Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Một sinh vật với nước da đỏ tươi.

Hai chiếc sừng nhỏ trên trán.

Đôi cánh đáng yêu lơ lửng ở lưng.

Với diện mạo như thế, chắc kèo nó không phải là thú cưng bình thường rồi.

“ À, chào em" Jung Yurin nở nụ cười gượng gạo.

Yong-yong tròn xoe đôi mắt nhìn Yurin.

Bộ đồng phục Jung Yurin đang mặc trông y hệt bộ Seol Yoon-hee mặc hàng ngày

“ Chị là Jung Yurin… Dojun có nhà không em?”

“ Chủ nhân đang ở trong nhà tắm"

“ Vậy sao?.. Chị biết rồi"

Jung Yurin ngượng đỏ mặt khi nghe câu “đang ở trong nhà tắm".

Trong đầu cô bé chắc mẩm rằng sinh vật đang đứng trước mặt mình là thú cưng mà Dojun nuôi.

“ Có ai khác ở nhà không?”

“ Này, chị có ý đồ gì mà đến đây thế?” Yong-yong trừng mắt nhìn Yurin

Nhiệm vụ của cậu bé là khi một kẻ cấp thấp tới nhà, cậu sẽ xem mục đích của kẻ đó là gì, và nếu hắn là một tên đê tiện, cậu sẽ đá đít hắn khỏi đây ngay lập tức.

“ Nè Yong-yong, nãy giờ em đứng ở trước nhà với ai vậy?”

Seol Yoon-hee khoan thai bước đến cửa, trên người mặc tạp dề mỏng, nhìn thấy Jung Yurin đang đứng trước mặt Yong-yong

“.... Jung Yurin?” Cô bé nói với giọng có chút ngạc nhiên

Ở học viện, Jung Yurin nổi tiếng tới mức ai cũng biết tới cô bé với tư cách là con gái giám đốc Hiệp hội Thợ săn, đồng thời là nhân vật quyền lực thứ nhì trong học viện, chỉ xếp sau Lee Eun-joo, em gái của Kiếm sĩ.

Bụp 

Jung Yurin cúi chào Yoon-hee. Sau đó cô bé ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn Seol Yoon-hee từ đầu tới chân

Vậy hoá ra đây là con gái của anh ấy sao. Hừm

Đây là lần đầu tiên Yurin gặp Yoon-hee, mặc dù hai người học chung một trường. Thật ra mà nói, Jung Yurin cũng không thèm quan tâm tới ai khác ngoài bản thân khi ở học viện.

Lee Eun-joo có thái độ dễ mến hơn con bé nhiều

“ Xin chào, tớ là Jung Yurin"

“ Cô bé này, cậu tới đây bằng cách nào thế?”

“ À xin thưa… à không, tớ tới đây để cảm ơn Dojun vì sự giúp đỡ của anh ấy. Hình như là anh ấy đang trong nhà tắm, tớ vào nhà ngồi đợi được chứ?”

Seol Yoon-hee ngỡ ngàng, tự hỏi cô bé này đã nhận được sự giúp đỡ gì mà cất công tới tận đây để cảm ơn vậy?

Tâm trạng Yoon-hee hôm nay không được tốt cho lắm, nhưng cô vẫn mời Yurin ngồi xuống ghế sofa, chắc mẩm rằng Yurin sẽ cư xử lịch sự hết mức có thể, vì cô đến thăm Dojun mà

Ở một bên sofa, Karsiel đang cuộn tròn người ngủ say sưa

“.... Còn một bé thú nữa sao" Yurin lẩm bẩm

Yong-yong nhanh lẹ đóng cửa, trèo lên ghế sofa ngồi kế bên Karsiel, tiếp tục dán mắt vào tivi để xem bộ phim hoạt hình mà cậu đang xem dở

“ Tớ có nghe được từ ông già… à không, là sĩ quan Lee Do-joon mới phải, rằng cậu là con gái của anh ấy”

“ Ông già" sao? Seol Yoon-hee cau mày, tỏ vẻ không bằng lòng

“ Dù sao tớ cũng không thích cậu gọi bố là “ Ông già" đâu, vì nghe cứ như hai người thân thiết lắm vậy"

Seol Yoon-hee vừa nói vừa rót trà nóng vào tách

“ Gọi là “ ngài” đi"

“... Cậu..cậu nói sao cơ?” Trước thái độ lạnh tanh của Seol Yoon-hee, Jung Yurin ngượng ngùng hỏi lại

Đột nhiên, cánh cửa nhà tắm bật mở. Dojun bước ra trong một chiếc áo phông trắng cùng quần đùi, cơ thể tỏa ra một làn hơi nước mỏng

Nhìn thấy Jung Yurin đang ngồi trên sofa, Dojun thở dài thườn thượt, với lấy cái khăn lau khô mái tóc rồi tiến tới chỗ bình lọc nước uống một cốc nước đầy

“ Này! Cái thái độ đó là sao! Thở dài là có ý gì hả?”

“ Thì tôi biết là có ai đó tới, nhưng mà không nghĩ đấy lại là cô"

“ Có nhất thiết phải nói vậy không hả!”

Dojun đặt chiếc cốc vào bồn rửa, càu nhàu:

“ Đứa nào cứ đem địa chỉ nhà tôi ra kể cho thiên hạ biết hết thế nhỉ”

Soạt

Dojun ngồi xuống ghế sofa, trợn mắt nhìn Yong-yong - đang vừa cười khúc khích vừa xem tivi

Bỗng dưng, cậu bé đánh hơi thấy mùi nguy hiểm, chậm rãi quay đầu sang phía Dojun

Trông thấy Dojun đang trợn mắt nhìn mình, Yong-yong giật bắn, nhảy ra khỏi ghế sofa

“ Này, ta nhớ là đã bảo ngươi đuổi mấy tên lái buôn lảng vảng tới nhà mình rồi mà nhỉ?”

“ Xin lỗi chủ nhân, em bị đánh lừa bởi bộ đồng phục của cô ta"

Jung Yurin nghe vậy, hét toáng lên

“ Này anh kia, bảo ai là lái buôn đấy hả?

Dojun bịt tai lại, chuyển chỗ sang chiếc ghế đơn cạnh sofa

“ Thế cô tới nhà tôi có việc gì"

“ Thì.. tôi chỉ muốn cảm ơn anh vì đã giúp tôi lúc trước"

Dojun nhìn thẳng vào mắt Yurin 

 Vậy là tiểu thư đây cất công tìm địa chỉ nhà mình, rồi cũng không ngại khó khăn tới tận đây chỉ để nói lời cảm ơn. Cơ mà cả buổi sáng nay nghe lời “cảm ơn" phát chán rồi

“ Tóm lại mục đích của cô là gì"

“ Tôi…..” Yurin nuốt nước bọt

“ À thì, lúc đó tôi quên chưa cảm ơn anh thôi!”

“ Cô muốn tôi nhận cô làm đệ tử phải không?” Dojun nhún vai

Jung Yurin cúi gằm mặt, miệng lẩm bẩm 

“ À vâng…”

Lúc ấy, khi chứng kiến Dojun chém đôi con quái vật với thứ sức mạnh phi thường

Trái tim của Yurin bỗng trở nên rộn ràng

Đó không phải là tình yêu hay bất cứ thứ gì liên quan đến cảm xúc lãng mạn, mà là sự khao khát mong muốn được trở thành một người đầy uy lực như vậy

Nếu như mình được Dojun nhận làm môn đệ, chắc chắn mình sẽ mạnh nhanh hơn gấp vạn lần so với việc tham gia mấy lớp học ở học viện

“ Tôi có thể hỏi lý do tại sao anh không muốn nhận tôi làm đệ tử không?”

“ Tôi phải hỏi ngược lại cô mới đúng. Lí do gì khiến tôi phải nhận cô?”

“ 10 tỷ"

“ Hả?”

“ Tôi sẽ đưa cho anh 10 tỷ, như vậy anh sẽ có thể thoát khỏi cái căn nhà chật hẹp tồi tàn này" Jung Yurin trả lời với giọng đầy tự tin

Dojun chỉ là một viên chức cấp thấp ở toà thị chính Seoul. Thật ra mà nói, với mức lương chưa tới 40 triệu một năm, con số 10 tỷ là một con số mà những viên chức làm công ăn lương không bao giờ dám mơ tưởng tới"

“ Cô biết đá mana của thợ săn cấp S tốn bao nhiêu tiền đúng không?”

“ Vâng, khoảng 800 triệu… khoan đã"

Vào lúc đó, Yurin nhận ra Dojun có thể kiếm bao nhiêu tiền tuỳ thích, và đủ khả năng để chuyển tới một căn nhà to đẹp hơn bất cứ lúc nào:

“ Hiện tại Yoon-hee là người dọn dẹp nhà cửa giúp tôi, chuyển sang cái nhà to hơn dọn có mà chết mệt. Với lại tôi thích cái nhà này và hiện tại không có ý định muốn dọn đi"

“ Anh có muốn thứ gì khác không?”

“ À có chứ! Giờ tôi phải ăn tối, cô vui lòng đi khỏi nhà tôi nhanh giùm được không?”

Quả là một câu trả lời quá quắt

Jung Yurin bị tổn thương từ lúc nào không hay

Cuộc đời mình đã bao giờ bị từ chối gay gắt thế này chưa?

Dojun thở dài nhìn Yurin đang cắn chặt môi, run lẩy bẩy như sắp khóc

Đuổi con bé đi như vậy có khắt khe quá không nhỉ?

Một lúc sau, Dojun phá vỡ bầu không khí im lặng

“ Vậy thì đợi khi nào cô tốt nghiệp ở học viện rồi tôi sẽ suy nghĩ lại”

Yurin đang ôm nỗi thất vọng ê chề, nghe thấy Dojun nói vậy liền lập tức ngẩng đầu lên, khuôn mặt con bé sáng bừng vẻ vui sướng

“ Anh nói thật sao?”

Dojun cảm thấy có chút hối hận vì lời hứa, nhưng vẫn gật đầu đồng ý

 Dù sao thì con bé mới là lính mới ở học viện, gần ba năm nữa mới được tốt nghiệp, chắc tới lúc đấy cũng quên khuấy mất mình nói gì rồi ha"

“Cảm ơn anh nhiều lắm, tôi chắc chắn sẽ tốt nghiệp hạng nhất cho anh xem!”

Jung Yurin chạy tới, ôm choàng lấy Dojun

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt , Yoon-hee khựng lại, cắn chặt môi

Jung Yurin nhanh chóng quay sang Yoon-hee, cầm chặt tay cô bé

“ Chúng mình làm bạn nha!” Yurin cười toe toét

***

Phòng phân tích quái vật nằm sâu trong tầng hầm bên dưới Cục quản lý thợ săn,

Jung Young-chul và Lee Kang-huyn bước dọc theo hành lang dài tối đen như mực.

Dọc hai bên hành lang, hàng loạt quái vật đang quằn quại bên trong bể chứa hình viên con nhộng

Ở đây có các nhân viên liên tục kiểm tra và ghi chép tình trạng của lũ quái vật đó

Nghiên cứu các đặc tính của lũ quái vật, tạo ra các loại vật phẩm phụ trợ nhằm giúp đỡ các thợ săn trong quá trình săn lùng bọn quái vật

Đó chính là mục tiêu của Phòng phân tích.

“ Ê Dojun, từ hôm đó tới giờ cậu đã khai gì chưa hả" Lee Kang-huyn cất tiếng hỏi

Sau khi nhận vé vào khu thực hành

Dojun mang theo tận 10 cái vé, bảo là cậu ấy sẽ vào đó trước để thăm dò hệ sinh thái, và sẽ truyền thông tin ra ngoài này. Nhưng đã hai tuần rồi Cục quản lý Thợ săn vẫn chưa nhận được tí thông tin nào từ cậu ấy

“ Ờ thì tôi có nói là sẽ thu thập thông tin tôi có được và gửi nó cho các anh, nhưng mà giờ chưa phải lúc. May mà người làm thay tôi ở văn phòng bên Seoul có vẻ tháo vát phết đấy. Mà này, chỉ vì tôi đi sâu vào trong vùng lõi hơn, không có nghĩa là tôi chết mất xác ở đây đâu nhé”

Chi yi yi yi yi yi

Đã tới cuối hành lang

Trước mặt họ là một cách cổng làm bằng thép cao khoảng 50 mét

Hai người dừng lại ở cổng, giám đốc Jung giơ lòng bàn tay về phía cái máy quét bên phải cánh cổng để nhận diện

[ Đã xác thực ]

[ Cánh cổng mở]

“ Thật không thể tin được…”

Cánh cổng bắt đầu tự động mở ra và một đoạn hành lang ngắn hiện ra trước mặt họ

Qua lớp cửa kính trong suốt, các tiến sĩ, chuyên gia triết học đang trong quá trình phân tích dữ liệu

“ Mấy con quái vật đấy là mấy con xuất hiện trên thời sự phải không?”

Một con chim với hình dạng kỳ quái

Một con quỷ một mắt

Cơ thể của hai con quái vật đều bị tách đôi gọn gàng một cách kỳ lạ

Jung Young-chul chạm vào mục “dữ liệu" trên màn hình

Một loạt màn hình ba chiều xuất hiện trên không trung, mỗi cái lần lượt là dữ liệu về bọn quái vật và loại vết nứt chúng ẩn náu

“ Con số quái vật như cậu thấy đây, dao động từ 7,500 đến 8,200. Chỉ riêng một vết nứt thôi mà đã nhiều tới vậy rồi. Bình thường, nếu số liệu yêu quái xuất hiện trong một vết nứt trên 1000, nó sẽ được tính là vết nứt cấp S. Nhưng loại này thì khác, nó vượt xa hẳn một vết nứt cấp S, quá khủng khiếp để phân loại'

Lee Kang-hyun gật đầu

“ Thợ săn cấp SS- Lee Do-joon, cậu ta xử bọn chúng quá dễ dàng, phải nói là rất rất đỉnh đấy"

“ Ờ thì đúng là như thế, nhưng đấy không phải là điều tôi đang muốn truyền đạt với cậu đâu. Cậu nhớ cái lần tôi cử một đội tinh nhuệ đi vào vùng lõi không?”

“ Tôi có nhớ, nhưng chuyện đó xảy ra được 3 năm rồi không phải sao?i"

Được chọn lựa và chuẩn bị một cách kỹ lưỡng nhất, ông đã cử một đội tinh nhuệ vào trong vùng lõi 3 năm về trước. Ba người, tính cả Lee Kang-hyun

Hồi đấy thậm chí còn chưa có sự tồn tại của thứ gọi là “ cấp S"

Và Behimos đã chạm mặt những con quái vật cấp S lần đầu tiên trong đời khi tiến vào khu cổng của vùng lõi

“.... đúng là tôi đã làm như thế"

“ Và khi sĩ quan Lee Do-joon lần đầu tiến vào khu thực hành để làm nhiệm vụ trinh sát, cũng là lúc bọn quái vật cấp SS bắt đầu hiện diện trên trái đất, anh không nghĩ đây là một sự trùng hợp sao?”

 “Ngài đang muốn đề cập tới thứ gọi là “ xâm lăng?”

10 năm về trước, những vết nứt bắt đầu xuất hiện

Những kẻ thức sở hữu sức mạnh thức tỉnh, và bắt đầu diệt trừ lũ yêu quái

Đầu tiên là lũ Yêu Tinh xuất hiện, là lũ quái vật yếu ớt nhưng là yếu so với cấp F

Dần dần, lũ quái vật tiến hoá hơn mọc lên như nấm

Nhưng mà cùng lắm là bọn cấp A thôi

Không còn bọn nào khoẻ hơn thế

Cho tới khi chúng ta quyết định bước vào vùng lõi

“ Ừ, có thể đấy chính là lý do. Tất cả mọi chuyện xảy ra là do vùng lõi, sự bào mòn mà tôi muốn nhắc tới, chính là chúng ta đang dần bị nuốt chửng bởi trái tim của địa cầu"

Lý do giám đốc nói “ bào mòn “ cũng dễ hiểu thôi

Vùng lõi đâu có ném cho chúng ta một đống quái vật khó nhằn lúc mới đầu.

Vì chúng ta càng ngày càng có những thợ săn uy quyền hơn trước. Nên lúc ban đầu, Mẹ Thiên nhiên chỉ bắt đầu bằng mấy con quái yếu ớt nhất để con người thích nghi thôi

Cảm giác như trái đất dần bị xói mòn vậy

“Nếu như sĩ quan đây có thể cung cấp cho chúng ta về thông tin trong khu thực hành, chúng ta có thể suy nghĩ thêm về vấn đề này. Cũng có khả năng giả thuyết của tôi không phải là sự thật"

Jung Young-chul tắt dữ liệu.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương