Bố Tôi Quá Mạnh
-
Chapter 64
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
“ Này, em bảo là sẽ làm bất cứ thứ gì anh nói nếu em thua đúng không?”
Dojun bước tới chỗ Cha Yoon-ji, cả người con bé đang co rúm lại
Con bé đang cười ngượng nghịu, nhưng nhìn ánh mắt thì không có vẻ gì là muốn đùa giỡn vào lúc này cả
Khoảng cách giữa hai người ngày một thu hẹp, Yoon-ji choàng tay ôm chặt phần thân trên rồi từ từ lùi lại
“ Này….này anh ..định làm gì tôi vậy hả? Nên nhớ là tôi chỉ là học sinh cấp hai thôi đó!!”
“ Hmmm, cấp hai là đủ rồi"
“ Này này!!! Tôi không biết anh đang nghĩ cái quái gì nữa!! Anh đang phạm tội đấy! Tôi sẽ gọi cảnh sát để họ gông cổ tên khốn nạn như anh vào tù!!”
Bộp
Lưng Cha Yoon-ji chạm tường
Không còn đường nào để chạy nữa
Miệng của Dojun hơi nhếch lên, chân vẫn không ngừng bước về phía Cha Yoon-ji. Toàn thân con bé chuyển sang màu tái nhợt nhạt do sợ hãi, nước mắt chảy tòng tòng ướt sũng khuôn mặt
“ Huhu, ai đó làm ơn cứu tôi với…"
Hai mắt Cha Yoon-ji nhắm nghiền lại
***
Tách tách
Mấy đốm lửa đang bập bùng nhảy nhót trong lò sưởi nhờ mấy hòn than đen vừa được ném vào
“ Bị ngốc hay gì vậy?”
Cha Yoon-ji quay ra nhìn ngọn lửa đang cháy bập bùng, tỏ ra vô cùng khó hiểu
Trên tay Dojun là một thùng chứa đầy nước ngọt và bia rượu
Nhìn Cha Yoon-ji bây giờ không khác gì người mất hồn. Thấy vậy, Dojun liền tiến tới, ghé sát vào tai Cha Yoon-ji - người đang cố gắng phân tích xem chuyện gì vừa xảy ra, thầm thì
“Đồ ngốc nghếch “
“ AAAAAAAAA"
Cha Yoon-ji hét toáng lên trong hoảng sợ, cố gắng nhìn xung quanh tìm xem ai vừa thì thào vào tai mình. Khi nhìn thấy Dojun, con bé tí nữa thì oà lên khóc tiếp
“ Huhuu anh làm tôi suýt chút nữa thì lên cơn đau tim đấy"
“ Ai bảo em lười biếng? Mau đi ra khoang hành lý rồi bê mấy cái thùng to nhất vào đây"
Khoang hành lý nằm ở ngay trên phần bánh xe buýt. Trong đó có tổng cộng bảy thùng nước uống được ướp lạnh với rất nhiều đá.
Và rõ ràng là mấy thùng đá đó ít nhiều cũng tan do được vận chuyển qua một quãng đường dài, điều đó làm nó nặng và khó bê hơn rất nhiều
“ … tất cả chỗ này sao?”
Cha Yoon-ji ngẩng đầu lên nhìn Dojun bằng biểu cảm của một cô thiếu nữ liễu yếu đào tơ không làm nổi mấy việc nặng nhọc
“ Anh à, em phận con gái tay yếu chân mềm thế này thì sao mà khênh nổi mấy cái thùng này cơ chứ, liệu anh giai đây có thể bê giúp em được không?” Cha Yoon-ji cười một cách quỷ quyệt, thầm nghĩ rằng “ Tới giây phút này chưa có tên nào vượt qua được ải mỹ nhân của ta đâu tên ngốc"
Trong đầu, Cha Yoon-ji đinh ninh rằng dù tên Lee Do-joon này có cứng nhắc tới cỡ nào thì cũng phải mủi lòng trước biểu cảm đáng thương của cô bé
Nhưng mà tất nhiên đấy chỉ là những gì con bé nghĩ mà thôi
Dojun nhìn con bé bằng ánh mắt lạnh lùng và tỏ ra có chút khó chịu trước phản ứng của Cha Yoon-ji
“ hự !”
Cha Yoon-ji đột nhiên bị nấc cụt rồi cong mông lên chạy về phía chiếc xe buýt
Dojun thở dài rồi đứng nhìn con bé bê từng cái thùng vào trong nhà
“ Nhưng mà anh có thích chị gái tôi thật không vậy? Có phải là hai người đang hẹn hò không? Xin hãy nói sự thật cho tôi biết đi" Cha Yoon-ji vừa nói vừa nhanh chóng khuân mấy cái thùng đá vào
Xét về ngoại hình thì Cha Yoon-ji có vẻ yếu ớt, nhưng về thể lực thì không cần phải bàn
Dojun nhận ra điều đó khi quan sát con bé chơi bóng bàn
“Hỏi thế tức là sao chứ?"
“Thì chị gái tôi có bảo là anh đã tỏ tình với chị ấy mà? Không phải là anh đã nói “Em à, em là người con gái duy nhất mà anh yêu đấy “
“ Anh chưa từng nói như vậy, chị gái em bịa ra đấy"
“ ….Vậy là hai người không phải là đang hẹn hò sao?”
Dojun lắc đầu
Cha Yoon-ji nhìn chằm chằm Dojun với biểu cảm khá ngỡ ngàng, vừa lùi lại phía sau vừa nói
“ Này, thế tức là anh đang nhắm đến tôi có phải không? Xin lỗi nha nhưng tôi phải từ chối thôi, anh không phải là gu của tôi đâu"
“Con nhóc thối, lo mà khênh hết mấy cái thùng nước vào đây đi"
Dojun đi ra chỗ khác sau khi thẳng tay dập tắt sự trơ tráo của Cha Yoon-ji
***
Đã khoảng 1 tiếng kể từ lúc cả nhóm bắt đầu chuẩn bị đồ ăn cho bữa tiệc BBQ
Khâu chuẩn bị ngốn kha khá thời gian để hoàn thành
Tất cả mọi người quây quần ở bãi đất trống trước cửa nhà nghỉ chuẩn bị nâng ly
Lim Deok-bae, người đứng đầu cục quản lý Khe nứt, hắn giọng để thu hút chú ý của mọi người.
Cả nhóm đổ dồn tâm điểm về Deok-bae, anh nhanh chóng phát biểu:
“ Tất cả mọi người đã làm việc vô cùng vất vả trong quý đầu năm vừa qua. Nhân dịp này, tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới mọi người vì đã luôn miệt mài, hăng say làm việc và may mắn là chưa có sự cố lớn nào xảy ra. Nhưng hôm nay hãy cùng tạm quên đi vấn đề công việc và tận hưởng bữa tiệc ấm cúng này nhé!! Cơ quan quản lý Vết nứt là số một!!!”
Khi Lim Deok-bae nâng cốc, toàn bộ nhân viên vỗ tay hưởng ứng nồng nhiệt và nốc cạn cốc rượu rồi cùng nhau hô “Số zách!!!!”
Sau đó họ cùng nhau đánh chén chỗ đồ ăn hảo hạng đang được nướng thơm phức trên bếp than, có đủ mọi loại đồ ăn, nào là thịt thựa, các loại nấm và xúc xích. Tất cả được nướng cho tới khi chuyển sang màu nâu sậm hấp dẫn
“ Sống mà được ăn miếng thịt nướng ngon như này mới gọi là sống chứ!!”
Kang Chul-soo đặt cốc của mình lên bàn rồi rót thêm đầy bia.
Và ở phía đối diện là Dojun cùng Cha Yeji đang đứng cạnh cười khúc khích
Bỗng Kang Chul-soo chọc nhẹ khuỷu tay vào hông Kwon Hyuk-so, nói:
“ Này Huyk-soo, muốn cá xem bao giờ thì hai người họ cưới nhau không?”
Kwon Hyuk-soo nhấp một ngụm soju, sau đó nhún vai khi nhìn thấy cảnh Cha Yeji đang đút cho Dojun miếng sườn nướng
“ Tôi cá là hai người họ không cưới nhau đâu"
“ Ê ê nhìn hai người đó tình tứ như thế kia mà anh vẫn nói câu đấy được sao?”
“ Cậu gọi đó là tình yêu sao? Có thứ tình yêu nào chỉ tới từ một phía không hả?”
***
Bữa tiệc công ty đã bắt đầu được nửa tiếng.
Bầu không khí trở nên vô cùng sôi nổi và hào hứng, mọi người ăn nhậu nhiệt tình hơn bao giờ hết.
Đặc biệt là Cha Yeji - người có tửu lượng kém nhưng hôm nay lại uống rượu bia không biết điểm dừng
“ Hehehe tôi là quản lý đây, cùng nhau uống rượu nào~”
“ Cô Yeji say quá rồi đấy!!”
Dojun giật lấy cốc soju từ tay trái của Cha Yeji rồi đặt nó lên bàn
Bình thường, giới hạn tửu lượng của cô nàng là nửa chai soju. Tuy nhiên sau một thời gian ‘tu luyện’ thì đã tăng lên thành một chai rưỡi
Còn hôm nay, cô ấy đã uống hơn hai chai rồi, giờ đứng còn không vững chứ huống chi là việc khác
“ Này Lee Yeon-hee"
Dojun gào tên Lee Yoon-hee, cô nàng là thủ thư ở cục quản lý Khe nứt
“ Gì thế?”
“ Tôi xin lỗi nhưng Cha Yeji sắp gục rồi thì phải, xin phiền cô đưa cô ấy về phòng nghỉ ngơi được không?”
“ Ôi thật là đúng lúc quá đi, tôi cũng đang định đi về phòng “
“ Vậy nhờ cả vào cô nhé"
Lee Yoon-hee đỡ Cha Yeji về phòng
***
Sau một lúc, Cha Yoon-ji bước tới chỗ bữa tiệc nướng sau khi đã phụ mẹ làm mấy việc lặt vặt của nhà nghỉ
Không rõ là Dojun đứng ở đâu
Cô bé đi xung quanh hỏi từng người xem liệu Dojun đang đứng ở chỗ nào
“ Chị gái em đâu rồi?”
“ Cô ấy kiệt sức nên đã được đưa vào phòng để nghỉ ngơi rồi"
Cha Yoonji hiểu câu đó theo nghĩa là chính tay Dojun đã dìu chị gái mình vào phòng để nghỉ ngơi
Cô bé không giấu được sự bất ngờ
“.... Này ông chú, anh có vẻ cũng khá là ga lăng đấy"
“ Cảm ơn vì lời khen"
“ Tôi nghĩ tôi sẽ cộng thêm 5 điểm cho anh"
“ Ồ? Vậy bây giờ tôi đang có bao nhiêu điểm rồi?”
“ Âm 95”
Dojun cười rồi nhấp một ngụm soju
Dojun đang ăn uống theo chế độ Phật giáo và vẫn không hề say, nhưng cậu ấy vẫn uống rượu với mục đích vui là chính. Sâu bên trong, một loại năng lượng thanh tẩy vô cùng tinh khiết Danjeon đang thanh lọc toàn bộ những thứ Dojun nạp vào trong người mình
“ Ông chú, rượu có vị như thế nào vậy?”
Cha Yoon-ji đã 15 tuổi rồi nhưng vẫn chưa một lần đụng tới thức uống chứa cồn vì mọi người xung quanh luôn nhắc nhở con bé rằng chỉ được uống rượu bia khi đã trở thành người trưởng thành.
Bình thường mình cũng không để ý chuyện rượu bia lắm
Nhưng hôm nay nhìn Dojun uống rượu tự dưng lại muốn nếm thử ghê
“ Hmm, coca chắc sẽ hợp khẩu vị cô bé hơn đấy, với lại em vẫn còn là một đứa trẻ con mà, không phải sao?"
“ Như vậy thì anh cũng chẳng phải là người lớn đâu"
Dojun nói như vậy nhưng thật ra chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, nhưng Cha Yoon-ji lại coi đó là một lời khiêu khích
Cốc soju đang để trên bàn.
Cô bé vơ nhanh lấy cốc rượu không biết là của ai rồi cạn một hơi hết sạch
“ Ôi cha mẹ ơi cái vị quái quỷ gì thế này. Đắng cay đắng ngắt luôn, người lớn thật sự thích uống cái thứ này sao?”
Cha Yoon-ji cố kìm nén cảm xúc và gắng gượng tỏ ra là mình ổn
Dojun phì cười trước biểu cảm của con bé
“.... Chà, thế là biết vị rượu thế nào rồi..”
Mặt con bé dần đỏ ửng
Chắc cô bé không biết rằng sẽ có…
“ Ai za.. tự dưng em thấy chóng mặt quá"
…một cơn say đột ngột ập đến.
Cha Yoon-ji lập tức cảm thấy hối hận vì đã uống soju
Hai chân con bé run lẩy bẩy như sắp ngã khuỵu xuống đất đến nơi rồi.
Mình không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt Dojun
“ Em mới nhớ ra là mình có vài việc cần phải làm"
Thế là Cha Yoon-ji quay đầu bước thẳng vào trong nhà
Dojun nhấp thêm một ngụm soju rồi nhìn theo bóng con bé đang nhanh chóng chạy đi.
Rõ ràng là con bé đang cố vượt qua cơn say rượu bằng sức mạnh tinh thần của mình
Dù sao thì Dojun cũng cảm thấy đó không phải là vấn đề mình cần phải bận tâm
“ Ugh… tự dưng thấy nóng thế nhỉ"
Sức nóng toả khắp cơ thể Yoon-ji, con bé bước đi loạng choạng do cơn chóng mặt bất ngờ xảy đến.
Uống có mỗi một cốc thôi mà sao lại say tới mức này được nhỉ??”
Thế quái nào mà người lớn tu ừng ực cả chai như không có chuyện gì xảy ra thế??
“ Ôi.. mình phải đi nằm một tí mới được"
Khi có quá nhiều thứ khiến bạn phải suy nghĩ , rượu như là một nơi giải thoát bạn khỏi những luồng suy tư ấy
Căn nhà gỗ mà mình và chị từng tới đó chơi suốt ngày nằm ở phía sau nhà kho, ngay sát với khu nhà nghỉ
Chắc mất khoảng hai phút để đi tới đó
Một căn nhà gỗ nhỏ xinh hiện ra trước mắt
Cha Yoon-ji đi thẳng tới chỗ đó rồi ngồi bệt xuống đất
Cô bé ngẩng đầu lên nhìn vầng trăng lưỡi liềm treo lơ lửng giữa bầu trời đêm bằng cặp mắt lờ mà lờ mờ của mình
Chị mình thích mẫu người đàn ông như vậy sao?
“ Chị có một anh quản lý, đầu tiên thì anh ấy có vẻ khá là vô tâm nhưng càng tiếp xúc lâu, càng thấy anh ấy là kiểu người vô cùng thân thiện dễ mến. Ngoài mặt anh ấy có thể tỏ ra khó chịu, nhưng mỗi lúc chị vướng phải rắc rối gì, anh ấy đều là người đầu tiên ra tay giúp đỡ chị. Nhớ lần đầu tiên chị đặt chân tới toà thị chính….”
Mỗi lần nói chuyện với chị..
Mọi tâm điểm của cuộc hội thoại đều là nói về một người đàn ông mà chị gọi là “quản lý"
Và mỗi lần nghe về anh ta, mình đều vô cùng khó chịu
Mình đã luôn nghĩ rằng, có lẽ chị gái mình bị lợi dụng bởi một gã đàn ông xấu xí nhưng được cái lắm tiền
Thật chẳng ra làm sao cả!
Bỗng chốc
Ngay trước mắt cô bé
Bầu trời đầy sao kia chia đôi thành hai nửa. Kích cỡ chỉ khoảng hai mét là cùng
Rắc
Trong chớp mắt, vết nứt nuốt chửng Cha Yoon-ji vào trong
***
Cô bé cố gắng mở mắt ra quan sát mọi thứ. Xung quanh chỉ là một khoảng không vô cùng rộng lớn
Từ bên trong , một tiếng kêu yếu ớt và quái gở vọng lại
Hàng chục cặp mắt đỏ ngầu của lũ dơi đang treo lơ lửng trên trần nhà liên tục dõi theo từng cử chỉ nhất động của Cha Yoonji
[Thảm hoạ Vết nứt đã xảy ra]
[Điều kiện phá đảo: tiêu diệt tất cả quái vật tồn tại bên trong Vết nứt]
[Phần thưởng cho người chơi hoàn thành ải: Tất cả sức mạnh, độ nhanh nhẹn và chỉ số thể lực của người chơi được cộng 15 điểm ]
[Nghiêm cấm: không được thoát ra khỏi vết nứt khi đang xảy ra rung chấn]
[Số quái vật cấp thấp còn lại : 7]
[Số quái vật cấp cao còn lại : 2]
[Số quái chúa còn lại : 1]
“ Cái… cái quái gì vậy"
Những vết nứt xuất hiện một cách bất ngờ, và Cha Yoonji giờ đã bị kẹt trong đó
Đôi môi của cô bé run cầm cập khi nhìn thấy dòng thông báo “Thông tin vết nứt" ở trước mặt
Trong tình huống này, cơn say rượu bỗng tan biến đi đâu mất tiêu
“ Chuyện quái quỷ gì thế này…hừm"
Khi con bé đang cố gắng đứng dậy, nó phát hiện ra chân mình bị bong gân và vết thương đang sưng tấy lên
Bởi vì vết thương ấy mà đôi chân Yoonji không tài nào mà đứng dậy nổi
“ .. đùa mình đấy à"
Trong khoảnh khắc ấy, cái chết như vụt qua tâm trí cô bé
Cả người con bé cứng đờ khi nhận ra mình không thể nào di chuyển nhanh với đôi chân bị thương được.
Với lại luồng không khí ở đây mang lại một cảm giác nguy hiểm hơn rất nhiều so với vết nứt chỉ có bọn quái vật cấp F và cấp E như là quỷ lùn hay yêu tinh
Bộp
Bộp
Có tiếng chân của ai đó gần đây
Tiếng chân dữ dội đến mức cả cái hang rung lắc mạnh sau mỗi lần bước
Ngay sau đó, Cha Yoonji sợ tái xanh cả mặt mày khi biết tiếng chân đó tới từ thứ gì
“.....Chằn tinh?"
WHOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOHHH
Con quái vật gầm rú khi phát hiện ra Cha Yoonji đang ngồi vất vưởng đằng kia, nó vơ lấy cái rìu rồi dùng hết sức để chạy về phía Yoonji với cái thân hình vô cùng đồ sộ
Bây giờ
Con bé sẽ bỏ mạng dưới tay con yêu tinh, không ai có thể giúp được nữa
Cái chết sẽ ập tới nhanh thôi
Bao kí ức về cuộc sống tươi đẹp rồi sẽ vụt bay đi như chiếc lồng đèn trước gió mạnh.
“ Chị có một anh quản lý, anh ấy luôn giúp đỡ khi chị gặp khó khăn…”
“....ông chú..”
Sao tự dưng lại nghĩ tới Dojun nhỉ?
Bùmm
Con chằn tinh chỉ còn cách Cha Yoon-ji có vài mét
Nó bắt đầu gầm rú rồi chuẩn bị phi chiếc rìu hòng kết liễu cô bé.
Cha Yoon-ji nhắm nghiền mắt lại.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook