Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 273. Trở Về

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

 "Ra đi, tiểu gia hỏa."

 

Tô Bình tiện tay mở ra không gian triệu hoán, một đường khí tức nóng bỏng tỏa ra, bóng dáng Luyện Ngục Chúc Long Thú bước ra không gian.

 

Vẫn như cũ, Tô Bình bảo nó ra cửa ngồi.

 

Đối với công việc này, mặc dù Luyện Ngục Chúc Long Thú có chút bất mãn, nhưng việc cũng quá nhàn nhã nên nó cũng không phàn nàn gì, dù sao cũng dễ chịu hơn đi chiến đấu ở nơi tối tăm không mặt trời kia.

 

Sau khi mở cửa kinh doanh, lần lượt có khách hàng ghé qua.

 

Hôm nay làm ăn bình thường, không bao lâu, ngoài cửa hàng đầy ắp cả người. Nghe tin mở cửa liền có vô số người chạy đến, không ít trong bọn họ thuê phòng ở lại.

 

Biết cửa hàng có sở thích thỉnh thoảng đóng cửa, vì tranh thủ cho sủng thú của chính mình, bọn họ đều rất tích cực.

 

"Đúng là... Ông chủ Tô? !"

 

Tô Bình vừa tính tiền và đăng ký cho một khách xong, chợt nghe âm thanh vui mừng vang lên.

 

Tô Bình ngạc nhiên ngước nhìn lên, là người quen trước kia của cậu Tô Yến Dĩnh.

 

Lúc đi vào con đường này, Tô Yến Dĩnh hoài nghi cô đi nhầm chỗ, theo đám người đông đúc đến vị trí quen thuộc nhưng cửa hàng nhỏ nát trước kia không thấy đâu, thay vào đó là một cửa hàng rộng lớn.

 

Giống như khách sạn năm sao, cũng giống biệt thự rất hoàng tráng.

 

Cô không dám tiến vào, khi nhìn thấy rất nhiều người xếp hàng ở cửa ra vào, đến thăm dò theo, không nghĩ tới đây đúng thật là cửa hàng của Tô Bình.

 

"Ông chủ Tô, nơi này của cậu đã hoàn toàn thay đổi rồi." Tô Yến Dĩnh ngạc nhiên nói.

 

Tô Bình cười trả lời: "Cũng không có gì lạ, kiếm được tiền nên phải trang trí thêm một chút."

 

Xém chút Tô Yến Dĩnh sặc nước miếng của mình, nghĩ đến thu phí của cửa hàng Tô Bình, lập tức có chút chột dạ. Cô nhìn ra được hiện tại danh tiếng của cửa hàng này rất lớn, nhìn xe sang đậu đầy bên ngoài là có thể nhìn ra được, dường như có rất nhiều phú hào Thượng Thành khu, từ ngàn dặm xa xôi mà tới.

 

"Ông chủ Tô, nơi này của cậu sẽ không tăng giá chứ?"

Tô Yến Dĩnh cẩn thận hỏi.

 

Tô Bình bất đắc dĩ cười một tiếng, nghĩ thầm cậu cũng muốn như vậy nhưng cái hệ thống vô tình kia lại không chịu.

 

"Cô yên tâm đi, giá cả không tăng."

 

"Có đúng không, vậy thì tốt quá, ông chủ Tô thật rộng lượng!" Tô Yến Dĩnh nhẹ nhàng thở ra, ngạc nhiên nói.

 

"Cô mới từ Hoang khu trở về à?" Tô Bình hỏi.

 

Tô Yến Dĩnh gật đầu, nói: "Đúng là vừa trở về, cuộc thi đấu Liên Tái sắp bắt đầu, tôi cũng muốn mở mày mở mặt một chút, nếu có tên trong Top 1000 là tôi đã thỏa mãn rồi."

 

Căn cứ khu Long Giang tuyển chọn thi đấu, xưa nay có truyền thống, cứ ai đứng trong Top 1000 sẽ được đề danh. Chờ khi thi đấu Liên Tái kết thúc, danh sách sẽ được đăng trên tất cả nền tảng của mạng xã hội, mọi người có thể thấy được.

 

Tuyên truyền thế này thì thảm thật sự.

 

Trong lòng Tô Bình khẽ động, tiêu chuẩn Top 10 trong tay cậu còn mấy vị trí, hỏi: "Nếu cô có tiền cửa hàng chúng tôi bảo lãnh Top 10, có muốn không?"

 

Tô Yến Dĩnh kinh ngạc, hỏi: "Bảo lãnh Top 10? Cậu nói bảo lãnh thi đấu Liên Tái sao?"

 

"Không sai."

 

"Vậy cậu muốn bao nhiêu tiền?"

 

"Không nhiều, hai ba trăm vạn là đủ rồi." Tô Bình nói.

 

Tô Yến Dĩnh sửng sốt.

 

Hai ba trăm vạn, đối với phú hào bình thường chẳng khác nào chín trâu mất sợi lông, nhưng đối với cô đó là số tiền lớn.

 

Cô có chút do dự.

 

"Dĩnh Dĩnh, nếu bạn không đủ tiền mình sẽ cho bạn mượn." Lúc này, đằng sau có giọng nói truyền tới.

 

Ánh mắt Tô Bình quét qua, là Lam Nhạc Nhạc ở sau lưng Tô Yến Dĩnh.

 

Mặc dù gia đình Lam Nhạc Nhạc ở khu cho người nghèo nhưng cha cô là phú hào có xí nghiệp nổi danh trong khu này, nhà cũng rất có tiền. Đối với những người giàu có ở Thượng thành khu thì gia đình cô không là gì, nhưng ở đây cũng được xem là địa chủ, trong người có vài tỉ.

 

Nghe lời Lam Nhạc Nhạc nói, lần đầu tiên Tô Bình nhìn thấy cô có chút thuận mắt.

 

"Cô có tiền như vậy có muốn tham gia cùng không?" Tô Bình hỏi.

 

Lam Nhạc Nhạc lắc đầu, cô không có ác cảm với Tô Bình. Mặc dù cô có cãi qua với cậu ta, nhưng cách phục vụ của cậu ta trong cửa hàng cô đã nhìn thấy qua, dù giá cả thế nào cô cũng cảm thấy đáng giá.

 

Hơn nữa mấy trăm vạn là đã có thể bão lãnh Top 10, nếu đúng là vậy dù thế nào cô vẫn thấy có lời.

 

Về phần có thể đến được Top 10 hay không cô không cân nhắc qua. Tô Bình có thể khiến một con sủng thú Lôi Quang Thử phổ thông bộc phát ra chiến lực miểu sát cấp cao, nói vào Top 10 có chút khoa trương, nhưng cô vẫn có thể tiếp nhận.

 

"Tôi thì không cần, tôi không có hứng thú làm Chiến Sủng sư, tương lai tôi sẽ kế thừa gia nghiệp." Lam Nhạc Nhạc nói.

 

Cô không có tham vọng lớn, chỉ cần kế thừa sản nghiệp trong nhà là có thể sống tốt rồi, phấn đấu gì đó biến hết đi.

 

Tô Bình thấy không lay chuyển được Lam Nhạc Nhạc, đành ngậm ngùi tiếc nuối mà thôi.

 

Kỳ thật cô bé này là mầm mống tốt, đừng hỏi vì cái gì, tất nhiên là vì tiền.

 

Chỉ cần có tiền, một con lợn Tô Bình cũng có thể làm cho nó cất cánh.

 

Trong lúc Tô Bình và Lam Nhạc Nhạc nói chuyện, Tô Yến Dĩnh cũng đã suy nghĩ kỹ, cô lắc đầu nói với Lam Nhạc Nhạc, nói: "Lần này mình đến Hoang khu cũng kiếm được chút lợi nhuận, dùng điểm tích lũy khai hoang cũng được hai ba trăm vạn, mình chuẩn bị được."

 

Lam Nhạc Nhạc cũng hỏi qua tình huống Hoang khu thế nào, nghe thấy Tô Yến Dĩnh thu hoạch tương đối mới gật đầu, không nói tiếp.

 

"Ông chủ, bảo lãnh Top 10 đối với một người mới tu luyện đến cấp bốn như tôi không biết có yếu quá không?"

 

Tô Yến Dĩnh đỏ mặt, giọng nói càng nói càng nhỏ. Nếu ở chỗ khác, bản thân cô với chiến lực cấp bốn sẽ được người ta khen ngợi là thiên tài, nhưng trước mặt Tô Bình, với tu vi cảnh giới này cô lại hận không được tìm một cái lỗ đễ chui xuống.

 

Tô Bình cười một tiếng, nói: "Không có việc gì, chỉ cần cô bước lên đài đó đứng là được, sủng thú sẽ mang cô đến chiến thắng."

 

Tô Yến Dĩnh nhẹ nhàng thở ra, trên mặt càng lúc càng đỏ hơn.

 

Cô nhớ đến lúc giao đấu trong học viện cũng thế, bản thân cái gì cũng chưa làm, toàn bộ nhờ Lôi Quang Thử Tô Bình đào tạo giúp cô, cứ như vậy mơ mơ hồ hồ lấy được giải á quân hàng năm. Là do bản thân cô kéo chân Lôi Quang Thử, không chỉ huy thích đáng, nếu không vị trí quân quán cũng có thể cầm trong tay.

 

"Chuyện đó nhờ cậu."

 

Tô Yến Dĩnh cúi gặp khuôn mặt xuống, mặc dù cô biết dạng thắng này có chút mất tôn nghiêm của một Chiến Sủng sư, thế nhưng xếp hạng Top 10 thật hấp dẫn!

 

Đơn giản, yêu cầu này quá xa vời cô không dám mơ tưởng đến, vinh dự gấp mười gấp trăm lần so với đoạt được giải quán quân hàng năm của học viện.

 

Dù sao, lần này cạnh tranh này là toàn bộ căn cứ khu Long Giang, đối thủ của cô có thể là quán quân đã tốt nghiệp học viện khác, cũng có thể là những tiền bối Khai Hoang giả.

 

Nếu có thể tiến vào Top 10, như vậy sẽ rất nổi danh.

 

"Không vấn đề, nộp tiền đi." Tô Bình cười nói.

 

Tô Yến Dĩnh gật đầu, trả tiền.

 

Tô Bình thuần thục đăng ký cho cô, nói: "Vẫn là con kia Lôi Quang Thử hả?"

 

"Ừm." Tô Yến Dĩnh khẽ gật đầu, trong tay cô có mấy sủng thú có huyết thống cao hơn Lôi Quang Thử, ví như Lạc Phượng.

 

Nhưng trước mắt Lôi Quang Thử là quân chủ lực của cô, cô biết đạo lý tiên cật biến thiên, nhất là đến Hoang khu rèn luyện lần này, cô đã nhìn ra sủng thú không quan trọng ở số lượng mà là thực lực và bản thể.

 

Chỉ cần đủ mạnh, một con cũng đủ để miểu sát toàn bộ!

 

Tô Bình gật đầu, chiến lực của Lôi Quang Thử cũng đủ để tiến vào Top 100, tiến lên Top 10 cũng dễ dàng.

 

Nếu như để cậu chỉ huy, thậm chí có thể trực tiếp tiến vào Top 10, không cần phải bồi dưỡng, nhưng Tô Yến Dĩnh chỉ huy nên chiến lực cấp bảy vốn có cũng bị hạ xuống còn cấp sáu.

 

Tô Bình đành phải đào tạo cho Lôi Quang Thử một chút, tiện thể để nó học năng lực chiến đấu độc lập, không dựa vào chủ nhân.

 

Vèo.

 

Lúc Tô Yến Dĩnh triệu hoán Lôi Quang Thử từ không gian đi ra, hai mắt đen nhánh lúng liếng của nó lập tức nhìn thấy Tô Bình.

 

Lại là tên này.

 

Nó nhe răng.

 

Lông tơ mềm mại toàn thân lóe sáng.

 

Tô Bình mỉm cười, xem ra tiểu gia hỏa này cũng rất hoài niệm, thế mà còn nhớ rõ cậu.

 

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương