Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 227 Mười bước giết một người

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

"Là thật!"

"Điểm tích lũy cá nhân của đại sư huynh là 242."

"Tôi đã nói rồi, đại sư huynh tuyệt đối sẽ không làm chúng ta thất vọng, đại sư huynh mới là người mạnh nhất năm nhất của chúng ta." Có bạn nhịn không được vung quyền kích động nói.

" 257 điểm."

"Chỉ trong mấy chục giây, lại tăng lên nhiều như vậy rồi?" Cổ Cường Hãn và An Nông liếc nhau, trong mắt đều tràn đầy khiếp sợ.

Không chỉ là tân sinh năm nhất của Lục viện.

Giờ khắc này, trong một hàng xe, tân sinh của tám học viện lớn, thậm chí một số học viên các năm của đại học võ đạo Côn Luân đều chú ý tới điểm số, xếp hạng của Lý Nguyên đang điên cuồng tăng lên.

Mức độ điểm số thay đổi gần như là tính toán bằng giây, đủ để làm tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Nó có nghĩa là gì?

Nó có nghĩa là Lý Nguyên đang gặp phải rất nhiều sinh vật Tinh Giới, lại đang điên cuồng tàn sát!

Quá điên cuồng.

        ...

Căn cứ kiểm tra thực chiến thứ tư.

Một thung lũng nhỏ được đồi núi bao bọc, trên nửa sườn núi, từng căn nhà gỗ được xây trong rừng.

Một bộ lạc Tộc Nham Mạc vốn rất có sức sống.

Giờ phút này, máu chảy thành sông.

"Grào!"

"Ô!"

"Ô!"

Chiến sĩ tộc Nham Mạc đông đảo, làn da giống như nham thạch, gào thét, điên cuồng vung vẩy binh khí bằng gỗ, bằng đá thô sơ trong tay.

Bởi vì lí do chủng tộc, dáng người bọn họ đều cực kỳ cao lớn.

Người gầy yếu nhất, chiều cao cũng hơn hai mét rưỡi.

Mười mấy chiến sĩ, như thủy triều công một người mặc giáp đen “gầy yếu thấp bé”.

Cậu cầm một cây trường thương trong tay, phía sau là mười mấy thi thể, máu tươi văng khắp nơi, dính đầy tua đỏ trên trường thương, giống như từ trong địa ngục bước ra.

Vì đại thụ, phòng ốc và những khối đá khổng lồ giới hạn nên mỗi lần nhiều nhất chỉ có hơn mười chiến sĩ tộc Nham Mạc có thể công kích được Lý Nguyên.

“Bùm!”

“Bùm!”

“Bùm!”

Một số chiến sĩ tộc Nham Mạc đứng ở chỗ xa hơn đang vung cánh tay, hung hăng ném tảng đá lớn trong tay về phía Lý Nguyên.

Khối đá khổng lồ hơn trăm cân gào thét đập tới.

Cho dù tố chất thân thể Lý Nguyên đã lột xác, cậu cũng không dám cứng rắn chống đỡ.

Nhưng, ỷ vào tố chất thân thể mạnh mẽ sau khi lột xác, phối hợp với thân pháp, khiến thân hình Lý Nguyên biến động, dễ dàng tránh được từng khối đá lớn tấn công tới.

"Ràm!"

Khối đá khổng lồ nện vào trên cây tạo thành một lỗ hổng lớn, thậm chí khiến cho cây cối trực tiếp ngã xuống đất, đập lại vào tảng đá tạo thành vô số đá vụn.

"Rầm! Rầm! Rầm!"

Lý Nguyên vững bước đi về phía trước, ánh mắt lạnh như băng, trường thương trong tay như một con du long múa lượn, trong nháy mắt dễ dàng đánh tan công kích của từng chiến sĩ.

Thân thương chấn động, thuận thế phản công, thương vạch nửa vòng tròn, mũi thương như điện.

"Phốc! Phốc! Phốc!" Cổ hai chiến sĩ tộc Nham Mạc bị cắt, máu tươi vẩy ra, ầm ầm ngã xuống đất.

[Bạn đã đánh chết... mức độ linh tính thức tỉnh đạt 21.8%]

[Bạn ... đạt 21.9%]

Liên tục hai thông báo của giao diện Thần Cung hiện lên.

"Giết một con chỉ tăng lên 0,1%, mới giết chưa đến hai mươi con." Lý Nguyên nói thầm trong lòng.

Thông qua giao thủ và Thần Cung Kiểm Tra, Lý Nguyên cũng nhanh chóng đoán được, thật ra đại bộ phận những chiến sĩ tộc Nham Mạc này cũng chỉ đến cấp 12-13, rất ít người có thể vượt qua cấp 13.

Vừa rồi từ chỗ sâu trong rừng cây mò tới đây, Lý Nguyên vốn định đánh lén.

Thế nhưng đây là ban ngày ban mặt, tính cảnh giác của bộ lạc tộc Nham Mạc cực cao, ngoại trừ bảo vệ  còn có trạm gác ngầm.

Lý Nguyên mới giết hai người đã kinh động toàn bộ bộ lạc.

Đánh lén không thành, Lý Nguyên dứt khoát không giả vờ nữa, trực tiếp tấn công chính diện, nhanh chóng kéo lượng lớn chiến sĩ tộc Nham Mạc từ các nhà và hang động lao ra.

Lúc này, dưới sự giao chiến khoảng cách gần, chiến sĩ tộc Nham Mạc đang ném những khối đá khổng lồ nơi xa rốt cục không thể không dừng tay, e sợ thương tổn đến tộc nhân.

"Phụt!"

"Phụt!"

Từng chiến sĩ ngã xuống đất, phần lớn đều bị trúng thương vào yết hầu.

Làn da của bọn họ rất cứng cỏi, nếu đâm vào nơi khác, Lý Nguyên cũng không nắm chắc một kích tất sát.

Chỉ có cổ họng, vô cùng yếu ớt.

Bàn về sức mạnh, thật ra Lý Nguyên còn yếu hơn rất nhiều chiến sĩ tộc Nham Mạc.

Nhưng kỹ thuật của cậu thật sự quá cao minh, hoàn toàn nghiền ép phần lớn chiến sĩ tộc Nham Mạc còn chưa đạt kỹ thuật cấp hai.

"Chết đi! Chết đi!" Ánh mắt Lý Nguyên lạnh như băng, không có chút thương hại nào.

Thứ nhất, giờ phút này, những người của bộ lạc tộc Nham Mạc lao ra đều là chiến sĩ, cơ bản chưa từng thấy người già, phụ nữ và trẻ em.

Thứ hai, chiến tranh chủng tộc, sinh tử tồn vong, nào đến lượt Lý Nguyên lưu tình?

"Vèo!"

"Phập!"

Lý Nguyên thỏa thích thể hiện ra thương pháp của mình, từng chiến sĩ ngã xuống.

Trước đó cậu giao thủ với sinh vật Tinh Giới cấp 12.5, chênh lệch về sức mạnh quá lớn, Lý Nguyên cũng không dám lấy cứng đối cứng, chỉ dám dựa vào thân pháp để chiến đấu.

Bởi vậy, cậu thường chém giết rất lâu, dựa vào việc lần lượt làm đối phương bị thương nhẹ, mới có thể nắm được cơ hội giết chết một người.

Hiện tại? Cấp độ sinh mệnh của cậu đã đạt cấp 12.7.

Cộng thêm Lý Nguyên có thể đào móc sức mạnh thân thể sâu hơn, khiến cậu bộc phát ra sức mạnh mạnh mẽ, hoàn toàn có thể sánh ngang với chiến sĩ tộc Nham Mạc cấp 13.

Cậu có can đảm lấy cứng đối cứng với những chiến sĩ Tộc Nham Mạc này!

"Ô!"

"Grào!”

“Grào!”

Từng chiến sĩ ngã xuống, những chiến sĩ tộc Nham Mạc còn lại gào thét, dùng ngôn ngữ đơn giản của mình trao đổi, bước chân đều có chút chậm.

Tộc Nham Mạc quả thực khát máu điên cuồng, nhưng đối mặt với một trận chiến không có chút hy vọng thắng lợi nào, họ cũng sẽ sợ.

Chỉ cần là sinh mệnh thì sẽ sợ hãi tử vong, sự sợ hãi ấy còn lây nhiễm nữa.

Hai ngày qua, lần lượt có dị tộc tập kích bộ lạc của chúng, đã tổn thất gần một trăm chiến sĩ của bộ lạc.

Hôm nay lại có một dị tộc đáng sợ hơn.

Lúc này.

"Grào!" Giữa bộ lạc, trong một ngôi nhà đá lớn nhất, rốt cuộc cũng có ba đạo bóng người xông ra, người này cao lớn hơn người kia.

Người cao nhất, chiều cao đã gần ba mét rưỡi, đã thật sự được gọi là người đá khổng lồ.

Hiển nhiên, ba bọn chúng chính là thủ lĩnh bộ lạc tộc Nham Mạc này.

"Cấp 13.8, cấp 13.7 và cấp 14.1." Lý Nguyên thi triển Thần Cung Kiểm Tra từ xa, lập tức biết được thực lực của ba thủ lĩnh bộ lạc.

Hai người gần cấp 14.

Người mạnh nhất đã vượt qua cấp 14, ánh mắt bọn họ là cực kỳ có trí tuệ, rất không dễ chọc.

"Mức độ thức tỉnh linh tính là 23. 2%." Lý Nguyên liếc nhìn giao diện Thần Cung: "Tiếp tục giết đi."

Không ngừng giết chóc, cũng kích phát nhiệt huyết trong lòng Lý Nguyên.

Cảm giác kích thích khi qua lại bên bờ sinh tử, sai một lần sẽ trọng thương, thậm chí tử vong này, dù có bao nhiêu lần quyết đấu giả tưởng hay thực chiến bồi luyện đều không thể thay thế.

"Grào!"

Tên đại thủ lĩnh tộc Nham Mạc cấp 14.1 kia nhìn chiến sĩ bộ lạc không ngừng tử thương, rốt cuộc không nhịn được nữa, gào lên một tiếng đầy phẫn nộ.

"Chết đi!!" Tiếng gầm có vẻ cứng ngắc, nhưng cũng làm cho Lý Nguyên lập tức hiểu được ý của đối phương.

Nó hiểu một chút ngôn ngữ văn minh nhân loại.

Tiếng gào giận dữ vang vọng khắp bộ lạc, lập tức bị tất cả chiến sĩ nghe được, tinh thần không khỏi chấn động.

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương