Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 972: Bát Giác (2)
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo âm thầm so sánh Tà Nhãn hồn đạo sư với nhóm Hỏa Phượng hồn đạo sư trước mắt. Hắn lập tức đưa ra kết luận nhóm Hỏa Phượng hồn đạo sư này mạnh hơn nhóm Tà Nhãn hồn đạo sư một chút.
Có lẽ, sự khác biệt về hiệu quả chiến đấu tổng thể của họ là không rõ ràng, nhưng xét về chi tiết thì nhóm Hỏa Phượng hồn đạo sư rõ ràng làm tốt hơn.
Hoắc Vũ Hạo vừa nghĩ vừa bay lên không trung. Tuy bị phát hiện rồi nhưng hắn không thể đi một chuyến không công.
Hồn đạo khí chấn động phía dưới đang quét nhìn khắp nơi, một số còn quét vào không trung.
Dưới sự bao trùm của tinh thần dò xét toàn diện, Hoắc Vũ Hạo không ngừng lóe sáng và di chuyển trên không trung để né tránh sự dò xét của đối phương.
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là hồn đạo khí dò xét không trung. Hắn cũng nên hủy diệt một nhóm hồn đạo khí dò xét không trung, tạo ra một chút tổn thất cho Nhật Nguyệt Đế Quốc, như vậy hắn mới không uổng công. Hơn nữa, điều này cũng sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho việc theo dõi sau này của hắn.
Nhưng không đợi đến lúc hắn có thể bay đủ cao để phát hiện ra hồn đạo khí, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi. Bởi vì khi hắn kéo tinh thần dò xét lên trên để tìm kiếm vị trí chính xác của những hồn đạo khí dò xét không trung kia, hắn phát hiện ra rằng hồn đạo khí dò xét không trung trên bầu trời đang di chuyển nhanh chóng và sắp xếp thành một đội hình kỳ lạ.
Không tốt!
Trong lòng Hoắc Vũ không khỏi rung động, không chút do dự đáp lại. Hắn không tiếp tục bay về phía không trung mà dùng hết sức tăng tốc sang trái, lao ra với tốc độ nhanh nhất.
Quả nhiên, hắn mới khẽ động sang bên này, một tấm lưới lớn vô hình từ trên trời rơi xuống.
Tấm lưới này do hàng trăm hồn đạo khí dò xét không trung tạo thành, tất cả sự phóng thích đều là sự dao động của hồn đạo khí dò xét.
Những hồn lục này tuy không mạnh mẽ nhưng lại mỏng như sợi tơ, chằng chịt. Chúng rơi từ trên trời xuống, gần như bao phủ toàn bộ quân doanh.
Sở dĩ lúc trước Hoắc Vũ Hạo cảm thấy không ổn cũng là vì những hồn đạo khí dò xét không trung trong vòng một nghìn mét đã hạ thấp xuống độ cao khoảng năm trăm mét.
Hồn đạo khí dò xét không trung cùng nhau hạ xuống nhất định là có mục đích. Bởi vậy, hắn mới phản ứng ngay lập tức. Những hồn đạo khí dò xét không trung này cũng có khả năng dò xét chấn động. Cho dù Hoắc Vũ Hạo có bản lĩnh đến đâu thì cũng không thể tránh được tấm lưới khổng lồ không có chỗ nào né tránh này.
Khi dao động ập đến, đương nhiên không thể gây ra bất kỳ tổn hại gì cho Hoắc Vũ Hạo, nhưng Hoắc Vũ Hạo lập tức cảm thấy da đầu run lên. Không còn gì nghi ngờ nữa hắn đã bị bắt.
Phía dưới, từng tia ánh sáng màu đỏ đột nhiên sáng lên. Ngay sau đó, hơn năm mươi tia ánh sáng đỏ chói mắt đột nhiên bay lên trời, bắn thẳng về phía Hoắc Vũ Hạo.
Những ánh sáng đỏ này lấy cơ thể hắn làm trung tâm, bao trùm phạm vi hàng trăm mét vuông. Cho dù hắn muốn né tránh cũng không được.
Đây là tia sáng thiêu đốt nhiệt độ có tốc độ cực cao, tối thiểu cũng là hồn đạo khí cấp năm trở lên. Tia sáng này tất nhiên không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Hoắc Vũ Hạo nhưng nó là đòn tấn công mà nhóm Hỏa Phượng hồn đạo sư có thể phát động trong thời gian ngắn nhất. Mục đích của nó rất đơn giản, đó là ngăn chặn hành động của Hoắc Vũ Hạo, sau đó triệu tập đòn tấn công mạnh hơn để hạ gục hắn.
Tia sáng nóng rực bên này phóng ra, phía dưới quân doanh cũng đã có vài chục thân ảnh bay lên khong trung. Từ khí thế do bọn họ phóng ra có thể biết, bọn họ ít nhất cũng là hồn đạo sư cấp bảy, trong số đó cũng có một hồn đạo sư cấp chín. Các nàng đang bay về phía Hoắc Vũ Hạo với tốc độ nhanh nhất.
Có cần phải tàn nhẫn như vậy không! Trong lòng Hoắc Vũ Hạo cảm thấy chán nản. Nhưng mỗi khí hắn đối mặt với những tình huống nguy hiểm và tuyệt vọng, tiềm năng của bản thân sẽ được kích thích ở mức độ lớn nhất.
Một tia ánh sáng xanh như ngọc bích lập tức phóng thích khỏi người hắn, ánh sáng của bảy hồn hoàn lấp lánh. Nếu như đám hồn đạo sư của Nhật Nguyệt Đế Quốc ở phía dưới có thể nhìn rõ bảo hồn hoàn của hắn, nhất định sẽ sợ đến tột cùng.
Một cái hồn hoàn màu đỏ, tiếp theo mà bốn hồn hoàn màu cam, sau đó lại là hai hồn hoàn màu đỏ, đây chính là bảy hoàn hồn trên cơ thể Hoắc Vũ Hạo lúc này.
Tuyết Vũ Cực Băng Vực bị hắn khống chế bùng phát trong phạm vi nhỏ nhất. Một khi tất cả những tia sáng nóng rực tiến vào phạm vi này nó lập tức biến thành hư ảo. Hàng chục tia sáng nóng rực chỉ làm cho hơi nước trên không trung lớn hơn mà thôi, cũng không thể ngăn cản Hoắc Vũ Hạo rời đi.
Với tốc độ triển khai tối đa, Hoắc Vũ Hạo hóa thành một luồng sáng, bay chéo xuống phía dưới.
Lúc này, hắn đã bị hồn đạo khí dò xét chấn động tập trung vào, việc cấp bách nhất hiện tại chính là lao ra khỏi phạm vi hồn đạo khí dò xét chấn động bao trùm. Nếu không, cho dù hắn có mọc cánh cũng không thể thoát hỏi sự truy đuổi của một nhóm hồn đạo sư đỉnh cao này!
Toàn bộ hồn lực triển khai cùng lúc, Vận Mệnh Chi Nhãn trên trán Hoắc Vũ Hạo cũng đã mở ra. Hồn hạch điên cuồng xoay tròn, tinh thần lực khổng lồ giống như cái giếng khổng lồ lấy cái trán của hắn làm trung tâm phun ra bên ngoài.
Những tinh thần lực này được giải phóng cực kỳ mạnh mẽ và ngay lập tức hình thành một cơn bão tinh thần trên không trung sau khi chúng xuất hiện.
Hồn linh bạo chấn!
Hồn linh bạo chấn dùng hồn hạch chi lực của Hoắc Vũ Hạo để bộc phát, gần như bao trùm phạm vi có đường kính năm trăm mét. Cái này tất nhiên không nhằm vào bất kỳ hồn sư nào, mà là nhằm vào hồn đạo khí dò xét chấn động và không khí.
Tinh thần lực cũng có sự dao động. Dưới tác dụng của hồn linh bạo chấn, mọi biến động trong phạm vi này trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.
Hoắc Vũ Hạo iết muốn lao ra khỏi lưới lớn mà máy dò xét chấn động tạo thành, trong lúc nhất thời hắn không làm được. Các hồn đạo khí dò xét không trung kia đang đuổi theo hướng hắn trốn thoát.
Hắn còn phải đối mặt với đám hồn đạo sư cản trở, làm sao có thể dễ dàng trốn thoát như vậy? Cho nên, điều đầu tiên hắn phải làm là ngăn chặn đối thủ không thể nào tập trung vị trí cụ thể của mình.
Ở trong đường kính năm trăm mét, ít nhất hắn vẫn còn chỗ để di chuyển.
Quả nhiên, hồn linh bạo chấn vừa ra, đợt tấn công mặt đất thứ hai đáng lẽ phải diễn ra sau đó lập tức đình trệ. Đường kính năm trăm mét, đây là một khu vực khá rộng lớn. Thông thường hồn đạo khí không có khả năng có thể bao phủ hoàn toàn một khu vực rộng lớn như vậy. Hồn đạo sư cấp cao cần phải được làm nóng, không thể phóng thích ngay lập tức.
Hoắc Vũ Hạo muốn lợi dụng khoảng thời gian ngắn ngủi này.
Lúc trước thân thể của hắn còn bay chéo xuống nhưng sau lưng hắn đã mặc xong hồn đạo khí phi hành rồi. Sau khi ổn định thân hình trên không trung một chút, hắn lập tức lao lên như diều gặp gió, giống như đạn pháo bay về phía không trung.
Lao xuống dưới? Đó là thiên la địa võng. Dưới mặt đất có một nhóm binh lực hồn đạo sư tinh anh, trên không trung còn có lưới mà hồn đạo khí dò xét không trung chấn động tạo thành, vậy thì đúng thật là có chạy đằng trời. Đường ra duy nhất là bay lên trên. Chỉ có lao ra khỏi cái lưới lớn chấn động kia hắn mới có khả năng chạy trốn. Hơn nữa, tác dụng của các đòn tấn công được phóng lên không trung từ bên dưới sẽ bị suy giảm ở một mức độ nhất định dưới tác động của khoảng cách. Hoắc Vũ Hạo là hồn đạo sư cấp bảy, hắn có hiểu biết rất sâu sắc về hồn đạo khí.
Cho nên, chỉ có leo lên trên mới có đường ra.
Thân thể Hoắc Vũ Hạo như diều gặp gió, cách hồn đạo khi dò xét không trung khoảng chừng năm trăm mét. Dưới ảnh hưởng của hồn linh bạo chấn, khu vực mà Hoắc Vũ Hạo ở trước đó đã ở trạng thái không thể nào dò xét được, đồng thời khi vọt lên trên hắn lại mở Tinh Thần Cán Nhiễu ra.
Mặc dù Tinh Thần Cán Nhiễu không có hiệu quả tốt như hồn linh bạo chấn, nhưng dưới sự ảnh hưởng của hồn linh bạo chấn thì nó vẫn có tác dụng gây nhầm lẫn nhất định. Hắn bỗng nhiên lao lên, sau khi lao lên một trăm mét mới bị phát hiện một lần nữa, bởi vì sự tồn tại của Tinh Thần Cán Nhiễu, cho dù hồn đạo khí dò xét không trung phát hiện vị trí chung của hắn cũng không thể hoàn toàn tập trung vào hắn.
Hiện tại tâm trạng của Hoắc Vũ Hạo rất bình tĩnh, không biết hắn đã đối mặt với tình huống nguy hiểm hơn thế này bao nhiêu lần, hắn biết việc đầu tiên cần làm lúc này chính là giữ tỉnh táo. Chỉ có tỉnh táo thì tỉ lệ sống của hắn mới cao hơn.
Hắn dùng hết sức để tăng tốc, thậm chí không nhìn những hồn đạo sư đỉnh cao đang đuổi theo mình. Hồn đạo khí bình thường không có khả năng làm hắn tổn thương, nếu hồn đạo khí đỉnh cao cũng không thể tập trung được thì uy lực của chúng sẽ rất hạn chế. Dù sao, vẫn còn rất ít hồn đạo khí có phạm vi công kích lớn và lực công kích cực kỳ khủng bố như hồn đạo khí tử thần.
Nhật Nguyệt Đế Quốc hiển nhiên phát hiện ra mục đích của hắn, Hồn đạo khí dò xét không trung trên không trung bắt đầu bay lên và bay lên rất cao.
Hoắc Vũ Hạo đâu cho bọn họ cơ hội như vậy? Lúc này, hắn chỉ cách những hồn đạo khí dò xét không trung này hơn trăm mét. Đang lúc bay lên không trung, sau lưng hắn đã đeo một hồn đạo khí khác.
Ánh sáng đột nhiên vụt lên, hồn lực rung chuyển mạnh mẽ, thân thể Hoắc Vũ Hạo đột nhiên tăng tốc, giống như đạn pháo bắn lên trên không trung. Trong quá trình bắn lên, cơ thể của hắn cuộn tròn lại giống như một viên đạn pháo.
Cách đó không xa, nhóm Hỏa Phượng hồn đạo sư đang đuổi theo càng ngày càng gần đều kinh ngạc.
Đó là tên lửa đẩy hồn đạo sao? Thế nhưng, tên lửa đẩy hồn đạo mà người này sử dụng quá bá đạo! Nếu lực mạnh như vậy đánh vào thì cơ thể có chịu được sao?
Bọn họ đâu có biết, trước khi phóng thích tên lửa đẩy hồn đạo, Hoắc Vũ Hạo đã phóng thích Băng Hoàng để bảo vệ thân thể của mình? Hơn nữa sự kiên cường và dẻo dai của cơ thể hắn đã đạt đến trình độ có thể so sánh với Phong Hào Đấu La, mặc dù hắn vẫn sẽ gánh chịu rất nhiều gánh nặng, nhưng cũng không tệ như suy đoán của những hồn đạo sư kia.
Nháy mắt đã đến gần trăm mét. Một tia sáng lạnh lùng lóe lên trong mắt Hoắc Vũ Hạo, chân phải trên không trung dẫm một cái mạnh vào hư không. Ngay sau đó, ánh sáng của Bát Giác Huyền Băng Thảo sau lưng hắn sáng lên. Một vầng sáng màu xanh da trời băng giá tỏa ra từ Hoắc Vũ Hạo. Ngay sau đó, một cảnh tượng chấn động xuất hiện.
Ở trên không trung, nhiệt độ vốn thấp hơn nhiều so với nhiệt độ trên mặt đất. Khi vầng sáng màu xanh da trời băng giá kia khuếch tán ra ngoài, trong phạm vi mấy vạn mét vuông, tất cả hơi nước và nguyên tốc băng đều ngưng tụ về hướng này với tốc độ đáng kinh ngạc.
Đây là một trong hai đại hồn kỹ mà Bát Giác Huyền Băng Thảo mang đến cho xương chân phải của Hoắc Vũ Hạo - Bát Giác Băng Nguyên Ngưng, chuyên dùng để ngưng tụ nguyên tố băng. Mấy vạn mét vuông,phạm vi bao trùm là bao nhiêu? Mặc dù đây chỉ là hồn kỹ phụ trợ, Bát Giác Huyền Băng Thảo là Hồn thú mười vạn năm. Nói cách khác, hồn cốt nó mang đến cho Hoắc Vũ Hạo cũng tồn tại ở cấp độ mười vạn năm!
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook