Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 270. Gây Thù Khắp Nơi

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Khi nền tảng chính thống sắp bị áp đảo khiến các máy chủ bị tê liệt, các quảng cáo tương tự cũng lần lượt được tung ra các nền tảng phổ biến khác, hầu hết mọi người dùng internet đều nhìn thấy nó.

 

Cùng thời khắc đó, toàn bộ nội bộ mạng Long Giang trong lập tức bị bùng nổ!

 

Bảo lãnh quán quân?

 

Nên biết rằng đây chính là giải đấu Tinh Anh Liên Tái ba năm một lần, thiên tài dự thi như cá diếc sang sông, đếm mãi không hết.

 

Trong toàn bộ căn cứ khu Long Giang, ít gì cũng có hơn trăm vạn người dự thi.

 

Đây chính là giải đấu thu hút được sự chú ý của toàn dân.

 

Vô số người trông mong sẽ lập công ở giải đấu này, một bước lên mây.

 

Nhưng hiện tại lại có người dám lớn tiếng nói, chỉ cần trả tiền, có thể trực tiếp được đào tạo trở thành quán quân.

 

Chuyện này giống vô số người đang chờ đợi hái đào, kết quả đào còn chưa hái được đã có người tuyên bố đào này là của anh ta.

 

Mẹ nó, không phải khi dễ người quá đáng à.

 

Điều quan trọng đây chính là giải Tinh Anh Liên Tái, muốn lấy được vị trí quán quân khó khăn cỡ nào. Cho dù những đại gia tộc cũng không dám nói những tuấn kiệt trẻ tuổi trong gia tộc họ sẽ nắm chắc vị trí quán quân trong tay.

 

Lời phát ngôn này quá mức điên cuồng, đúng là không biết trời cao đất rộng.

 

"Có phải cửa hàng Tiểu Tinh Nghịch này điên rồi không?"

 

"Bảm lãnh quán quân, ối trời ơi, lời này bọn họ nói như đã nắm được vị trí quán quân trong lòng bàn tay ấy."

 

"Có phải cạnh trạnh với cửa hàng sủng thú Phi Phàm nên phát điên rồi không?"

 

"Nghe nói cửa hàng sủng thú Phi Phàm đã đoạt hết các mối làm ăn, nên bị bức đến mức này."

 

"Trâu bò, đúng là quá trâu bò rồi! Trên này nói chỉ cần bỏ ra một trăm triệu là có thể đảm lãnh đoạt được vị trí quán quân. Tôi tính sơ qua với tài sản tôi có được có thể mua được một trăm vị trí quán quân."

 

"Lầu trên tỉnh đê, nếu còn như vậy tôi sẽ tiểu lên người anh đấy!"

 

"Một trăm triệu đã đảm lãnh vị trí quán quân, nếu nói 1 tỷ tôi còn tin được, một trăm triệu tính là gì?"

 

"Được rồi, mọi người cũng nhìn ra được, thương nhân vị bị ép nên nóng đầu, cố ý lòe người, mánh lới này quá lớn, tôi thật muốn xem bọn họ có giống cửa hàng sủng thú Phi Phàm, công bố danh sách người mua, chờ Tinh Anh Liên Tái mở ra, chúng ta chờ xem màn trình diễn của bọn họ."

 

Trên mạng nghị luận ầm ĩ, đa số mọi người sau khi khiếp sợ thì chất vấn.

 

Dù sao, chức vị quán quân này quá khó có được, nghe không đáng tin cậy chút nào, giống mánh lới làm ăn hơn.

  

Nhớ đến tình huống cạnh tranh với cửa hàng sủng thú Phi Phàm, rất nhiều người đều suy đoán, cửa hàng Tiểu Tinh Nghịch bị bức ép đến hồ đồ.

 

Tuy nhiên cũng có một vài người cảm thấy cửa hàng có sức mạnh đến cỡ này thì vẫn nên vào xem thử, dù sao Luyện Ngục Chúc Long Thú cũng là hàng thật giá thật, không chắc đoạt giải quán quân nhưng chí ít cũng vào Top 10, Top 100.

 

Giữa cuộc tranh cãi, cái tên Tiểu Tinh Nghịch lần nữa được mọi người mang ra thảo luận sôi nổi.

 

...

 

Thượng Thành khu, trong một ngôi nhà lớn.

 

Tần gia.

 

Đại gia tộc lớn nhất căn cứ khu Long Giang.

 

Tần gia tương đối khiêm tốn nhưng trong gia tộc xuất hiện không ít tồn tại cấp Phong Hào, chỉ có trong phạm vi thượng lưu chân chính mới biết được Tần gia đáng sợ thế nào.

 

Tin tức lưu truyền trên mạng đương nhiên cũng truyền đến Tần gia. Với tư cách là gia tộc đứng đầu, xưa nay tin tức của bọn họ khá nhạy bén, đừng nói tin tức mọi người đều biết rõ.

 

"Bảo lãnh quán quân?"

 

"Cửa hàng gì mà lời nói thế này cũng dám nói, đúng là loại không biết trời cao đất rộng là gì."

 

"Tiểu sủng lòe người mà thôi, đây chính là thói hư tật xấu của thương gia cấp thấp, không cần để ý."

 

"Mà cửa hàng này có Luyện Ngục Chúc Long Thú tọa trấn, không biết có lai lịch thế nào?"

 

"Hừ, đi xem một chút là biết, quán quân lần này Tần gia chúng ta chắc chắn phải có được, bọn chúng còn dám nói bảo lãnh? Ta muốn nhìn một chút chủ nhân phía sau là ai!"

 

"Các vị, an tâm chớ vội, thật ra chủ cửa hàng này tôi biết."

 

"Hả?"

 

Trong phòng cũ của trạch viện, mấy ông lão ngồi trong đó với vẻ mặt nhăn nhó khó chịu. Bọn họ tức giận không ít khi nghe lời quảng cáo của cửa hàng sủng thú Tiểu Tinh Nghịch.

 

Nếu một cửa hàng bình thường phát ngôn bừa bãi, căn bản bọn họ không thèm để ý, nhưng cửa hàng nhỏ như Tiểu Tinh Nghịch có Long Sủng hiếm có như Luyện Ngục Chúc Long Thú. Hơn nữa xem phong cách tuyên truyền, mời người phát ngôn, tiền bạc dường như cũng không thiếu, xem ra có lai lịch lớn.

 

Nhưng cửa hàng lai lịch lớn này lại dám nói ra như vậy, chẳng khác nào đang đánh vào mặc bọn họ.

 

Bảo lãnh quán quân vậy để bọn họ ở đâu?

 

"Thư Hải? Chuyện gì xảy ra, nói một chút." Một ông lão trong đó cau mày nói.

 

Một người trung niên ngồi trong bữa tiệc khí chất nho nhã, tạm thời ông ta trở lại Tần gia, chính là Tần Thư Hải, thường ngày ông đều ở trong những trụ sở khác trong thành phố, rất ít khi ở Long Giang, không nghĩ lần này vừa về đến đã gặp được chuyện như vậy.

 

"Tam thúc, chủ cửa hàng này lúc trước cháu có gặp trong bí cảnh. Mà người này có chút giao tình với cháu, chiến lực cực mạnh, chí ít có thực lực cấp Phong Hào, xem như thiên tài khó gặp." Tần Thư Hải chắp tay cười khổ nói.

 

Mọi người nghe liền giật mình, ông lão lúc trước mở miệng có chút nghi hoặc. "Thực lực cấp Phong Hào? Cháu nói tên tiểu tử trông coi cửa hàng kia sao? Ta thấy tuổi tác cậu ta không lớn?"

 

"Đúng là không lớn, chắc chưa được hai mươi tuổi. Nếu người này dự thi chắc chắc vị trí đứng đầu Long Giang là của cậu ta." Tần Thư Hải cười khổ nói.

 

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mấy lão già đều biến hóa.

 

Bọn họ biết, Tần Thư Hải là thiên tài của Tần gia, bây giờ đã là cường giả cấp Phong Hào, nhìn người tuyệt không sai. Dám đưa ra lời quảng cáo kia, chẳng phải thiếu niên đó có thiên tư cao hơn thiếu chủ nhà bọn họ sao?

 

Tần Thư Hải nhìn bọn họ trong lòng chỉ biết thở dài. Bên trong bí cảnh ông ta đã gặp Tô Bình ra ra vào vào lẻ loi một mình, nhưng lúc đi kiểm tra, có thể thấy trong ba lô của cậu ta có tinh hạch của yêu thú cấp chín khác nhau.

 

Người ta nói một lần hai lần là ngẫu nhiên nhưng thường xuyên nhìn thấy đó chính là thực lực.

 

"Thiên tư của thiếu niên này là cao nhất trong những người cháu gặp, nếu nói phía sau không có lão sư dạy bảo thì cháu không tin." Tần Thư Hải nhìn thoáng qua mấy lão tiền bối trong phòng nói tiếp.

 

"Vãn bối có đề nghị này, chuyện của hàng đó hi vọng các vị không nên tham gia, nghe nói Nguyên Phong cùng cậu ta là đạo sư trong một học viện, xem như có chút giao tình, chúng ta vẫn nên giữ mối quan hệ cho tốt.

 

Còn chuyện bảo đảm chức quán quân? Cửa hàng bọn họ tuyên truyền như thế nhưng không phải chúng ta không thể tranh, vị trí này có được bằng bản lĩnh, nói thế nào là chuyện của họ, chúng ta tranh là chuyện của chúng ta, không cần thiết phải tranh cãi, gây thù hằn không đáng."

 

Ông nói xong, mấy lão già lại đưa mắt nhìn nhau.

 

Một người trong đó cau mày nói: "Từ lúc nào Tần gia chúng ta lại sợ phiền phức, người này dám lớn lối như vậy, giáo huấn cậu ta cũng là chuyện nên làm, để cho cậu ta biết ở Long Giang này ai làm chủ."

 

Những người khác trầm tư, không nói gì.

 

Sau một lúc lâu, tộc trưởng đứng đầu Tần gia lên tiếng: "Chuyện này nghe Thư Hải đi, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Chuyện này cũng không phải cố ý nhằm vào Tần gia chúng ta, mà người đứng sau thiên tài thế này cũng không phải nhân vật đơn giản. Chúng ta không nên trêu chọc gây thù oán không cần thiết."

 

Những người khác khẽ gật đầu, có khuynh hướng bảo vệ ý này.

 

Ông lão có ý kiến trái ngược thấy không ai ủng hộ, sắc mặt có chút khó coi.

 

"Các cậu về hết đi, quản thúc cho tốt người bên dưới mình, người trẻ tuổi nông nỗi, dễ kích động, bảo bọn họ chuyên tâm tu luyện, đừng đi quản những chuyện không đáng."

 

"Vâng, tộc trưởng."

 

...

 

...

 

Cùng lúc đó, các đại gia tộc khác cũng nhận được tin tức, đều bị lời quảng cáo đơn giản kia làm cho tức giận muốn ói máu.

 

Mục gia lựa chọn không rảnh để ý, chỉ coi đó là tôm tép nhãi nhép.

 

Diệp gia và Chu gia tức giận đến mức đập bàn, chuẩn bị tìm đến cửa hàng Tiểu Tinh Nghịch gây phiền phức, cho cửa hàng này biết bọn họ lợi hại thế nào.

 

Mà trong trạch viện Liễu gia.

 

Chuyện này đã truyền khắp, tất cả mọi người biết cửa hàng Tiểu Tinh Nghịch đang đối đầu với Liễu gia, từ trên xuống dưới nhà họ Liễu hận cửa hàng này thấu xương.

 

"Ha ha, bọn chúng bị ép đến mức nóng nảy, chấp nhận bị phá hủy sao? Ha ha."

 

Liễu Thiên Tông nhận được tin tức, cười lạnh. Bảo lãnh quán quân, lời này nói ra cũng phải nhìn xem gia tộc khác có đồng ý hay không, ông không tin, năm đại gia tộc, ngoại trừ Liễu gia bọn họ, gia tộc khác sẽ ngồi yên.

 

Có lẽ lão hồ ly Tần gia có thể ngồi yên, tên gia hỏa Mục gia kiêu ngạo cũng lười để ý tới, nhưng Chu gia và Diệp gia, ông cảm thấy có thể giật dây ở sau lưng một chút, mượn đao giết người mới khoái.

 

"Để Liễu Uyên đi công bố danh sách bảo lãnh, nhắm vào tuyên truyền bức đối phương giao danh sách. Nếu bọn họ công bố danh sách, trong cuộc thi đấu Tinh Anh Liên Tái, những người có mặt trong danh sách là mục tiêu công kích, nhất là người được bảo đảm chức vị quán quân kia, ha ha, một khi cậu ta bị thua thì cửa hàng đó cũng bị giải tán." Liễu Thiên Tông nói với người hầu bên cạnh.

 

"Vâng." Người hầu cung kính nói.

 

Ông lão áo tím ngồi đối diện với bàn cờ cười nói: "Vẫn là lão già này hung ác, một đao lấy máu."

 

Liễu Thiên Tông cười nhạt "Chưa tới lúc cần gì phải rút đao?"

 

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương