Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 229 Vị trí xếp hạng cuối cùng
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
"Anh cả anh ấy?"
"Chết rồi?" Nhị thủ lĩnh và tam thủ lĩnh tộc Nham Mạc nhìn nhau, dùng ngôn ngữ của tộc để trao đổi.
Bọn họ đã kinh ngạc đến ngây người, vô thức nuốt một ngụm nước bọt.
Người anh cả mạnh nhất trong lòng họ, dẫn dắt bọn họ xây dựng lại bộ lạc, gian nan cầu sinh trong mảnh núi rừng xa lạ này, trong khoảng thời gian ngắn, đã bị tên dị tộc nhỏ bé gầy yếu này giết chết?
Đúng, Lý Nguyên và đại thủ lĩnh tộc Nham Mạc giao thủ mấy chục chiêu, nhưng tốc độ giao thủ của bọn họ cực kì nhanh, từ đầu tới đuôi không đến mười giây.
Ngược lại là đại thủ lĩnh tộc Nham Mạc trúng thương, đao rơi xuống đất, ngã xuống đất chỉ trong mấy giây.
"Phù!"
Lý Nguyên thu thương, không chút do dự, phi thân giết về phía hai gã thủ lĩnh cách nhau vẻn vẹn mấy chục mét.
Không chút do dự.
"Grào!" Nhị thủ lĩnh và tam thủ lĩnh tộc Nham Mạc không chút do dự quay người chạy trốn. Ngay cả anh cả vô địch trong lòng bọn họ cũng đã chết, các chiến sĩ bộ lạc cũng tử thương non nửa, còn tiếp tục đấu? Tất cả đều phải chết ở đây.
"Ô ~ "
"Ô!!"
Hơn một trăm chiến sĩ tộc Nham Mạc khác nhìn thấy cảnh này, cũng hoàn toàn không còn dũng khí chiến đấu với Lý Nguyên nữa, bắt đầu điên cuồng chạy trốn ra bốn phương tám hướng.
Ác ma!
Trong lòng những chiến sĩ tộc Nham Mạc này, dị tộc nhỏ gầy đó đúng là ác ma khát máu.
"Chạy sao?"
"Đi chết hết đi!" Lý Nguyên thân như tia chớp.
Cậu không tiếp tục cố gắng truy sát hai vị thủ lĩnh nữa, mà đi truy sát một vài chiến sĩ tộc Nham Mạc ở gần.
Dù sao, tố chất thân thể của hai gã thủ lĩnh mạnh hơn cậu rất nhiều, kỹ thuật cao, nhưng không cách nào bù đắp được chênh lệch tốc độ chạy thẳng.
Lý Nguyên mặc dù có thể dựa vào địa hình đặc biệt của núi rừng, dần dần kéo gần sự chênh lệch, nhưng chờ đến đuổi kịp và giết chết bọn họ, có lẽ những chiến sĩ tộc Nham Mạc khác đều đã chạy trốn mất dạng rồi.
"Điểm tích lũy."
"Vẫn nên cố gắng giết nhiều chiến sĩ tộc Nham Mạc cấp độ sinh mệnh hơn cấp 13 thôi, tích lũy nhiều điểm hơn." Lý Nguyên thầm nghĩ.
Dùng Thần Cung Kiểm Tra quá hao tâm tổn sức, Lý Nguyên có thể phân biệt được đại khái từ chiều cao của những người tộc Nham Mạc này.
Cấp 12.0 - cấp 12.9, giết một người được 5 điểm.
Cấp 13.0 - cấp 13.9, giết một người được 30 điểm.
"Bây giờ mình đã xếp thứ chín trong căn cứ, nếu đã bại lộ toàn bộ thực lực, vậy không cần nương tay nữa, tranh thủ xông lên cao hơn, giành được hạng nhất." Lý Nguyên giết hưng phấn, nhưng trong lòng lại vô cùng bình tĩnh, ánh thương như sao trời cuồn cuộn, ẩn chứa uy thế lớn lao.
Nơi thương mang đi tới, từng chiến sĩ tộc Nham Mạc ngã xuống, chết đi.
Trước đó bọn họ vây công Lý Nguyên, đều khó mà cản được cậu, càng đừng nói đến hiện tại.
Hoàn toàn là chiến đấu nghiêng về một phía.
"Phập~"
"Phập~"
Ánh thương lóe lên, máu bay tung tóe, giống như một bức tranh xinh đẹp.
Nội tâm Lý Nguyên không có chút dao động nào, chỉ giống như cỗ máy giết chóc! Giết chóc! Lại giết chóc.
"Đáng chết." Lý Nguyên rõ ràng.
Tộc Nham Mạc lúc đầu từng nhiều lần xông ra Tinh Giới, tạo thành thương vong to lớn đối với nước Hạ.
Cho đến hôm nay.
Hai bên vẫn luôn giằng co kịch liệt ở Tinh Giới Chân Nham, chỉ là quy mô chiến tranh không lớn bằng La Bố Hải mà thôi.
Những người tộc Nham Mạc trước mắt này, trên thực tế, đều là bị văn minh nhân loại bắt tới từ Tinh Giới, vốn là chiến sĩ.
Vèo!
Lý Nguyên truy sát hồi lâu, lại liên tục giết chết hơn ba mươi chiến sĩ tộc Nham Mạc thì mới hoàn toàn dừng lại.
Lúc này đã không thấy được bóng dáng những chiến sĩ tộc Nham Mạc khác nữa, họ đều đã trốn mất dạng.
"Bảng điểm tích lũy." Lý Nguyên liếc nhìn xếp hạng trên vòng tay định vị:
Điểm: 1352
Xếp hạng theo căn cứ: 2
Xếp hạng khối: 1
Chú thích: Đã hoàn thành yêu cầu 10 điểm kiểm tra thực chiến.
——
"Xông thẳng vào tộc Nham Mạc, vậy mà lại vọt thẳng đến thứ hạng thứ hai của căn cứ?" Lý Nguyên lộ ra vẻ tươi cười.
Trong lòng Lý Nguyên cũng có thể hiểu được.
Ở căn cứ thứ tư, hoặc là sinh viên năm hai cực kỳ ưu tú, ví dụ như Khâu Kính.
Hoặc là một số sinh viên năm ba bình thường, và một số ít sinh viên năm tư.
Sinh viên năm ba ưu tú? Ở đại học tu luyện vài năm, tố chất thân thể đạt tới cấp 14 cũng không khó, tự nhiên sẽ đến căn cứ thứ năm tham gia kiểm tra thực chiến.
Thậm chí, tố chất thân thể của phần lớn các sinh viên năm ba đứng đầu đã vượt qua cấp 15, bắt đầu tiến về Tinh Giới xông pha sinh tử.
Tỷ như Thi Tiêu sư tỷ, cô ấy cũng là sinh viên năm ba, tháng trước tố chất thân thể đã đạt tới cấp 15.8.
"Khâu Kính sư tỷ xếp hạng thứ bảy, đã là thực lực đứng đầu căn cứ thứ tư rồi." Lý Nguyên thầm nghĩ: "Thực lực của mình bây giờ còn mạnh hơn Khâu Kính sư tỷ."
Xông tới vị trí thứ hai? Quá bình thường.
"Còn 20 tiếng nữa, thử xem có thể vọt tới vị trí thứ nhất hay không." Trong lòng Lý Nguyên cũng có ý tưởng.
Theo cậu biết, hạng nhất của kỳ thi thực chiến, khen thưởng ba triệu Lam Tinh tệ.
Đồng thời, nếu có thể xếp hạng cao trong căn cứ, cũng sẽ có phần thưởng thêm.
"Nhưng mà." Lý Nguyên tâm niệm vừa động, lại quét qua giao diện Thần Cung:
[Mức độ thức tỉnh linh tính: 25% (hạn mức cao nhất hiện tại là 25%, tố chất thân thể không đủ mạnh, khó có thể chịu được chỉ dẫn linh tính)]
...
"Tố chất thân thể không đủ? Đây là nguyên nhân trước đó giao diện Thần Cung nhắc nhở mình rằng cấp độ sinh mệnh phải đạt tới cấp 14 thì mới có thể đạt được linh tính chỉ dẫn sao?" Lý Nguyên suy tư.
Trong lòng cậu vô cùng khát vọng, nhưng cũng biết sốt ruột chẳng ích gì.
"Ít nhất, trước mắt đã đủ mức độ thức tỉnh linh tính." Lý Nguyên thầm nghĩ: "Chỉ thiếu tố chất thân thể."
Cấp 14?
Dựa theo tố chất thân thể cấp 12.7 hiện tại, cùng với tốc độ tiến bộ trước đó, ngắn thì ba tháng, dài thì bốn tháng, nhất định cậu có thể đạt được.
Nói cách khác.
"Đến tháng Mười Một năm nay, mình có thể xem cái thứ chỉ dẫn linh tính này rốt cuộc là cái gì." Lý Nguyên nói thầm.
Phù!
Lý Nguyên cầm trường thương trong tay, thân mình khẽ động, đi theo hướng chạy trốn của những chiến sĩ tộc Nham Mạc kia, tiếp tục giết tới.
Cậu đã xếp hạng thứ hai về điểm tích lũy trong căn cứ.
Dù sao cũng phải thử tranh hạng nhất!
...
Pháo đài chiến tranh, trong phòng họp tầng thứ ba đã trở nên ồn ào.
"Thực sự thắng rồi."
"Lý Nguyên này quá lợi hại."
"Tân sinh viên mới nhập học một tháng? Từ sau khi đại học Tinh Hỏa thành lập, đại học võ đạo Côn Luân chúng ta từng có tân sinh viên lợi hại như vậy không?" Mười mấy giáo viên không khỏi bàn tán, có cả nhân vật cấp Phó viện trưởng.
Thực lực của Lý Nguyên, đối với bọn họ, không đáng nhắc tới.
Nhưng nếu đặt ở trên người một thiếu niên chưa đến 18 tuổi thì có vẻ quá khoa trương.
Nhất là tố chất thân thể!
Phải biết rằng, từ 18-20 tuổi, theo thân thể trưởng thành, bình thường tố chất thân thể của sinh viên đại học võ đạo Côn Lôn đều sẽ tăng lên kinh người, trước cấp 15, một năm tăng lên cấp 2, thậm chí cấp 3 đều là việc không hề lạ.
Nhưng Lý Nguyên thì sao? Chưa đến 18 tuổi, tố chất thân thể đã sánh ngang cấp 13.
Đợi đến 19 tuổi, 20 tuổi, tố chất thân thể của cậu có thể đáng sợ đến mức nào?
"Mạnh hơn Kim Hộ Quốc." Viện trưởng Từ nói khẽ: "Lão Lê, ông ký hợp đồng cấp S này... quả thật rất đáng giá, ánh mắt không tệ."
"Với tốc độ tiến bộ của thân thể cậu ta, đến năm ba nhất định có thể trở thành Nguyên võ giả."
"Kỹ thuật... nhìn từ cách cậu ta chiến đấu với tên thủ lĩnh tộc Nham Mạc kia, có lẽ đã gần đến cấp bốn cao cấp rồi." Viện trưởng Từ nhìn Lê Dương: "Nói không chừng khi cậu ấy học năm ba, đại học võ đạo Côn Luân thật sự có thể có một vị tuyệt thế thiên tài danh chấn toàn cầu."
"Tôi cũng rất chờ mong ngày đó."
"Cậu ấy xem như đệ tử ký danh của tôi." Viện trưởng Lê nở nụ cười, cười rất xán lạn.
Đối với những đặc điểm Lý Nguyên biểu hiện ra ngoài, trong lòng Lê Dương đã có ý tưởng.
"Xếp hạng thứ hai toàn căn cứ."
"Nói không chừng có thể đoạt hạng nhất."
...
Trong một chiếc xe.
"1352 điểm?" Dương Hồng trước đó còn khá tự tin, giờ nhìn chằm chằm vào điểm số trên màn sáng, ngây người.
Làm sao có thể?
Rõ ràng Lý Nguyên đi đến căn cứ thứ tư!
Nơi đó là căn cứ kiểm tra thực chiến của sinh viên năm ba đại học.
Theo lý, mỗi sinh vật Tinh Giới đều vô cùng mạnh, làm sao lại để một tân sinh viên một đại học lấy được hơn một ngàn điểm? Còn trực tiếp đạt được hạng thứ hai của căn cứ?
"Chẳng lẽ máy đo lường hỏng rồi à?" Dương Hồng có chút hoài nghi nhân sinh.
Nhưng trong lòng anh rõ ràng, xác suất này gần như bằng không.
"Aiz!" Dương Hồng im hồi lâu, khẽ thở dài.
Suy nghĩ tranh đấu với Lý Nguyên cuối cùng đã bị dập tắt.
...
"1352 điểm? A không, 188 điểm! Thật trâu bò." Ngô Lạc ngồi trên ghế, nhìn xếp hạng của Lý Nguyên, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
"Đại sư huynh, sao tôi lại cảm thấy cậu không thèm để ý chút nào vậy?" Bạn học bên cạnh nhịn không được nói.
"Tôi để ý làm gì?"
"Người phải tự biết mình, đừng học cái tên ngốc Dương Hồng kia." Ngô Lạc khinh thường nói: "Tranh với Lý Nguyên á? Tôi chưa từng nghĩ đến việc tranh với cậu ấy."
"Tu hành võ đạo, quả thực nên có mục tiêu, nhưng lập mục tiêu nên làm đến nơi đến chốn, mà không phải tạo nên một mục tiêu cả đời cũng không có hy vọng, như vậy quá đả kích lòng tự tin."
"Mục tiêu của tôi là đánh bại Dương Hồng, hoàn toàn xác lập địa vị của người thứ hai trong khóa." Ngô Lạc tràn ngập ý chí chiến đấu nói.
...
"Đại sư huynh trâu bò!"
"Mạnh!"
"1411 điểm!!" Khi tân sinh viên năm nhất sắp về đến trường, sáu toa xe tân sinh năm nhất của Lục viện đã rơi vào cảnh cuồng hoan.
"Đại sư huynh!"
"Số một đoàn thể."
"Với thực lực của đại sư huynh, có lẽ tương lai sẽ trở thành võ giả Phi Thiên, trở thành cường giả võ đạo đỉnh cấp danh chấn nước Hạ." Những tân sinh viên năm nhất của Lục viện này đều thổn thức, thậm chí còn kích động hoan hô.
Đúng, đa số bọn họ đều là những người được gọi là "thiên chi kiêu tử", học tập xuất sắc.
Cho nên, ban đầu, phần lớn tân sinh viên của Lục viện đều chỉ khẩu phục gọi Lý Nguyên là đại sư huynh, chứ trong lòng cũng không để ý.
Nhất là lần kiểm tra thực chiến này.
Ngày đầu tiên kết thúc, Lý Nguyên chỉ được hơn năm mươi điểm, rất nhiều tân sinh viên của Lục viện đều rất thất vọng, thậm chí là thất vọng đối với cậu.
Dù sao, kiểm tra thực chiến, đoàn thể của học viện đứng đầu trường, mỗi sinh viên có thể nhận được một trăm ngàn Lam Tinh tệ.
Nhưng khi Lý Nguyên bộc phát với tốc độ kinh người, hoàn toàn vượt qua Dương Hồng và Ngô Lạc, kéo tổng điểm đoàn thể của Lục viện từ thứ ba lên thứ nhất, sau đó, điểm tích lũy cá nhân của Lý Nguyên không ngừng tăng lên một tầm cao mới, 500 điểm, 800 điểm, 1200 điểm, cho tới giờ đã vượt qua 1400 điểm, tổng điểm không ngừng tăng vọt như vậy, hoàn toàn chinh phục lòng hầu hết tân sinh viên của Lục Viện.
Quá mạnh mẽ!
Người, đều sùng bái cường giả.
Người, càng sẽ sùng bái cường giả có thể lần lượt mang lợi ích cho mình một cách cực đoan.
Giờ khắc này, Lý Nguyên mới chính thức được coi là tạo dựng uy vọng nhất định trong lòng tân sinh viên của Lục Viện.
Cái gọi là đúc ra uy vọng, đúc thành cảm giác vinh dự đoàn thể, quan trọng nhất chính là có thể dẫn dắt mọi người từ thắng lợi này đi tới thắng lợi khác.
Có thể mang đến lợi ích cho mọi người.
Theo tôi sẽ có thể thắng!
"Hạng nhất!"
"Đại sư huynh, nhất định có thể giành hạng nhất căn cứ thứ tư."
"Sinh viên năm ba? Sinh viên năm tư? Đều sẽ bị đại sư huynh trực tiếp vượt qua." Lúc này, những tân sinh viên của Lục Viện không cần An Nông cổ vũ nữa, đều đã thật lòng hy vọng Lý Nguyên có thể tạo ra một kỳ tích kiểm tra thực chiến của đại học võ đạo Côn Luân.
...
Thời gian trôi qua.
Mặt trời lặn rồi mọc, cách thời gian kết thúc kiểm tra thực chiến càng ngày càng gần.
Căn cứ thứ ba, các sinh viên của căn cứ thứ tư tham chiến, rất nhiều người đã gặp phải nguy hiểm và rời khỏi kiểm tra thực chiến.
Nhưng một nhóm sinh viên xếp hạng phía trên còn đang cật lực tìm kiếm nhiều sinh vật Tinh Giới hơn, muốn lấy được nhiều điểm tích lũy hơn.
"Hạng nhất Cổ Chấn, 1888 điểm."
"Hạng hai, Lý Nguyên, 1863 điểm."
"Còn kém 120 điểm, Lý Nguyên vẫn luôn liều mạng đuổi theo, nhưng rất khó bù đắp, sinh vật Tinh Giới ở khu vực kiểm tra thực chiến đã càng ngày càng ít." Trong pháo đài Tinh Giới, các giáo viên đang bàn tán.
"Chỉ còn hơn một tiếng đồng hồ."
Với tố chất thân thể mạnh mẽ của những giáo viên này, mấy ngày mấy đêm không ngủ cũng không ảnh hưởng gì.
...
"Hai người phía trước, thật biến thái."
"Cổ Chấn, tố chất thân thể cấp 12.9, kỹ thuật cấp 4, trong số sinh viên năm hai, cậu ta được coi là đứng trong top 10, điểm số từ lúc bắt đầu đã bỏ xa những người khác."
"Không ngờ Lý Nguyên còn biến thái hơn, dám đuổi điểm, giết tới."
"Cậu ấy mới sinh viên năm nhất đó!"
"Điểm số của hai người bọn họ, bỏ qua người thứ ba mấy trăm điểm." Những sinh viên top 50 của căn cứ thứ tư nhìn điểm số của người đứng thứ nhất và thứ hai, đều chỉ có thể ngước nhìn.
Chênh lệch lớn đến mức khó có thể bù đắp.
...
Trong núi rừng.
Lý Nguyên cầm trường thương trong tay, kiên nhẫn tìm kiếm quan sát, muốn nắm lấy cơ hội đạt được điểm cuối cùng.
"Hơn 120 điểm, chỉ còn nửa giờ, xem ra đúng là khó vượt qua."
"Cổ Chấn này, không hổ là sinh viên đứng đầu năm hai, chỉ yếu hơn mấy người Lưu Tuấn đến căn cứ thứ năm." Lý Nguyên quét mắt nhìn xếp hạng.
Thứ hai?
Lý Nguyên có thể tiếp nhận, dù sao, ngày đầu tiên cậu mới được hơn năm mươi điểm, toàn bộ đều nhờ ngày thứ hai đuổi kịp và vượt qua.
Bỗng nhiên.
"Hả?" Lý Nguyên đột nhiên ngừng lại, khóe miệng lộ ra một tia vui mừng khó hiểu: "Vận may à?"
Cậu quay người hướng về sườn núi có rất nhiều đá loạn xa xa.
"Bùm!”
“Bùm!”
“Bùm!”
Lý Nguyên huy động trường thương, từng khối đá nhanh chóng bị đánh bay.
Nhanh chóng, một cái hang đường kính hơn một mét xuất hiện trước mặt Lý Nguyên.
"Còn không ra à?" Ánh mắt Lý Nguyên lạnh như băng, tinh thần lực của cậu đã cảm giác được sự tồn tại của đối phương.
Bỗng nhiên.
"Vèo!" Một cái đầu rắn khổng lồ đột nhiên chui ra khỏi hạng, nhanh như chớp, há cái miệng to như chậu máu ra cắn về phía Lý Nguyên.
"Cấp 14.2? Tộc Huyết Dực Xà, trốn đủ sâu nha." Lý Nguyên nhanh chóng tránh được một kích trí mạng này.
"Vù!"
Ánh thương lóe lên, đâm thẳng về phía lưỡi rắn đang phun ra nuốt vào kia, đầu rắn to bằng đầu người!
Chiến đấu, bộc phát!
...
Hơn mười phút sau, trong một khu rừng cách Lý Nguyên hơn trăm cây số.
"Chỉ còn không đến hai mươi phút."
"Xếp hạng thứ nhất căn cứ, chắc là ổn rồi." Cổ Chấn nở nụ cười: "Lý Nguyên này thật lợi hại, chỉ trong thời gian một ngày đã đuổi kịp."
"Nếu cậu ta dốc sức từ ngày đầu tiên, chắc mình không thắng được." Trong lòng Cổ Chấn có một tia may mắn.
Xếp hạng thứ nhất và thứ hai của căn cứ, phần thưởng cách nhau một triệu Lam Tinh tệ.
Với anh ta, số tiền đó không ít.
"Hả?"
Cổ Chấn chợt cảm nhận được đồng hồ định vị rung lên, không khỏi cúi đầu nhìn lại. Chợt, anh ta mở to mắt nhìn, đột ngột đứng lên, có chút nghẹn ngào: "Làm sao có thể!! Gian lận sao?"
Tổng xếp hạng căn cứ thứ tư trên đồng hồ thông minh viết rõ ràng:
Thứ nhất: Lý Nguyên (2065 điểm)
Thứ hai: Cổ Chấn (1989 điểm)
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook