Cuộc Sống Hàng Ngày Của Bé Yêu Quái
-
Chương 60: Ngoại truyện 2 - Phó Bạch + Kỳ Thịnh + Mãn Mãn
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
1. Phó Tuân * Bạch Hạc Vu
Lúc ấy, Phó Tuân vừa mới tốt nghiệp, là sinh viên ngành kỹ thuật, không ngờ lại được Vu Chúc chú ý và vào giới giải trí, lúc này còn chưa tính là idol.
Sau một năm tích lũy kinh nghiệm và cơ hội, Phó Tuân dần dần có danh tiếng, và studio cũng được thành lập.
Và chính vào ngày hôm đó, anh gặp Bạch Hạc Vu.
Khi ấy Bạch Hạc Vu vừa xuống núi, trước đó anh sống ở một lâu đài trên núi, ăn no ngủ đủ, cuộc sống quá nhàm chán nên anh quyết định xuống núi lấy chứng nhận cư trú tạm thời từ Cục Quản lý Yêu Quái, dự định ở dưới núi chơi một thời gian rồi sẽ quay lại.
Nhưng hôm đó, vì tò mò anh đã uống rượu, khuôn mặt mặt trắng bệch dần đỏ lên thu hút ánh nhìn của người qua đường.
Khi anh đang mơ màng trở về căn hộ cho thuê, anh không nhận ra phía sau có hai người theo dõi với ý đồ xấu.
“Nhìn rõ chưa? Xác nhận là gấu trúc?”
“Xác nhận rồi, tôi có thể không nhận ra yêu quái sao?”
“Vậy thì hành động đi, chắc chắn bán được rất nhiều tiền, dù sao cũng là gấu trúc mà.”
Thì ra là hai tên buôn bán gấu trúc.
Khi chúng đang chuẩn bị hành động trong một con hẻm tối, bất ngờ có người lao ra, tung một cú đá văng chúng ngã xuống đất.
Hai người đó sợ bị phát hiện liền vội vàng bỏ chạy.
Phó Tuân chỉnh lại tay áo, cũng không đuổi theo mà tiến vào xem tình hình người say rượu.
Anh nhờ vào ánh sáng yếu ớt mà nhìn thấy người đó, nhưng lập tức cứng đờ người lại, sao người này lại muốn cởi đồ ở chỗ đông người như vậy, hơn nữa đã mở được vài cúc áo rồi.
Phó Tuân vội vàng lấy áo khoác của mình mặc cho anh: “Mặc vào, nhà anh ở đâu? Tôi đưa anh về.”
Bây giờ Bạch Hạc Vu chỉ muốn c.ởi quần áo đi ngủ, nhưng có một giọng nói liên tục vang lên bên tai, làm anh khó chịu vô cùng.
“Đừng nói nữa, cẩn thận tôi cắn anh.”
Phó Tuân vừa buồn cười vừa đau đầu, sao lại còn muốn cắn người nữa?
“Anh còn đứng dậy được không?” Phó Tuân nhẹ nhàng đỡ Bạch Hạc Vu.
Bạch Hạc Vu trợn mắt, giận dữ cắn một cái vào mặt Phó Tuân.
Phó Tuân lập tức ngây người, không phải vì đau, mà là vì người này không những cắn anh ta, còn bắt đầu li.ếm linh tinh trên mặt anh ta!
“Hì hì~” Bạch Hạc Vu kiêu ngạo huýt sáo, "Tôi mạnh mẽ lắm, nói cắn là cắn."
Phó Tuân vội vàng ngừng lại, nhưng càng ngừng thì Bạch Hạc Vu càng vùng vẫy mạnh mẽ hơn, người anh cảm thấy khó chịu.
Sau đó, "phụp" một tiếng, người đẹp biến mất, trong tay Phó Tuân có thêm một con gấu trúc nhỏ đang chui vào lòng anh.
Toàn thân Phó Tuân cứng đờ, anh ta đã nhìn thấy gì vậy?
Cuối cùng, Phó Tuân vẫn đưa con gấu trúc về nhà, từ đó, Phó Tuân đi đâu, con gấu trúc cũng đi theo, anh cảm giác mình như một người chăm sóc gấu trúc.
Nhưng may mắn này không phải ai cũng có được, hì hì.
2. Kỳ Thiên Thành * Thịnh Mỹ Nghenh
Kỳ Thiên Thành hồi đại học rất khổ, còn Thịnh Mỹ Nghênh thì là con của một gia đình nhà giàu, hai người vốn chẳng có liên quan gì đến nhau, nhưng nhờ một cơn mưa lớn mà họ đã có giao thoa.
Kỳ Thiên Thành nhìn tin nhắn trên điện thoại, thở dài bất lực, mẹ lại gửi tin nhắn xin tiền rồi, nhưng anh chỉ là một sinh viên đại học chưa có việc làm thì lấy đâu ra tiền, Kỳ Thiên Thành quyết định sẽ chặn tin nhắn.
Đến trưa khi Kỳ Thiên Thành từ thư viện đi ra, bên ngoài trời đã đổ mưa, anh nhíu mày, nhưng rất nhanh lại giãn ra, hình như trong ba lô anh có một chiếc ô, mở ra quả thật có.
Khi ra ngoài, anh thấy một cô gái cao ráo, đứng ở cửa nhìn trời mưa mà lo lắng, là bạn cùng lớp của anh, Thịnh Mỹ Nghênh.
Kỳ Thiên Thành liếc mắt nhìn, mím môi rồi quyết định làm một việc.
Anh cởi áo khoác của mình, che lên đầu Thịnh Mỹ Nghênh, rồi đưa ô cho cô, còn mình thì bước vào mưa và quay lại mỉm cười với cô, rồi nhanh chóng chạy đi.
Thịnh Mỹ Nghênh có chút ngẩn ngơ, chuyện gì thế, học sinh giỏi suốt ngày chỉ biết học này sao lại biết quan tâm đến con gái rồi?
Thịnh Mỹ Nghênh cầm ô, mặt hơi đỏ lên, sao vậy, bình thường anh thấy cô cô là đều muốn tránh, giờ lại cho cô ô.
Thịnh Mỹ Nghênh có một bí mật, cô thích Kỳ Thiên Thành, mà Kỳ Thiên Thành cũng có một bí mật, anh thầm yêu Thịnh Mỹ Nghênh.
Nhưng vì Kỳ Thiên Thành cảm thấy mình không xứng với Thịnh Mỹ Nghênh, nên anh luôn tránh mặt cô, nếu không sẽ lo lắng trái tim mình sẽ nhảy ra ngoài mất.
Tuy nhiên, sau đó Thịnh Mỹ Nghênh bắt đầu ngày ngày theo đuổi anh, cuối cùng Kỳ Thiên Thành bắt đầu theo đuổi cô, họ cứ như vậy đuổi bắt nhau, đến khi tốt nghiệp đại học thì kết hôn.
Mỗi khi nghĩ lại ngày đó, Kỳ Thiên Thành luôn cảm ơn bản thân đã dũng cảm như vậy, đưa ô cho cô gái mình thích cũng là một quyết định cần rất nhiều can đảm.
3. Cảnh tuyết
Tuyết rơi, trong sân đều là tuyết, hôm nay không cần đi học, vì trường mẫu giáo thông báo nghỉ học, hiếm khi Bạch Mãn dậy sớm, hơn nữa còn không phải đi học thật sung sướng, nhìn xem, cậu đã có thể tự mình rời giường rồi.
Khi Bạch Mãn đang nắm tay lan can đi xuống cầu thang, trong nhà còn chưa có ai thức giấc. Mặc dù mới chỉ hơn 6 giờ, nhưng bên ngoài lại toàn là một mảng trắng xóa.
Bạch Mãn mặc áo ngủ và quần ngủ, dường như cũng không quá lạnh. Cậu mở cửa ra ngoài, vừa mở cửa thì đã bị gió lạnh tạt vào mặt, mắt của Bạch Mãn không thể mở ra được.
Nhưng rất nhanh cậu đã vui vẻ trở lại, tuyết rơi rồi!
Bạch Mãn cảm thấy hơi lạnh, trẻ em loài người chỉ có điểm này là không tốt, vì không có lông nên dễ lạnh.
Nhưng cậu rất nhanh đã biến thành một cục bông gấu trúc, vui vẻ chạy nhảy trong sân, toàn thân bị tuyết bao phủ.
Vui quá, nếu lúc này có tre thì tốt quá, cắn tre rồi nằm trong tuyết thật tuyệt vời.
Vui quá vui quá!
Không lâu sau, trong sân xuất hiện những cục bông gấu trúc nhỏ, chỉ có đôi mắt lộ ra ngoài, lông đen trên người đều bị tuyết phủ kín.
Khi Hứa Ngọc Như thức dậy và nhìn thấy cảnh tượng cục bông gấu trúc toàn thân trắng xóa không thể nhận ra hình dạng ban đầu nữa, bà gần như không thể thở nổi.
Bạch Mãn đang làm gì vậy? Ngoài trời lạnh như vậy, sao lại ra ngoài mà không mặc gì?
Dù con trẻ ở bất kỳ hình dạng nào thì trong mắt người lớn, hình ảnh gấu trúc nhỏ không mặc quần áo vẫn giống như hình ảnh đứa trẻ không mặc gì.
Bà vội vàng chạy xuống, kéo con gấu trúc phủ đầy tuyết về, đứng ở cửa lau tuyết trên người cậu một hồi lâu.
"Cháu ngoan, sao hôm nay con lại dậy sớm vậy? Rõ ràng lúc trước chưa tới giờ đi học là sẽ không rời giường mà?" Hứa Ngọc Như thắc mắc, sao hôm nay bé con trông có vẻ vui vẻ vậy.
"Vì không cần đi học mà~" Cục gấu trúc làm mặt đáng yêu ôm lấy cánh tay bà ngoại.
Hứa Ngọc Như vừa tức giận vừa cười: "Thảo nào mỗi ngày đều cố tình dậy muộn."
"Hehe~"
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook