Điểm Quyến Rũ Đạt Mức Tối Đa, Thừa Kế Tài Sản Trò Chơi
-
Chapter 27: Tâm tư nhỏ của Đỗ Thiếu Khải
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Đến lúc đó, chỉ số sức hấp dẫn chắc chắn sẽ còn tăng, tức là 30 điểm sức hấp dẫn đã trong tầm tay!
Đường Tống hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại tâm trạng phấn khích.
...
Ăn trưa xong.
Đường Tống theo thường lệ xuống lầu, bắt đầu đi bộ quanh tòa nhà Lâm Kim để tiêu thức ăn.
Trong đầu vẫn đang nghiền ngẫm hướng dẫn chăm sóc da mà Triệu Nhã Thiến gửi đến hôm qua.
Sau khi giảm cân thành công, ngoài việc tập thể hình để định hình cơ thể, đây cũng là dự án cải tạo trọng điểm của anh.
Những người dùng mạng chỉ đưa ra cho anh ý kiến, việc thực hiện cụ thể rất phức tạp, chắc chắn phải có người giúp đỡ.
Nghĩ đến đây, Đường Tống lấy điện thoại ra nhắn tin cho Triệu Nhã Thiến: “Thiến Thiến, tối nay em có rảnh không? Anh mời em ăn cơm, tiện thể hỏi em về vấn đề dùng axit.”
Cất điện thoại đi, bỗng có người vỗ vai anh.
Đồng nghiệp Đỗ Thiếu Khải thân thiết khoác tay anh, nhiệt tình nói: “Lão Tống, tôi biết cậu đang ở dưới lầu, có chút chuyện muốn tìm cậu. Nói chuyện chút nhé?”
“Cậu nói đi.” Đường Tống hơi nhíu mày, trên mặt không biểu lộ nhiều cảm xúc.
Mới vào công ty, anh vẫn có ấn tượng khá tốt về người đồng nghiệp này.
Cả hai đều là sinh viên tốt nghiệp năm 2020 của trường Đại học Khoa học Công nghệ Yến Thành, tuy không cùng chuyên ngành nhưng cũng coi như quen mặt.
Đỗ Thiếu Khải có bề ngoài nho nhã, đẹp trai, nói chuyện cũng rất nhiệt tình, thỉnh thoảng còn mời anh đi ăn cơm.
Cũng vì những lý do này mà Đường Tống đã giúp anh ta rất nhiều trong công việc.
Khi anh ta tìm mình để hỏi về cấu trúc hệ thống SCM và cấu trúc dữ liệu, Đường Tống cũng không giấu giếm.
Không ngờ anh ta lại đâm một nhát dao chí mạng, cướp mất công việc bảo trì dự án.
Tuy giám đốc Trần nói là vì để phân công hiệu quả cho nhóm nhưng Đường Tống không tin lời này chút nào.
Tất cả những người làm việc trong công ty đều hiểu, muốn trụ vững trong công ty, không lo bị sa thải thì phải tham gia vào những dự án cốt lõi và có lợi nhuận.
Mà hệ thống SCM phiên bản mới của công ty chắc chắn chỉ là một dự án hạng hai.
Đỗ Thiếu Khải nhún vai, cười hì hì nói: “Phòng nhân sự muốn thêm một mô-đun mới vào SCM, dạo này tôi bận quá, lát nữa tôi sẽ gửi tài liệu yêu cầu cho cậu, cậu rảnh thì làm giúp tôi nhé.”
Đường Tống đột nhiên dừng bước, nhìn anh ta với vẻ buồn cười: “Cậu thấy như vậy có ổn không?”
Đỗ Thiếu Khải cười hờ hững: “Với năng lực của cậu, làm thêm giờ vào cuối tuần là chuyện nhỏ thôi. Tôi thấy rất ổn.”
Nghe vậy, Đường Tống lập tức hiểu được ý đồ của anh ta.
Sau khi tốt nghiệp, Đỗ Thiếu Khải vẫn luôn làm việc tại thương mại Cẩm Tú, chỉ phụ trách bảo trì một vài trang web doanh nghiệp, trình độ thực sự rất kém.
Nếu để anh ta phụ trách phát triển hệ thống SCM lần thứ hai thì thời gian hoàn thành một mô-đun ít nhất là một tháng.
Còn nếu đổi thành Đường Tống thì nhiều nhất chỉ một tuần.
Trong lòng Đỗ Thiếu Khải, tìm anh ta làm chân sai vặt là hợp lý nhất.
“Tôi mời cậu đi mát xa ở Vân Nhàn Cư nhé?” Đỗ Thiếu Khải nhướng mày: “Tôi đoán chắc cậu chưa từng đến những nơi như thế này, đảm bảo cậu sẽ thích mê. Kỹ thuật viên tùy cậu chọn.”
“Ha hả.” Đường Tống vặn người, bước về phía trước vài bước, hất tay anh ta ra: “Không rảnh.”
Biểu cảm trên khuôn mặt Đỗ Thiếu Khải hơi khựng lại, giọng điệu cũng lạnh hơn một chút: “Lão Tống, cậu có thể gác lại những công việc khác trước, dự án này có mức độ ưu tiên cao nhất, đúng rồi, chuyện này Trần tổng cũng đồng ý.”
“Ồ?” Đường Tống rút điện thoại ra, lắc lắc về phía anh ta: “Vậy giờ tôi hỏi giám đốc Trần trong nhóm chat lớn nhé?”
Nghe vậy, vẻ mặt của Đỗ Thiếu Khải hoàn toàn sụp đổ.
Bây giờ người chịu trách nhiệm bảo trì là anh ta, nếu Đường Tống thực sự làm vậy thì đó chính là đang gây chuyện!
Trong ấn tượng của anh ta, Đường Tống vẫn luôn là một nhân viên văn phòng tốt bụng, béo tốt.
Sống tiết kiệm, nói năng nhỏ nhẹ, hướng nội.
Không ngờ lại có một mặt sắc sảo như vậy.
Có phải là do giảm cân nên giảm cả IQ không?
Anh ta nghiến răng, giọng nói nhỏ lại: “Lão Tống, chúng ta là bạn học, thời đại học cũng không ít lần cùng nhau lên lớp. Tôi biết cậu là kiểu người nghiện công nghệ, là người thực sự làm việc.
Công ty chúng ta sắp nhận được một khoản tiền đầu tư khổng lồ, sự phát triển sẽ ngày càng tốt hơn. Cậu cứ yên tâm đi theo tôi, hai năm nữa tôi có thể giúp cậu lên chức quản lý.
Có thể cậu chưa biết, phó tổng giám đốc Lý Trung Quốc phụ trách mảng kênh phân phối của công ty chúng ta là chú của tôi đấy.”
Nghe vậy, Đường Tống mới vỡ lẽ, khó trách Trần Vân Đằng lại chăm sóc anh ta như vậy.
“Thế nào? Tôi làm vậy cũng là vì cậu...” Đỗ Thiếu Khải vừa nói được hai câu thì vội vàng ngậm miệng lại.
Ánh mắt nhìn thẳng về phía trước.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook