Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 928: Sinh vật đáng sợ.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Tay phải của hắn hóa thành quyền, đấm trực tiếp về hướng con dơi lục trảo đó.

Dơi lục trảo lúc này vừa lao ra khỏi động quật, thân thể vừa mới ổn định trở lại, vẫn còn không kịp né tránh, chỉ có thể dơ sáu móng vuốt của mình đồng thời hướng về Đường Vũ Lân mà quắp tới.

Sáu chọi một, hai bên ngạnh kháng lao vào nhau.

Nhưng cũng tại lúc này, Đường Vũ Lân đã dùng đến một chút tiểu kỷ xảo, hai chân hắn chụm lại, hai mũi chân nhanh nhẹn khéo léo điểm lên trên hai cái móng của dơi lục trảo, sau đó lại kéo người hướng lên trên, để tránh bộ móng đó của dơi lục trảo, nấm đấm mạnh mẽ đấm lên trên đầu nó.

"Banggggg" cơ thể dơi lục trảo bị đánh nát. Đường Vũ Lân mượn nhờ phản lực, xoay người một cái, từ trên không trung mà rơi xuống. Thời gian rơi xuống dưới, tay trái hắn hướng về phương hướng mà thiết côn trước đó đã bắn ra, thi triển khống hạc cầm long mà nắm thật chặt lấy thiết côn về lại tay.

Không có sự trợ giúp từ hồn lực, vòng xoáy khí huyết bên trong cơ thể lúc này lại nhanh chóng vận chuyển, khống hạc cầm long cũng nhờ đó mà cũng được hắn ta phán huy ra, hắn thu hồi Thiết Côn Minh về lại trong tay.

Còn một con dơi lục trảo còn lại thì cực kỳ giảo hoạt, cũng không có đi công kích hắn ta, mà là trực tiếp lao về hướng Thiếu tá.

Thiếu tá đứng ngay tại đó một chút cũng không động, chỉ nhíu mày một cái. Mặc dù biểu hiện thực của Đường Vũ Lân rất phi thường, nhưng nếu như hắn chỉ là tên mãn phu chỉ chăm chăm lo chiến đấu mà không quan tâm gì đến đồng đội, người như vậy thì cũng không có tác dụng gì về sau cho quân đoàn cả.

Nhưng vào lúc này, một đạo mặc ảnh lóe qua, "Bụp" một tiếng, con dơi lục trảo đang lao tới ngay phía trước mắt của nàng vậy mà đã bị trường côn trực tiếp từ một hướng khác cắm vào sâu bên trong thân thể của nó, mang thi thể của nó bay ra xa

đập vào vách tường đá, khoảnh khắc mà thiết côn đập vào bức tường đá, sức mạnh khủng bố mới hoàn toàn được bộc phát, mạnh mẽ đem cơ thể con dơi lục trảo đó chấn cho nát đi.

Thiếu tá cũng ngạc nhiên há hốc mồm nhìn tràng cảnh này diễn ra, Đường Vũ Lân đã quay trở lại phía về phía nàng, đứng thẳng bên cạnh nàng.

Lúc này có một đạo mặc ảnh lao tới đây, nhanh như chớp liền đến trước mặt Đường Vũ Lân, thể tích của nó dường như cũng không quá lớn, nhưng lại rất dài, giống như một con rắn vậy, nhưng dưới bụng nó lại sinh trưởng một hàng dài các móng vuốt nhỏ. Lúc thấy nó đi đến trước mặt Đường Vũ Lân, một cái miệng lớn đột nhiên mở ra, trực tiếp hướng về Đường Vũ Lân mà cắn tới.

Đòn tấn công của con quái vật này cũng quá bất ngờ đi, căn bản là Đường Vũ Lân lần thứ hai ném ra thanh thiết côn, nó lại bay đến vừa đúng lúc thanh thiết côn đánh bay đi con dơi lục trảo thứ ba, mục tiêu đương nhiên cũng không phải là Đường Vũ Lân, mà là Thiếu tá.

Tuy nhiên, tốc độ của Đường Vũ Lân cũng đủ nhanh, vừa hay có thể kịp thời chống đỡ tại trước người Thiếu tá, chỉ là, lúc này trong tay hắn đã không có thiết côn nữa rồi. Mà chỉ khi đối thủ vừa há cái miệng rộng của nó ra, đường kính của vậy mà đã rộng hơn một thước, bên trong cái miệng lớn đó, răng nhọn dày đặt.

Điều đáng sợ hơn là, bên trong vẫn còn có một cái đầu lưỡi thè ra từ đó, giống như là trường mâu, trực tiếp đâm về hướng của Đường Vũ Lân.

Đối phó với trường mâu thì không thể đối kháng lại cái miệng lớn, thêm nữa là hắn chỉ mới vội vàng đứng cản ở trước người Thiếu tá mà thôi, thật sự cũng không có sự chuẩn bị gì khác. Trong tình thế lưỡng nan này thấy rất rõ ràng, tại trong tình huống hắn ta đều không thể chống cự lại công kích của gia hỏa này được.

Vậy mà tại thời khắc mấu chốt, Đường Vũ Lân lại làm ra một hành động mà ngay cả Thiếu tá cũng không nghĩ đến. Hắn ta như bị trượt chân xuống, toàn bộ cả người đều muốn ngã nhào xuống đất, không những vậy, tay phải của hắn còn bắt lấy chân của Thiếu tá, kéo nàng cũng ngã hướng về phía sau.

Trong miệng Thiếu tá phát ra một tiếng kinh hô, cơ thể bản thân cũng không nghe khống chế, nhưng mắt thấy được cái đầu lười giống như là trườn mâu ở phía trên lướt qua người mình. Nàng trong lúc kinh hô cũng không có nhắm mắt lại, cái này cũng chính là tố chất mà một quân nhân ưu tú cần phải có, xoay đầu lại hướng về Đường Vũ Lân bên cạnh mà quan sát.

Thấy ra được, là Đường Vũ Lân cả người trong lúc đang ngửa về phía sau, một cái chân đang giúp thân thể bám trụ lại, cái chân còn lại thì đã từ bên dưới mà đá lên trên. Vừa hay là đá trúng ngay tại nơi hàm dưới của quái vật.

Sức mạnh của một cước này cực kỳ là khủng bố, mạnh mẽ đem hàm dưới của quái vật vốn đang mở ra bị đá cho hướng lên trên hợp lại với nhau, rất nhanh vậy mà đã va chạm với hàm trên.

Chỉ nghe thấy một tiếp "Bụp.", cái lưỡi đang trương dài ra của quái vật trực tiếp lại bị chính nó cắn cho nát, không chỉ có như vậy, quái lực của Đường Vũ Lân chấn động đến mức đem toàn bộ răng lợi của quái vật đều đánh cho nát, từ bên trong khóe miệng của nó mà bắn tung tóe ra bên ngoài.

Đồng thời trong lúc mà Đường Vũ Lân dùng một chân để đá đó, vẫn không quên kéo cái chân của Thiếu tá lại, Thiếu tá chỉ cảm giác được có một chút sức mạnh mềm mại truyền đến, lại kéo bản thân ổn định trở lại tránh cho sắp bị ngã chạm xuống đất, sau đó Đường Vũ Lân đã bắn ngược trở lại, tay phải bắt lại, nắm chắc lấy eo của nàng, tay trái lại vỗ ở trên mặt đất, cũng không có thấy hắn ta phát lực như thế nào, người vậy mà đã mang theo nàng lại lần nữa đứng thẳng lại.

Toàn bộ những thứ này đều chỉ hoàn thành trong ngắn ngủi chỉ mấy tức thời gian mà thôi, động tác của Đường Vũ Lân giống như là mây trôi nước chảy vậy, không có vẻ vội vả chút nào, mà loại quái vật giống con rắn đó cũng bị hắn đá cho một

cái không những làm nó tự cắn đứt lưỡi của mình, đá vỡ đi cả hàm răng, bản thể bị đi bật lên trên. Đường Vũ Lân điểm mũi chân trên đất, đằng không mà đến, nhanh chóng chạy về phía phương hướng của thiết côn trước đó, trong tay vẫn con ôm lấy Thiếu tá trên người.

Thiếu tá lúc này mới có thể phản ứng kịp, chỉ là trong tâm trí lúc này nàng chỉ có một suy nghĩ, "Thế mà vẫn có thể làm được như vậy sao?"

Lúc này, bên trong động quật, truyền đến từng trận lệ khiếu, cự xà bị Đường Vũ Lân một cước đá bay đi, thân thể nó đột nhiên ở trong không trung ngưng trệ lại trong chốc lát, tiếp sau đó, thứ gì đó đang an tĩnh ở trong cái lỗ động lớn nhất đó, đột nhiên lại dương ra một cái móng vuốt khủng lồ, trực tiếp tóm lấy thân thể của cự xà, thô bạo kéo lại về phía sau, chỉ có thể nghe tiếng kêu thảm của quái xà một tiếng, vậy mà nó liền tan biến mất đi.

Đường Vũ Lân lúc này cũng vừa mới cầm được tới cây thiết côn, trên mặt cũng có chút khựng lại. Đó lại là cái thứ gì nữa? cái móng vuốt to như vậy, riêng đường kính của nó thôi vậy mà đã hơn sáu thước. Nếu như chiếu theo phán đoán thông thường mà nói, chắc hẳn chủ nhân của cái móng này cũng không có thể từ trong

cái lỗ động này mà chui ra được. Hơn nữa, hắn ta cũng là lần đầu chính thức cảm nhận có cảm giác uy hiếp đang tồn tại.

Đem thiếu tá kéo lại ở sau lưng bản thân, trong tay Đường Vũ Lân cầm trường côn thủ thế ở trước người, hai mắt chăm chú quán sát kỹ từng động tĩnh ở trong lỗ động đó.

Sau khoảng thời gian tạm ngừng ngắn ngủi này, toàn bộ động quật đột nhiên từ từ rung chấn lên. Sau đó, một làn sương mù từ bên trong tất cả các lỗ động phun trào ra.

Trong mắt Thiếu tá thoáng qua vẻ chấn kinh, nàng rõ ràng là nhận ra được là cái gì đang chuẩn bị xuất hiện. Chỉ là nàng vẫn không nghĩ đến, tại trong khảo hạch này, vậy mà lại có thể có cái thứ này xuất hiện.

Hiện ra là một đám sương mù dày đặc màu vàng, vào lúc nó phun ra, Đường Vũ Lân chỉ cảm giác được toàn bộ nhiệt độ bên trong động huyệt đột nhiên thay đổi hẳn, không phải là tăng lên mà cũng không phải là giảm đi, mà là có sự ba động không ổn định đang truyền đến. Một loại áp lực vô hình từ bên trong đám sương mù đang tràn ra bên ngoài.

Đây là cái gì thứ gì chứ?

Đường Vũ Lân cũng không có vội tiến công, mà là bình tĩnh quan sát. Có thể khiến cho hắn ta cảm thấy uy hiếp, lực chiến đấu của cái con quái này khẳng định là rất không tầm thường.

Sương mù nhanh chóng ngưng tụ lại, một thân hình cự đại to lớn cũng theo đó mà xuất hiện ra.

Đó là một loài sinh vật mà Đường Vũ Lân chưa bao giờ từng thấy qua, nó có cái đầu giống cự long, nhưng thân thể thì lại giống như một ngọn núi nhỏ, thân trên vô cùng hùng tráng, hai cánh tay đặc biệt rất dài, hai cái móng vuốt sắc bén này chính là thứ mà trước đó Đường Vũ Lân đã thấy qua, đường kính của mỗi một cái vuốt đều hơn năm thước. Một cái đuôi khổng lồ kéo theo ở sau thân. Nó có bốn con

mắt, toàn bộ đều tỏa ra quang mang đỏ tươi, khí tức toàn thân lại càng là cực kỳ dữ tợn.

"Đây là Ba An, ngươi phải cẩn thận đó." Thiếu tạ nhẹ giống nhắc nhở nói.

Ba An sao? Đó là thứ quái gì vậy, ngoại trừ biết được danh tự của nó ra, trong lời nhắc nhỡ của Thiếu tá đối với Đường Vũ Lân xem ra cũng không có bất kỳ hữu ích nào.

Có điều cũng tốt hơn là không có gì, quái vật có thể có được danh tính riêng như vậy, rõ ràng nó không dễ gì đối phó. Đường Vũ Lân trầm giọng nói: "Người ở đây dựa vào vách động này, không được đi chuyển. Tôi sẽ ra đối phó với nó." vừa nói hắn ta vừa bước mạnh tới hướng về phía trước, trực tiếp hướng về chỗ quái vật mà xông đến.

Gia hỏa này thể hình cũng quá lớn đi, dường như thân thể của nó có thể cao lên tới hơn bốn mươi thước, trong các loại hồn thú lục địa mà Đường Vũ Lân thấy qua, nó chỉ xếp sau Bá Vương Long.

Có điều lúc này, hắn cũng không có cách nào để có thể vận dụng võ hồn được, vì vậy mà cũng không có biện pháp triệu hoán ra Bá Vương Long, nếu không mà nói, dùng Bá Vương Long đối phó với gia hỏa này ngược lại là sự lựa chọn không tồi.

So sánh cùng với Ba An to lớn, Đường Vũ Lân có vẻ như vô cùng nhỏ bẻ, chỉ thấy thân người hắn đột nhiên nhảy vọt lên, toàn bộ người giống như một mũi tên như tên rời cung. Hắn khua trường côn ở trong tay, trực tiếp bổ về phía Ba An.

Thiếu tá đứng tại bên trong một góc, quan sát thấy Đường Vũ Lân cường hành xông đến đó như vậy, cũng không biết nói cái gì cho đúng, vậy mà trong tức khắc thời gian đó, tim của nàng cũng khẽ rung động lên một chút.

Không phải ai khi đối diện với Ba An cái loại cấp bậc quái vật như thế này mà vẫn còn có đủ dũng khí để lao đến nó, đặc biệt là khi lần đầu tiên thấy được nó.

Ba An rống giận lên một tiếng, bốn con mắt giống như là hỏa cầu lập tức phát sáng lên, mở cái miệng ra, một hỏa diễm màu tím sẫm từ miệng hướng về phía trên thân Đường Vũ Lân mà bắn đến.

Thiếu tá trong vô thức nhắm mắt lại, nàng thực sự là không có nỡ lòng nào thấy cảnh Đường Vũ Lân bị đốt đến cháy thành tro bởi thâm uyên ma diễm được.

Dưới tình huống không có bất kỳ một trang bị nào, hồn sư thông thường khi đối diện với thâm uyên ma diễm của Ba An, chớp mắt một cái họ liền tay chảy ra, ngoài việc hóa thành oán linh ra, căn bản không có bất kỳ khả năng nào khác.

Có điều tại trong chớp mắt này, bên tai nàng truyền đến, lại là tiếng hống rống giận đau đớn của Ba An.

Vội vàng mở mắt ra, Thiếu tá thấy được cảnh nào mà kinh ngạc không thôi, một đạo thân hình kim sắc đã xông đến bên trên đỉnh đầu của Ba An, có lẽ cả đời nàng vĩnh viễn cũng không thể quên được một màn chấn động nhân tâm đến như thế này, thân hình to lớn của Ba An, vậy mà lại bị đánh bay đi, bay hướng về phía vách động ở phía xa, mạnh mẽ bị đánh vào đó, rồi lại bật trở lại rơi trên mặt đất.

Đường Vũ Lân từ trên không trung mà xuống, cũng ném thiết côn trong tay đi. Không còn cách nào khác, thanh hợp kim thiết côn ban đầu vốn rất rắn chắn, lúc này đã bị bẻ công đi, không còn có thể dùng lại được nữa.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương