có, tay trái trực tiếp dương thẳng tới tóm lấy trước ngực đối phương, tay phải mạnh bạo vung ra thi triển kim long tịch diệt trảo!
Hoàng Kim Long Thương loại vũ khí dài này, lúc này chỉ có thể từ bỏ, rơi trong không trung, bị hắn dùng chân phải câu lại được.
Lưỡng bại câu thương! Đối sách của hắn chính là như thế.
Đường Vũ Lân rất tự tin đối với lực phòng ngự của bản thân, đối với năng lực khôi phục của bản thân cũng tương tự như vậy. Nến hắn mới quyết định lựa chọn lấy thương đổi thương!
Ma Mị không khỏi hừ lạnh một tiếng, trường đao trong tay nhanh đến độ thậm chí còn mang theo một chuỗi tàn ảnh phía sau, tốc độ thực sự là cũng quá khiếp người đi. Trước lúc hai tay Đường Vũ Lân đặt trên người ả, vậy là là nó đã kịp bổ lên lên vai của hắn một nhát rồi.
"Bụp." Huyết quang phun trào, Đường Vũ Lân chỉ cảm giác xương bả vai bên
trái của mình đã bị cự đao khủng bố đó chém cho tan vỡ. Nhưng tại lúc này đây, tố chất thân thể mạnh mẽ của hắn vậy mà đã phát huy ra tác dụng đúng thời điểm.
Mặc dù nói không thể dùng hồn kỹ, nhưng lực phòng ngự của cốt thân Sơn Long Vương vẫn còn đó, trong khi xương đòn và xương bả vai bị phá nát, xương cốt cũng ngưng cố mạnh mẽ lại, cứng rắn chống đỡ lại chiến đao của đối phương.
Năng lượng bên trong chiến đao đó truyền đến tràn đầy sự tuyệt vọng và hủy diệt, bản thân Đường Vũ Lân cũng đã từng trải qua huấn luyện ở Ma Quỷ Đảo, cũng đã từng tiếp xúc qua với năng lượng hủy diệt tương tự, một phần bên trong thân thể hắn ta vốn đã có sự miễn dịch nhất định đối với loại năng lượng tà dị này. Do đó mà hắn cũng không có chịu quá nhiều ảnh hưởng.
Tay phải của Đường Vũ Lân cuối cùng cũng không có túm được đối phương, nhưng kim long tịch diệt trảo ở tay phải vẫn có thể bổ xuống được.
Ma Mị đối với tốc độ của bản thân rõ ràng là rất có tự tin, nhưng ả không nghĩ đến là, một trảo bổ xuống này của Đường Vũ Lân, phạm vi gây sát thương lên đến cả mấy chục trượng. Năm đạo quang mang ám kim sắc lóe lên rồi biến mất trong nháy mất.
Ma Mị vốn dĩ đã lùi ra sau hơn hai mươi thước rồi, nhưng vẫn bị ám kim sắc quang mang này vỗ trúng.
Vào khoảnh khắc trước khi bị trúng đòn, hai cánh ở sau lưng ả hai cánh đột nhiên hợp lại với nhau ra thế phòng ngự.
"Oành"
Ma Mị giống như là viên đạn pháo trực tiếp bắn đi cả trăm thước, va chạm với trên vách đá ở phía xa, một cái cánh trong đó của ả đã trực tiếp bị kim long tịch diệt
trảo xé ra, rơi rụng vào trong không trung. Đường Vũ Lân mạnh mẽ nén nhịn cơn đau kịch liệt từ ở trên vai mình truyền đến, chân phải hất lên một cái, Hoàng Kim Long Thương từ trên chân mà như tia điện mà phóng đến, theo thân thể của Ma Mị mà phóng bay đi về phía đó.
Cơ hội tấn công tốt như này không thể không nắm bắt được, mà cùng lúc hắn vừa tiếp xuống đất, lại chuyển người chạy đến, dùng tốc độ nhanh nhất để lao về hướng Thiếu tá.
Tốc độ của Ma Mị thật sự là quá nhanh, chỉ có tại trong một khoảng phạm vi nhất định bên cạnh Thiếu tá, hắn mới có thể nắm chắc bảo vệ được nàng.
Quang mang màu lục sẫm lóe lên, sau khi Ma Mị tránh được va trạm, khoảnh khắc trước khi Hoàng Kim Long Thương phóng tới, nó bất ngờ sượt qua và đáp xuống đất. Nhưng rất hiến nhiên, ả ta cũng đã thụ trọng thương, không chỉ một cái cánh bị xé đi, mà trên thân cũng lưu lại năm miệng vết thương sâu hắm.
Miệng vết thương của ả vặn vẹo kịch liệt như muốn cố gắn chữa lành lại vết thương, nhưng sự sắc bén của kim long tịch diệt trảo đang âm ỉ xé nát vết thương đó một cách điên cuồng, một mảng lớn dịch thể màu lục sẫm từ trên người ả tuông trào ra, nhiễu xuống trên mặt đất lập tức lại thành khí gas dày đặt phân tán ra mọi hướng.
"Nhân loại, ta rủa cho linh hồn của ngươi sẽ bị tra tấn, dày vò đến vĩnh sinh vĩnh thế ở tại trong thâm uyên" Thanh âm của Ma Mị lại lần nữa vang lên trong não hải của Đường Vũ Lân. Mà lúc này, Đường Vũ Lân đã quay trở về đến bên cạnh Thiếu tá, đồng thời cũng rút ra chiến đao đang cắm lên trên vai mình.
Phong bế lại các huyệt đạo, để không khiến cho mình mất quá nhiều máu, trên mặt Đường Vũ Lân mặc dù đã trở nên trắng bệch, nhưng đường nét trên khuôn mặt cũng không lộ ra một chút gì là thống khổ cả.
Kiên cường, luôn là phẩm chất của hắn.
Kim quang lóe sáng, Hoàng Kim Long Thương quay trở về lại trong tay, Đường Vũ Lân hít sâu một hơi, điều chỉnh lại vòng xoáy khí huyết bên trong thể nội của mình, khí huyết chi lực dày đặt điên cuồng hướng về chỗ miệng vết thương mà chảy đến, tay trái nâng trường thương lên, tay phải nắn đẩy vai vài lần vài lần, đem xương cốt chỉnh lại cho đúng vị trí.
Thiếu ta đứng ở sau lưng hắn, thậm chí có thể nghe thấy tiếng xương cốt di chuyển bên trong từng tiếng "cốp cốp." sởn gai óc phát ra. Nhưng trên cơ thể Đường Vũ Lân lúc này lại không hề rung rẫy lấy một cái.
Đây đơn giản mà nói là ý chí tên này cứng rắn cứ như cương thiết vậy!
"À, kết thúc rồi, nên kết thúc rồi." Thiếu tá có chút hoảng loạn từ trên người mà rút ra cái gì đó.
Mà tại lúc này, Ma Mị ở nơi xa đó đột nhiên cử động trở lại, ả lắc mình một cái, vậy mà đã hóa thân thành hai đạo thân ảnh, cùng lúc đó từ cái lỗ động lớn trong động quật, vô số các quang mang lục sẫm đang điên cuồng phun trảo mà ra, chú nhập đến trên thân thể của ả ta.
Đôi cánh bị cắt đi của ả lại mọc lại một cái mới, dùng tốc độ kinh hoàng khiến ả gần như là trong chớp mắt, đã đến phía trước mặt Đường Vũ Lân, hai đạo thân ảnh một trái, một phải, thân ảnh bên trái trong tay lại lần nữa hóa thành chiến đao, trực tiếp nhắm lên vai Đường Vũ Lân mà bổ tới. Thân ảnh bên phải đột nhiên lại dừng tại giữa không trung, dường như là đang thi chú nguyền rủa, phù văn trước đó lại lần nữa xuất hiện trở lại, chỉ có điều, lần này bị nhắm đến không phải là Đường Vũ Lân, mà là nhắm đến Thiếu tá ở sau lưng Đường Vũ Lân.
Tốc độ của Ma Mị này quá nhanh rồi, vô luận là tốc độ, hay lực lượng, hay chú thuật nguyền rủa mạnh mẽ đó, đều khiến người ta vô cùng chấn kinh.
Đường Vũ Lân thậm chí không có nhiều thời gian để suy nghĩ, tất cả những gì hắn ta có thể làm, là phải trong tích tắc đưa ra quyết định nhanh chóng.
Không quan tâm tới Ma Mị đang lao từ phía bên trái đến, Đường Vũ Lân gần như trong tích tắt thời gian đó liền xoay người lại, dang ra hai cánh ta, đã ôm Thiếu tá vào trong lòng mình, và đồng thời lúc này, một vòng kim quang đột nhiên từ trên người hắn bộc phát ra.
"Gàooooooo"
Hoàng Kim Long Hống!
Thiếu tả chỉ cảm giác được từ trên người Đường Vũ Lân chuyển đến một cỗ năng lượng ba động nóng cháy vô cùng, vốn là bởi vì tử chú đó đã khiến cho thân thể
của nàng trở nên cứng nhắc, giờ này lại có thể lại lần nữa khôi phục lại năng lực hành động.
"Bụp." Âm thanh lợi đao cắm sâu vào trong thịt như ở gần bên tai, Nhưng những
gì mà nàng có thể cảm nhận được là một cảm giác vô cùng an toàn, lại còn thấy được một lớp lân phiến đang nhanh chóng phát sáng lên bảo hộ lấy nàng.
"Oành!"
Chu vi xung quanh mọi thứ đều chao đảo, Thiếu tá chỉ mơ hồ thấy được, Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân quét qua, đem hai hóa thân của Ma Mị toàn bộ đều đánh trúng mà bay ra ngoài, không trung vẫn còn vang vọng tiếng gầm của kim long, nhưng nàng cũng đồng thời thấy được một cánh tay vàng lấp lành cùng với một nữa bên vai đổ xuống đất.
Dường như là dùng toàn lực của mình nhắm hai mắt lại, đồng thời ấn vào vào cái nút đã lấy ra trước đó.
Mọi thứ xung quanh lúc này đều trở nên vặn vẹo, uốn khúc, chỉ còn tiếng rít gào của Ma Mị vang vọng ở bên tai.
Thân thể đột nhiên rung lên, Đường Vũ Lân chầm chậm mở mắt ra, lòng ngực hắn nhẹ phập phồng, sau mấy lần thì mới có thể dần dần hồi phục trở lại.
Trong vô thức mà chạm vào vai trái của mình, nó thật sự vẫn còn ở đây, nhưng cơn đau đớn kịch liệt trước đó vẫn còn dư âm của nó. "Cũng thật là quá chân thật đi!" Đường Vũ thầm cảm thán ở trong lòng.
Trong lòng cũng âm thầm thở dài một tiếng, nếu như không phải vì bảo vệ cho vị Thiếu tá đó mà nói, bản thân dù có thế nào thì cũng vẫn còn sức để chiến thêm một trận, chỉ cần dùng Hoàng Kim Long Thương đánh trúng được Ma Mị, có lẽ, bản thân vẫn còn có cơ hội để chuyển bại thành thắng cũng không chừng. Có điều, Ma Mị đó cũng thật sự quá mạnh mẽ, cũng không biết Huyết thần quân đoàn này làm sao mà nghiên cứu ra được dùng cách gì đã đánh giá được thành tích khảo hạch.
Nắp buồng kính được mở ra, mọi thiết bị cố định trên người Đường Vũ Lân cũng theo đó mà mở ra, khởi động lại một chút các khớp vai, hắn từ trong buồng kính của mình mà bước ra ngoài.
Ở một bên khác Thiếu tá vẫn chưa tỉnh lại, có thể nhìn thấy cô ấy qua tấm kính, chân mày nàng nhíu chặt lại, như thể nàng ấy đang phải chịu một cơn đau khủng khiếp nào đó.
Đột nhiên, cơ thể của nàng rung chấn kịch liệt, sau đó lại bình tĩnh trở lại. Đây là sắp tỉnh rồi sao?
Từ khí tức ở trên người của Thiếu tá, Đường Vũ Lân trước đó cũng đã phán đoán
ra được, vị này nếu đơn giản phán đoán tu vi dựa trên hồn lực, chắc có lẽ là khoảng độ hồn sư có năm vòng hồn hoàn. Mặc dù không biết xuất thân của nàng như thế nào, nhưng nàng mới có hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, hồn lực đã có thể đạt
được đến trình độ này cũng đã được xem là cực kỳ ưu tú rồi.
Dù sao cũng không thể đem đám người Đường Vũ Lân ra để mà so sánh với hồn sư phổ thông được, bọn hắn chính là Sử Lai Khắc Thất Quái đương thời, tại bên trong những người cùng thế hệ, chắc hẳn phải là tồn tại đứng trên đỉnh phong cao nhất.
Một lát sau, Thiếu tá cũng từ từ mở mắt ra, hai mắt nàng đầu tiên là có một chút thất thần, một lát sau mới có thể bắt đầu tập trung lại được, thông qua buồng kính, vừa hay thấy được Đường Vũ Lân đứng bên ngoài đang nhìn mình.
Từ sâu bên trong đôi mắt nàng thoáng quét qua một vẻ phức tạp, Thiếu tá mở cửa buồng kính, đồng thời cũng giải trừ thiết bị trói buộc ở trên người.
Nhưng khi nàng từ trong buồng kính bước ra bên ngoài, dưới chân nàng cảm thấy mềm nhũn không trụ vựng được mà ngã khuỵu xuống, Đường Vũ Lân gần như trong vô thức mà bước tới trước, đỡ lấy cơ thể của nàng.
Lúc trước bên trong chiến đấu không có phát hiện ra, lúc này Đường Vũ Lân mới cảm giác được rõ ràng, nhiệt độ cơ thể của vị Thiếu tá này có chút cao hơn so với
người thường, nhưng thân thể lại rất tốn, hơn nữa còn có tính đàn hồi rất cao, thoạt nhìn ra là thành quả của việc thường xuyên vận động. Nàng có mái tóc ngắn, gọn gàng, chân mày anh khí hiên ngang.
"Đa tạ" Khuôn mặt xinh đẹp của Thiếu tá ửng hồng nói lời cảm tạ, cố gắng tránh thoát từ trong lòng của Đường Vũ Lân mà đứng thẳng dậy.
Đường Vũ Lân nói: "Khảo hạch của ta."
Thiếu tá thoáng ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức cũng khôi phục lại vẻ bình thường, ngay cả trên mặt dường như cũng đã khôi phục lại vẻ mặt băng lãnh trước đây.
"Khảo hạch của ngươi đã thông qua rồi. Đi theo ta nào." nói xong, nàng mang hắn đi đến một phòng chuyên dành riêng cho việc trắc thí, bước đi của nàng đi rất nhanh, ít nhất so với lúc trước khi đến đây thì còn nhanh hơn mấy phần, như thể là đang trốn tránh cái gì đó vậy.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook