Đừng Buông Tay Anh
-
Chương 9: Đợi Tôi Quay Lại
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
****
Đoạn Du vội vàng chạy về chỗ ở của Tang Nhược.
Sau khi nhận điện thoại vẫn chưa trở về, cô nàng thực sự rất lo lắng cho Tang Nhược, dù sao thì cô cũng chưa từng làm chuyện gì không đúng mực, trong lòng Đoạn Du không hiểu sao dâng lên một cảm giác rất mãnh liệt rằng nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.
"Tang Nhược?" Đẩy cửa ra, tìm một vòng, cuối cùng Đoạn Du cũng tìm thấy Tang Nhược ở trong sân.
Cô đang nằm trên ghế tựa, thân thể hơi hơi cuộn tròn.
"Tang Nhược?" Đoạn Du đến gần, cau mày: "Em làm sao vậy, có phải có chỗ nào không thoải mái hay không?"
Cô dơ tay muốn sờ trán của Tang Nhược.
"Em không có việc gì." Tang Nhược mở miệng.
Giọng nói có vẻ bình tĩnh không có vấn đề gì, nhưng Đoạn Du lại có ảo giác rằng là quá bình tĩnh.
Cô đứng yên, không tới gần Tang Nhược.
Gương mặt bị chôn vùi, cô nàng nhìn không thấy được biểu cảm của cô.
Đoạn Du nghĩ nghĩ, bỗng nhiên có chút không thể tưởng tượng, cũng không nghĩ tới buột miệng thốt ra: "Em cùng với nam hồ ly tinh kia cãi nhau?"
Bầu không khí dường như im lặng.
Đoạn Du kiềm chế kích động thăm dò: "Tang Nhược?"
Không đợi Tang Nhược trả lời, điện thoại của cô đột nhiên rung lên.
Vừa nhìn thấy là điện thoại của công ty gọi đến, cô chỉ có thể tạm thời đè nén lại sự hiếu kỳ chuẩn bị ra ngoài nghe, trước khi đi còn không quên dặn dò: "Đừng buồn, chờ chị trở lại."
Phòng một lần nữa trở nên yên tĩnh.
Tang Nhược trước sau không hề động đậy.
Thật lâu sau, cô lấy điện thoại ra, nhờ ánh sáng của ánh trăng bấm gọi điện thoại cho Hạ Cảnh Tây.
"Tút Tút——"
Sau hai tiếng, điện thoại trực tiếp bị cắt đứt.
Tác giả có lời muốn nói: Chương cuối đã ấn định sự tác động qua lại giữa anh Hạ và con ngỗng cái vào buổi sáng.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Đoạn Du vội vàng chạy về chỗ ở của Tang Nhược.
Sau khi nhận điện thoại vẫn chưa trở về, cô nàng thực sự rất lo lắng cho Tang Nhược, dù sao thì cô cũng chưa từng làm chuyện gì không đúng mực, trong lòng Đoạn Du không hiểu sao dâng lên một cảm giác rất mãnh liệt rằng nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.
"Tang Nhược?" Đẩy cửa ra, tìm một vòng, cuối cùng Đoạn Du cũng tìm thấy Tang Nhược ở trong sân.
Cô đang nằm trên ghế tựa, thân thể hơi hơi cuộn tròn.
"Tang Nhược?" Đoạn Du đến gần, cau mày: "Em làm sao vậy, có phải có chỗ nào không thoải mái hay không?"
Cô dơ tay muốn sờ trán của Tang Nhược.
"Em không có việc gì." Tang Nhược mở miệng.
Giọng nói có vẻ bình tĩnh không có vấn đề gì, nhưng Đoạn Du lại có ảo giác rằng là quá bình tĩnh.
Cô đứng yên, không tới gần Tang Nhược.
Gương mặt bị chôn vùi, cô nàng nhìn không thấy được biểu cảm của cô.
Đoạn Du nghĩ nghĩ, bỗng nhiên có chút không thể tưởng tượng, cũng không nghĩ tới buột miệng thốt ra: "Em cùng với nam hồ ly tinh kia cãi nhau?"
Bầu không khí dường như im lặng.
Đoạn Du kiềm chế kích động thăm dò: "Tang Nhược?"
Không đợi Tang Nhược trả lời, điện thoại của cô đột nhiên rung lên.
Vừa nhìn thấy là điện thoại của công ty gọi đến, cô chỉ có thể tạm thời đè nén lại sự hiếu kỳ chuẩn bị ra ngoài nghe, trước khi đi còn không quên dặn dò: "Đừng buồn, chờ chị trở lại."
Phòng một lần nữa trở nên yên tĩnh.
Tang Nhược trước sau không hề động đậy.
Thật lâu sau, cô lấy điện thoại ra, nhờ ánh sáng của ánh trăng bấm gọi điện thoại cho Hạ Cảnh Tây.
"Tút Tút——"
Sau hai tiếng, điện thoại trực tiếp bị cắt đứt.
Tác giả có lời muốn nói: Chương cuối đã ấn định sự tác động qua lại giữa anh Hạ và con ngỗng cái vào buổi sáng.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook